Sự Né Tránh Của Người Chị
Sau khoảnh khắc An nhìn thấy bóng hình cô qua lớp kính mờ, Thi đã nhận ra sự nguy hiểm. Cô biết sự căng thẳng giữa họ đã vượt ra ngoài ranh giới của tình thân. Cô bắt đầu tự thiết lập những rào cản rõ ràng hơn.
Thi đi làm sớm hơn, về nhà muộn hơn, và gần như chỉ nói chuyện xã giao với An trước mặt cha mẹ. Cô cũng bắt đầu khóa chặt cửa phòng và cẩn thận hơn khi sử dụng phòng tắm riêng.
Tuy nhiên, sự cẩn thận này chỉ càng làm cho An bị ám ảnh hơn. Anh hiểu rằng sự xa cách này là lời cảnh báo không lời của Thi.
Một buổi chiều, An đang ngồi học bài trong phòng khách, Thi bước xuống. Cô mặc một bộ đồ công sở kín đáo nhưng vẫn tôn lên vẻ thanh lịch và trưởng thành.
"An," Thi gọi, giọng cô lạnh lùng và nghiêm túc. "Chị có chuyện muốn nói riêng với em."
Cuộc Nói Chuyện Nghiêm Túc
Thi dẫn An vào thư viện nhỏ, đóng cửa lại. Không gian hẹp khiến họ phải đứng gần nhau, và sự gần gũi đột ngột này lại càng làm tăng sự căng thẳng mà cô muốn xóa bỏ.
Thi nhìn thẳng vào An, ánh mắt cô không khoan nhượng.
"An, chị muốn chúng ta thẳng thắn với nhau," Thi bắt đầu. "Chị biết em đang tò mò và có những cảm xúc không đúng mực với chị. Chị cũng đã nhận thấy sự chú ý của em."
Lời nói của Thi đâm thẳng vào sự tự tôn và tội lỗi của An. Anh cảm thấy mặt mình nóng ran nhưng không cúi đầu.
"Em xin lỗi," An đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Em biết điều này là sai trái. Nhưng em... em không thể kiểm soát được."
Thi thở dài, vẻ mặt cô mệt mỏi nhưng kiên quyết. "Em phải kiểm soát, An. Chúng ta là chị em, dù chỉ cùng cha khác mẹ. Ranh giới này là thiêng liêng, và em không thể để ham muốn nhất thời phá vỡ nó. Chị đến đây để tìm sự bình yên, không phải để tạo ra thêm rắc rối cho gia đình."
Thi tiến lại gần An, đặt tay lên vai anh. Cái chạm này lạnh lùng và mang tính răn đe, nhưng lại kích thích An một cách nguy hiểm.
"Em còn trẻ, An," Thi nói, giọng cô dịu đi một chút nhưng vẫn giữ sự nghiêm khắc. "Em sẽ gặp nhiều người khác, phù hợp hơn. Hãy tôn trọng mối quan hệ này. Đừng vượt qua ranh giới đó. Đừng làm chị phải rời đi."
Sự Nổi Dậy Của Bản Năng
Lời cảnh báo của Thi đã đặt ra một lằn ranh rõ ràng. Nhưng nó cũng đã xác nhận cho An: sự hấp dẫn này không chỉ là ảo tưởng của riêng anh, và sự rời đi của Thi sẽ là cái giá anh phải trả.
An nhìn vào Thi, ánh mắt anh rực lửa. Anh không còn cảm thấy tội lỗi, mà là một sự thách thức.
"Chị nghĩ rằng ranh giới là do chị đặt ra, Thi?" An hỏi, giọng anh trầm và đầy ám chỉ. Anh khẽ lắc vai để gạt tay cô ra, nhưng lại đưa tay lên, giữ lấy cổ tay cô - nơi anh cảm nhận được mạch đập nhanh của cô.
"Em biết chúng ta là gì," An thì thầm, hơi thở anh phả vào mặt Thi. "Nhưng tình thân không thể xóa bỏ được cảm giác mà em có khi nhìn thấy chị, hay khi cơ thể chị chạm vào em."
An siết nhẹ cổ tay cô. "Và nếu chị muốn em kiểm soát, thì chị cũng phải kiểm soát chính mình, Thi. Em thấy sự rung động của chị. Em không phải là đứa trẻ."
Thi tái mặt. Cô bàng hoàng trước sự táo bạo và chiếm hữu của An. Cô đã cố gắng cảnh báo, nhưng lại vô tình kích hoạt sự nổi loạn trong anh.
An và Thi đứng đối diện nhau, sự căng thẳng đã đạt đến đỉnh điểm. Lời cảnh báo của lý trí đã thất bại. Giờ đây, họ đang ở trên bờ vực của sự cấm kỵ, và bản năng đang dẫn đầu.