Sau khi ổn định công việc ở Trịnh Gia và có được một nền tảng tài chính cá nhân vững chắc từ vụ VisionTech, Ý Yên bắt đầu tìm kiếm những cơ hội mới. Mục tiêu của cô không chỉ là phòng thủ - cứu vớt Trịnh Gia, mà còn là chủ động tấn công - xây dựng một đế chế kinh doanh của riêng mình.
Sự chú ý của cô va vào một thương hiệu thời trang thiết kế trong nước có tên là "The Weave". Đây là một startup được sáng lập bởi hai nhà thiết kế trẻ đầy tài năng, với định hướng thời trang bền vững và tôn vinh tay nghề thủ công Việt Nam. Thiết kế của họ rất độc đáo và có tiềm năng, nhưng họ lại hoàn toàn thất bại về mặt kinh doanh và đang trên bờ vực phá sản.
Trong nguyên tác, thương hiệu này không hề tồn tại. Đây là một biến số mới, một cơ hội không nằm trong kịch bản mà Ý Yên có thể tự mình nắm bắt.
Cô chủ động liên hệ và sắp xếp một cuộc gặp với hai nhà sáng lập của The Weave.
Cuộc gặp diễn ra tại xưởng may nhỏ và có phần bừa bộn của họ. Hai nhà thiết kế trẻ, một nam một nữ, nhìn cô với ánh mắt đầy hoài nghi. Trong mắt họ, Trịnh Kiều Vân là một "tiểu thư" chỉ biết đến hàng hiệu xa xỉ từ Paris, làm sao có thể hiểu được tâm huyết của họ.
"Chào hai bạn, tôi là Trịnh Kiều Vân," Ý Yên mở lời. "Tôi đã xem qua các thiết kế của các bạn. Rất đẹp, rất có hồn. Nhưng kế hoạch kinh doanh của các bạn thì... thật sự là một thảm họa."
Câu nói thẳng thắn của cô khiến cả hai sững sờ. Thay vì đưa ra những lời hứa hẹn sáo rỗng, Ý Yên lật mở bản phân tích mà cô đã chuẩn bị. Cô chỉ ra những điểm yếu chí mạng của họ: quản lý dòng tiền yếu kém, chiến lược marketing không hiệu quả, chuỗi cung ứng manh mún.
Sau đó, cô đưa ra một bản kế hoạch của riêng mình. "Tôi sẽ không chỉ đầu tư tiền. Tôi sẽ đầu tư chất xám và các mối quan hệ. Tôi sẽ giúp các bạn tái cấu trúc lại công ty, tìm kiếm nguồn cung ứng tốt hơn và kết nối với các kênh phân phối cao cấp."
Sự chuyên nghiệp và tầm nhìn sắc bén của cô đã hoàn toàn thuyết phục được hai nhà sáng lập. Họ đồng ý với lời đề nghị của cô. Ý Yên chính thức trở thành nhà đầu tư thiên thần, nắm giữ 40% cổ phần của The Weave.
Và cô đã thực hiện đúng những gì mình nói. Ý Yên không chỉ ngồi sau chỉ đạo. Cô xắn tay áo lên, cùng họ làm việc. Cô dùng các mối quan hệ của Trịnh Gia để tìm kiếm những nguồn vải lụa tốt nhất. Cô mời một chuyên gia marketing hàng đầu về tư vấn. Cô tự mình đàm phán với các trung tâm thương mại lớn để đưa sản phẩm vào.
Ba tháng sau, The Weave cho ra mắt một bộ sưu tập mới. Với thiết kế tinh xảo và một chiến dịch quảng bá thông minh, bộ sưu tập đã tạo nên một tiếng vang lớn, cháy hàng chỉ trong vòng một tuần. The Weave từ một thương hiệu sắp chết, đã hồi sinh một cách ngoạn mục.
Câu chuyện về sự hồi sinh của The Weave nhanh chóng lan truyền trong giới kinh doanh. Người ta bắt đầu tò mò về nhà đầu tư bí ẩn đứng sau. Và khi danh tính của Trịnh Kiều Vân được tiết lộ, cả giới thương trường đều phải kinh ngạc. Vì sự đầu tư của cô không chỉ mang lại lợi nhuận mà còn cứu sống một thương hiệu đầy tâm huyết, người ta bắt đầu gọi cô bằng một biệt danh mới: "Nhà đầu tư Thiên Sứ".
Biệt danh này nhanh chóng đến tai hai người đàn ông.
Cố Thanh Phong nghe được chuyện này trong một buổi gặp mặt bạn bè. Anh chỉ mỉm cười, một nụ cười đầy tự hào và ngưỡng mộ. Trong cuộc điện thoại hỏi thăm cô sau đó, anh nói: "Nghe nói dạo này mọi người không còn gọi em là Trịnh tiểu thư nữa, mà là 'Thiên Sứ' đầu tư. Em thật sự rất giỏi." Lời khen của anh chân thành và ấm áp.
Mạc Thiên Vũ cũng nghe được. Anh ta ngồi trong văn phòng, đọc một bài báo viết về thành công của Ý Yên và The Weave. Một cảm xúc vô cùng phức tạp dâng lên trong lòng. Có sự tự hào, vì người phụ nữ xuất sắc đó danh chính ngôn thuận vẫn là vị hôn thê của anh ta. Nhưng nhiều hơn là sự tức giận và bất lực. Cô đã thành công, một thành công vang dội, mà không cần đến anh ta, thậm chí không có một chút liên quan nào đến Mạc Thị.
Cô đang tự xây một vương quốc của riêng mình, một vương quốc mà anh ta không có quyền bước vào. Điều đó khiến ham muốn chiếm hữu của anh ta càng bùng lên dữ dội.
Ý Yên đứng trong cửa hàng flagship đầu tiên của The Weave, nhìn dòng người tấp nập mua sắm. Cô không phải là một "thiên sứ". Cô làm tất cả những điều này vì mục tiêu tự do tài chính của mình. Nhưng kết quả mà nó mang lại, sự thành công, sự công nhận, và quan trọng nhất là cảm giác tự mình làm chủ vận mệnh, còn ngọt ngào hơn cả những gì cô tưởng tượng.
Cô không còn là nữ phụ sống dưới cái bóng của bất kỳ ai nữa. Cô đang tự mình trở thành nữ chính, một "nữ cường" thực thụ. Và quyền lực mới này, chắc chắn sẽ mang đến những cuộc đối đầu còn lớn hơn trong tương lai.