thám tử ánh trăng

Chương 6: Lời nguyền của đêm trăng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm buông xuống, thị trấn Ánh Trăng chìm trong một lớp sương mờ mỏng như lụa. Linh đứng bên cửa sổ căn nhà trọ nhỏ, tay ôm cuốn nhật ký gia tộc mà cô vừa tìm được hôm qua. Trăng non nhô lên, ánh sáng mờ ảo xuyên qua lớp sương, chiếu lên mặt đất như vẽ những hình thù kỳ lạ. Cô cảm nhận được nhịp tim mình đập nhanh, không chỉ vì hồi hộp mà còn vì cảm giác sợ hãi nhẹ len lỏi trong lòng.

Huy đứng sau, đặt tay lên vai cô, giọng trầm nhưng dịu dàng: “Cô không cần sợ, Linh. Bóng tối chỉ thử thách trực giác và trí tuệ. Chúng ta đã đi quá xa để dừng lại bây giờ.” Linh nhìn anh, ánh mắt vừa căng thẳng vừa an tâm: “Tôi biết. Nhưng có cảm giác như kẻ chủ mưu luôn biết chúng ta ở đâu.” Huy chỉ nhẹ: “Đúng, nhưng chúng ta cũng không để lộ điểm yếu. Mỗi bước đi từ giờ sẽ là thử thách mới.”

Sáng hôm sau, họ chuẩn bị hành trình mới theo các ký hiệu trên bản đồ cổ. Huy kiểm tra lại các di vật, bức thư, nhật ký, rồi bỏ vào ba lô. Linh gói ghém cẩn thận cuốn nhật ký và một số bức tranh cổ. Cả hai bước ra khỏi nhà trọ, rừng Ánh Trăng dày đặc sương mù, ánh sáng yếu, tiếng lá cây xào xạc. Mỗi bước chân vang lên, dường như khu rừng đang theo dõi họ.

Họ đi theo lối mòn dẫn tới một khu nghĩa địa cổ, nơi theo bản đồ và ký hiệu, các thành viên gia tộc từng cất giữ di vật quan trọng. Linh cảm giác tim đập nhanh hơn khi nhìn thấy những bia mộ cũ nát, rêu phủ và những ký hiệu ghép thành sơ đồ dẫn tới một ngôi mộ lớn. Huy dừng lại, chỉ vào sơ đồ: “Các ký hiệu trên mộ này trùng với bản đồ và nhật ký. Chúng ta phải giải mã chính xác nếu không sẽ bỏ lỡ manh mối tiếp theo.”

Cô cúi xuống quan sát, tay run nhẹ khi chạm vào mặt đất, cố ghép các ký hiệu với nhau. Bỗng dưng, một tiếng rên rỉ phát ra từ phía mộ đá. Linh giật mình, quay sang Huy, nhưng ánh mắt anh vẫn bình tĩnh: “Đừng để âm thanh này làm phân tâm. Nó có thể là bẫy tinh vi của kẻ chủ mưu hoặc chỉ là tiếng gió.” Cô gật đầu, cố hít sâu, ánh mắt kiên quyết.

Sau khi giải mã các ký hiệu trên mộ, họ phát hiện một lối đi nhỏ dẫn vào hầm dưới lòng đất. Không gian tối om, mùi ẩm mốc nặng nề. Huy chiếu đèn pin, ánh sáng loang lổ khắp hầm, soi thấy các bức tượng đá nhỏ, từng ký hiệu trên tường dẫn họ tới bàn đá cũ. Trên bàn là những di vật: hộp sắt, bức thư cổ và một cuốn nhật ký khác của thành viên gia tộc.

Linh mở bức thư, chữ viết mờ nhòe nhưng vẫn đọc được: “Ai dám đối mặt bóng tối và ánh sáng cùng lúc, sẽ thấy sự thật. Nhưng hãy cẩn thận, thử thách lần này sẽ kiểm tra cả lòng dũng cảm lẫn trí tuệ.” Huy nhấn mạnh: “Đây là bước quan trọng. Kẻ chủ mưu đã bố trí nhiều bẫy tinh vi, mỗi di vật đều có thể là thử thách trực giác.” Linh cầm hộp sắt, tay run nhẹ khi mở ra, bên trong là những bức tranh cổ về gia tộc, từng ánh mắt trong tranh như đang dõi theo họ.

Họ tiếp tục tiến sâu vào hầm, ánh sáng đèn pin chập chờn trên tường, tạo thành sơ đồ ánh sáng và bóng tối đan xen. Linh ghép các ký hiệu theo hướng ánh sáng phản chiếu, từng bước một cẩn trọng. Đột nhiên, một tiếng động mạnh vang lên phía sau, như cánh cửa sập, đất đá rung nhẹ. Linh giật mình, Huy đứng chắn phía trước, mắt quét khắp hầm: “Có người hoặc thứ gì đó đang theo dõi. Chúng ta phải tiếp tục.”

Họ đi theo sơ đồ ánh sáng, từng bước đi cẩn trọng qua các khe đá, lối mòn trong hầm. Linh cảm nhận từng bước đều thử thách trực giác, trí tuệ và lòng dũng cảm. Ánh sáng từ đèn pin chiếu lên các ký hiệu, tạo thành sơ đồ dẫn tới manh mối cuối cùng của hầm. Khi tới bãi đất trống, họ nhìn thấy một tượng đá cổ, trên đó có ký hiệu trùng với bản đồ và các di vật trước đó.

Huy nghiêm mặt: “Đây là nơi gia tộc từng giấu những bí mật quan trọng. Giải mã đúng, chúng ta sẽ tìm thấy manh mối lớn. Sai, sẽ gặp bẫy nguy hiểm.” Linh cúi xuống, ghép các ký hiệu theo thứ tự ánh sáng phản chiếu. Tượng rung nhẹ, hé lộ một hầm bí mật nhỏ bên dưới.

Bên trong, bàn đá chứa bức thư, bản đồ và hộp sắt nhỏ khác. Bức thư ghi: “Ai dám đối mặt bóng tối và ánh sáng cùng lúc, sẽ nhìn thấy sự thật. Nhưng sự dũng cảm và trí tuệ sẽ bị thử thách đến tận cùng.” Linh nhận ra rằng họ đang đi sâu vào âm mưu lớn, nơi mọi bước đi đều nguy hiểm, mọi ký hiệu đều là thử thách trí tuệ.

Huy nhìn Linh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ẩn nụ cười nhẹ: “Từ đây, chúng ta không chỉ tìm manh mối, mà còn phải đối mặt trực tiếp với nguy hiểm. Kẻ chủ mưu sẽ không để ai phá vỡ kế hoạch.” Linh hít sâu, ánh mắt kiên quyết: “Tôi đã sẵn sàng. Dù phải đối mặt bóng tối, tôi sẽ đi cùng anh.”

Hết chương 6.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×