thầm thương chị gái

Chương 2: Bữa Tối Gượng Ép và Cảm Giác Lạ Lẫm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bữa Tối Đầy Kịch Tính

Bữa tối đầu tiên có mặt Thi diễn ra trong một bầu không khí ngột ngạt và gượng ép. Cha An, ông Minh, cố gắng tỏ ra là một người cha có trách nhiệm, liên tục hỏi han Thi về công việc và cuộc sống cũ. Mẹ An thì lại im lặng đáng sợ, sự khó chịu của bà gần như hữu hình, đặt một áp lực vô hình lên bàn ăn.

An ngồi đối diện Thi. Anh cố gắng tập trung vào đĩa thức ăn, nhưng ánh mắt anh lại liên tục trộm nhìn Thi. Cô ăn uống chậm rãi, tao nhã, không hề tỏ ra bối rối trước sự căng thẳng mà mẹ anh tạo ra.

An nhận thấy những chi tiết nhỏ: cổ tay thon thả của cô khi cầm đũa, cách cô nhẹ nhàng vén lọn tóc lạc khỏi má. Mỗi cử động của Thi đều toát ra một vẻ quyến rũ trưởng thành mà những cô gái cùng tuổi An không thể có được. Sự sắc lạnh và tinh tế của Thi khiến cô trở thành một thỏi nam châm cấm kỵ đối với anh.

"Thi," ông Minh nói, giọng ông chứa đựng sự hối lỗi, "Bố biết con đến đây là bất đắc dĩ, nhưng con cứ coi đây là nhà mình. An, con là em trai, con phải giúp đỡ chị con."

An ngước lên, ánh mắt anh chạm vào Thi. Cô khẽ cười, một nụ cười nhạt nhưng lại đẹp đến nao lòng.

"Vâng, con sẽ giúp chị ấy," An đáp, giọng anh chắc chắn hơn mức cần thiết, gần như là một lời tuyên bố ngầm về sự sẵn lòng của mình.

Ánh Mắt Không Thể Rời

Khi mẹ An đứng dậy dọn bàn, bà cố tình làm rơi một chiếc muỗng gần chỗ Thi. Khi Thi cúi xuống nhặt, chiếc váy cô hơi căng ra, làm lộ rõ đường cong duyên dáng của cơ thể.

An cảm thấy cổ họng khô khốc. Anh biết mẹ anh cố tình gây khó dễ, nhưng hành động đó lại vô tình kích thích sự tò mò và khao khát cấm kỵ trong anh. Anh nín thở, cố gắng xua đi những hình ảnh không đứng đắn đang chạy trong đầu.

Thi đứng thẳng dậy, đặt chiếc muỗng lên bàn một cách lạnh lùng. Cô bắt gặp ánh mắt An đang nhìn mình. Lần này, ánh mắt Thi không còn sự dò xét, mà là một chút bối rối và một chút... thấu hiểu. Cô không trách cứ hay cảnh báo, chỉ nhẹ nhàng lướt qua như một sự thừa nhận rằng cô đã nhận thấy sự chú ý khác thường của anh.

An cảm thấy mặt mình nóng ran. Sự thấu hiểu không lời đó còn nguy hiểm hơn cả một lời cảnh báo gay gắt. Nó biến sự hấp dẫn của anh thành một bí mật nhỏ giữa hai người.

Sự Cô Đơn Của Kẻ Ngoại Đạo

Sau bữa tối, An cố gắng giữ khoảng cách. Anh lên phòng, nhưng sự hiện diện của Thi đối diện lại không cho phép anh yên ổn. Anh nghe thấy tiếng Thi trò chuyện nhỏ với cha anh ở dưới lầu, giọng cô điềm tĩnh nhưng có vẻ mệt mỏi.

An ngồi trước bàn làm việc, nhưng không thể tập trung vào bài vở. Anh tự nhủ, họ là chị em, điều này là sai trái và bệnh hoạn. Nhưng lý trí của anh lại không thể thắng được bản năng đang gào thét.

Anh nhớ lại cái chạm ánh mắt ở bàn ăn – cái chạm đã xác nhận rằng sự hấp dẫn cấm kỵ này không chỉ là vấn đề của riêng anh.

An đứng dậy, bước đến cửa sổ. Anh nhìn ra ngoài, cố gắng hít thở không khí lạnh. Nhưng anh biết, người phụ nữ ở căn phòng đối diện đã gieo vào lòng anh một hạt giống tội lỗi mà anh không thể nhổ bỏ.

Thi, người chị gái cùng cha khác mẹ, không chỉ là người lạ; cô là sự cám dỗ, là một bí mật sắp bùng nổ trong căn nhà này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×