thám tử ánh trăng

Chương 7: Mật thư giữa bóng tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sương sớm vẫn bao phủ thị trấn Ánh Trăng, nhưng lần này, không khí dày đặc hơn, mang theo mùi ẩm mốc và hương cây rừng khô. Linh đứng bên bờ hồ, ánh mắt dán vào các ký hiệu còn sót lại trên nền đất ẩm. Cô vừa rời hầm bí mật dưới tượng đá cổ, nơi những di vật gia tộc hé lộ nhiều manh mối quan trọng. Tim cô đập nhanh, nhưng không còn là cảm giác sợ hãi, mà là sự hưng phấn khi đứng trước thử thách mới.

Huy đứng cạnh, tay cầm chiếc ba lô đựng các di vật, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ánh lên tia dịu dàng. “Hôm nay, chúng ta sẽ tiến vào rừng sâu hơn. Ký hiệu dẫn tới nơi tiếp theo có thể nguy hiểm hơn bất kỳ thử thách nào trước đó,” anh nói. Linh gật đầu, tay nắm chặt tay Huy, cảm giác vừa an tâm vừa căng thẳng: “Tôi đã sẵn sàng. Dù gì cũng không thể bỏ lỡ manh mối quan trọng này.”

Rừng sâu hôm nay dày đặc, ánh sáng mặt trời yếu, xuyên qua tán cây thành những vệt sáng lốm đốm. Từng cành cây, từng tảng đá đều mang dấu hiệu cũ, như thể chứng kiến hàng thế kỷ những bí mật của gia tộc. Linh quan sát kỹ mọi chi tiết, tay cầm bản đồ, so sánh từng ký hiệu với những gì họ tìm được trong hầm trước. Huy đi trước, chiếu đèn pin từng bước, mắt quét xung quanh, dường như không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Họ đi theo lối mòn dẫn tới một ngôi nhà gỗ bỏ hoang nằm giữa rừng. Mái ngói rêu phủ, cửa sổ vỡ nát, ánh sáng loang lổ từ bên trong chiếu ra, tạo thành những hình thù kỳ lạ. Linh cảm giác tim mình đập nhanh khi đứng trước cánh cửa, nơi các ký hiệu cổ được khắc trên khung cửa và bức tường xung quanh. Huy nhấn mạnh: “Ngôi nhà này từng là nơi cất giữ nhiều di vật quan trọng của gia tộc. Hãy cẩn thận, bất cứ sai lầm nào cũng có thể nguy hiểm.”

Bước vào bên trong, không gian tối om, mùi gỗ mục và bụi nặng nề. Từng tấm ván sàn kêu cót két dưới chân, tạo thành âm thanh rùng rợn. Trên bàn cũ giữa phòng, một chiếc hộp gỗ nhỏ và một bức thư cũ được đặt gọn gàng. Linh mở bức thư, chữ viết mờ nhòe nhưng vẫn đọc được:

"Người tiếp nhận mật thư phải biết rằng bóng tối và ánh sáng luôn song hành. Ai dám đối mặt cả hai sẽ hé lộ bí mật của gia tộc và kẻ chủ mưu. Nhưng hãy cẩn thận, bẫy được chuẩn bị để thử thách trực giác, trí tuệ và lòng can đảm."

Huy nhấn mạnh: “Đây là bước quan trọng. Kẻ chủ mưu dùng các mật thư và di vật để kiểm tra khả năng giải mã và sự tỉnh táo của chúng ta. Sai lầm nhỏ cũng có thể gây nguy hiểm.” Linh cầm chiếc hộp gỗ, tay run nhẹ khi mở ra. Bên trong là một tập bản đồ nhỏ và một số bức tranh cổ về gia tộc, ánh mắt nhân vật trong tranh như đang dõi theo họ.

Họ tiếp tục đi sâu vào các phòng bên trong ngôi nhà, ánh sáng đèn pin loang lổ trên các bức tường phủ bụi. Trên tường, các ký hiệu được khắc tỉ mỉ, kết hợp với ánh sáng chiếu từ cửa sổ tạo thành sơ đồ dẫn tới hầm bí mật bên dưới. Linh ghép các ký hiệu theo hướng ánh sáng phản chiếu, từng bước đi cẩn trọng, cảm giác tim đập mạnh.

