thầm thương chị gái

Chương 1: Khách Lạ Đến Nhà: Ánh Mắt Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự Sắp Đặt Bất Ngờ

Cánh cổng sắt nặng nề khẽ kêu kẽo kẹt rồi đóng lại, chính thức niêm phong cuộc sống của An (19 tuổi) trong một trật tự mới. Anh đứng ở cửa sổ phòng khách, nhìn chiếc taxi vừa chở Thi rời đi.

Thi, người chị gái cùng cha khác mẹ mà anh chưa từng biết đến, giờ đây đang đứng giữa phòng khách nhà anh. Cô phải chuyển đến sống cùng gia đình An sau khi mẹ cô qua đời đột ngột, và cha An – người đã bỏ rơi mẹ Thi từ lâu – cảm thấy có trách nhiệm.

An cố gắng phân tích Thi. Cô lớn hơn anh bảy tuổi, năm nay đã hai mươi sáu, và mang theo một hào quang của sự trưởng thành và u uất mà anh, một sinh viên đại học năm thứ hai, chưa từng gặp.

Thi mặc một chiếc váy đen đơn giản nhưng tôn lên vóc dáng thon gọn và quyến rũ một cách tinh tế. Mái tóc dài, đen nhánh được buộc cao, để lộ chiếc cổ trắng ngần và đường nét sắc sảo trên khuôn mặt. Thi không đẹp theo kiểu rực rỡ, mà mang một vẻ lạnh lùng, điềm tĩnh cùng với ánh mắt mệt mỏi vì tang thương, khiến cô trở nên bí ẩn và hấp dẫn một cách lạ lùng.

An cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng không phải của tình thân, mà là của sự hấp dẫn cấm kỵ ngay từ ánh nhìn đầu tiên.

Ranh Giới Giả Tạo

Mẹ An, người luôn cố gắng giữ cho mọi thứ hoàn hảo, đang cố gắng sắp xếp đồ đạc và tỏ ra ấm áp với Thi. Nhưng sự gượng gạo trong giọng nói của bà không thể che giấu sự khó chịu về sự xuất hiện của "người phụ nữ của quá khứ".

"Con cứ ở phòng này, Thi," mẹ An nói, giọng bà hơi cứng. "Mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi. Nó đối diện phòng của An đấy."

Thi quay sang nhìn An. Ánh mắt cô chạm vào anh. Thi không né tránh, ánh nhìn đó sâu thẳm và có chút dò xét, như thể đang đánh giá người em trai này. An cảm thấy nóng ran dưới cái nhìn đó. Anh cố gắng tỏ ra là một người em trai lịch sự và xa cách.

"Nếu chị cần gì, cứ gọi em," An nói, giọng anh trầm và hơi khàn hơn bình thường.

"Cảm ơn em, An," Thi đáp, giọng cô nhẹ nhàng và lạnh lùng, như một lớp băng mỏng.

Khi Thi bước vào phòng, An mới thở phào. Sự hấp dẫn này quá mạnh mẽ, và ranh giới "chị gái" mà anh phải đeo lên vai lại mỏng manh đến đáng sợ.

Cảm Giác Ngột Ngạt

Đêm đó, An không tài nào ngủ được. Căn phòng của Thi đối diện trực tiếp với phòng anh qua hành lang hẹp. Sự hiện diện của Thi đã thay đổi toàn bộ không khí trong căn nhà.

An nằm trên giường, tưởng tượng ra Thi đang làm gì. Cô có đang khóc không, hay đang nhìn vào trần nhà, cảm thấy cô đơn trong môi trường xa lạ?

Anh nghe thấy tiếng va chạm nhỏ từ phòng Thi: tiếng chiếc khóa vali mở ra, tiếng bước chân nhẹ nhàng. Mỗi âm thanh đều trở nên quá đỗi cá nhân và gợi mở trong sự tĩnh lặng của đêm.

An cảm thấy khó chịu với chính mình. Anh là em trai cô, họ có cùng huyết thống (dù chỉ một nửa). Khao khát này là cấm kỵ và ghê tởm.

Anh đứng dậy, bước đến cửa phòng, áp tai vào đó. Anh nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm của Thi – âm thanh của sự riêng tư mà anh không được phép lắng nghe.

An giật mình lùi lại. Anh nhìn vào tay nắm cửa, cảm thấy như thể anh đã vượt qua một lằn ranh vô hình.

Bóng hình Thi, người chị gái cùng cha khác mẹ, đã trở thành một nỗi ám ảnh cấm kỵ ngay từ đêm đầu tiên. An biết, ranh giới này sẽ là một thử thách lớn cho lý trí và bản năng của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×