Đột nhiên, một tiếng động vang lên phía sau, như cánh cửa đóng sập. Linh giật mình, Huy đứng chắn phía trước, mắt quét khắp phòng: “Có người hoặc thứ gì đó đang theo dõi. Không được hoảng sợ. Mỗi bước đi đều quan trọng.” Cô gật đầu, hít sâu, ánh mắt kiên quyết.

Họ bước vào hầm dưới nhà, không gian tối om, mùi ẩm mốc nặng. Trên bàn đá, những di vật cũ được sắp xếp gọn gàng: hộp sắt, bức thư, bản đồ và cuốn nhật ký của thành viên gia tộc. Linh mở cuốn nhật ký, từng trang viết tay cũ kỹ kể về những sự kiện bí ẩn, các quyết định nguy hiểm và mối quan hệ chằng chịt giữa các thành viên. Cô nhận ra kẻ chủ mưu đang thử thách họ cả về trí tuệ lẫn cảm xúc: lòng tin, sự can đảm và trực giác.

Bên ngoài hầm, gió rít qua khe đá, tạo thành tiếng rên rỉ như những bóng ma thì thầm. Linh cảm giác một hơi lạnh lướt qua gáy, khiến cô rùng mình. Huy đặt tay lên vai cô, giọng trầm: “Đừng để sợ hãi chi phối. Tỉnh táo sẽ giúp chúng ta vượt qua thử thách.” Cô gật đầu, cố hít sâu, ánh mắt sáng quyết tâm.

Khi họ chuẩn bị rời hầm, một tiếng động mạnh vang lên phía sau, như đất đá sập nhẹ. Linh giật mình, Huy quét mắt xung quanh, và trong chớp mắt, một bóng đen vụt qua, nhanh như chớp. Họ nhận ra có kẻ chủ mưu hoặc giám hộ manh mối đang theo dõi. Huy nhấn mạnh: “Chúng ta không thể dừng lại. Mỗi bước đi đều quan trọng, và bẫy nguy hiểm luôn rình rập.”

Họ bước ra khỏi ngôi nhà gỗ bỏ hoang, theo sơ đồ ánh sáng phản chiếu từ trăng non. Từng bước đi cẩn trọng qua các lối mòn rừng sâu. Linh cảm nhận từng bước đều thử thách trực giác, trí tuệ và lòng dũng cảm. Khi tới bãi đất trống giữa rừng, họ nhìn thấy một tượng đá cổ, trên đó có ký hiệu trùng với bản đồ và các di vật trước đó.

Huy nghiêm mặt: “Đây là nơi gia tộc từng giấu những bí mật quan trọng. Giải mã đúng, chúng ta sẽ tìm thấy manh mối lớn. Sai, sẽ gặp bẫy nguy hiểm.” Linh cúi xuống, ghép các ký hiệu theo thứ tự ánh sáng phản chiếu. Tượng rung nhẹ, hé lộ một hầm bí mật nhỏ bên dưới.

Bên trong, bàn đá chứa bức thư, bản đồ và hộp sắt nhỏ khác. Bức thư ghi: “Ai dám đối mặt bóng tối và ánh sáng cùng lúc, sẽ nhìn thấy sự thật. Nhưng sự dũng cảm và trí tuệ sẽ bị thử thách đến tận cùng.” Linh nhận ra rằng họ đang đi sâu vào âm mưu lớn, nơi mọi bước đi đều nguy hiểm, mọi ký hiệu đều là thử thách trí tuệ.

Huy nhìn Linh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ẩn nụ cười nhẹ: “Từ đây, chúng ta không chỉ tìm manh mối, mà còn phải đối mặt trực tiếp với nguy hiểm. Kẻ chủ mưu sẽ không để ai phá vỡ kế hoạch.” Linh hít sâu, ánh mắt kiên quyết: “Tôi đã sẵn sàng. Dù phải đối mặt bóng tối, tôi sẽ đi cùng anh.”

Hết chương 7.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×