Kiếm khí sắc bén đập vào trước mặt, hình thành một trận sóng gợn cực lớn.
Kiếm quyết của Nhất Kiếm Đạo, Nhất Thế Nhất Kiếm.
- Tinh Nguyệt Đồng Thiên.
Trong tay Ninh Tiểu Xuyên phát tán ra Huyền Khí vân, phóng xạ tinh quang đầy trời, từng vầng trăng khuyết ngân sắc hiện ra, chìm nổi trong tinh quang, sau đó chém về phía kiếm khí.
Đây chính là loại Thần Thông thứ tám của Ninh Tiểu Xuyên.
Ở Ngọc Lam Đế quốc, cứ cách mấy trăm năm mới có một Võ giả luyện ra được tám loại tiên thiên Thần Thông, không chỉ đại biểu cho người đó thiên tư cực cao, mà còn đại biểu cho tám loại tiên thiên Thần Thông đặc thù.
Loại tiên thiên Thần Thông thứ tám nào, cũng đều cực kỳ cường đại, trở thành Thần Thông trên “Thiên Đỉnh Thần Thông bảng”.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển ra “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, bao trùm cả phạm vi không gian mấy chục mét, tinh và nguyệt cùng lúc xuất hiện.
Ầm...
Vầng trăng khuyết và kiếm khí đồng thời bị nghiền nát, hóa thành từng đám sương khói Huyền Khí.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên hóa thành một đạo hào quang bảy màu, phá tan màn sương khói Huyền Khí, một chưởng đánh tới Danh Dương, đánh lên kiếm cương hộ thể của Danh Dương.
Kiếm cương hộ thể chấn động mãnh liệt, bộc phát ra một luồng lực lượng nghịch thiên.
Huyết khí trong cơ thể Danh Dương chấn động mãnh liệt, thân thể bay ngược ra ngoài, đâm mạnh vào một tòa nhà cao cách ngoài 20 trượng.
Trên lưng Ninh Tiểu Xuyên mở ra một đôi cánh dài, cưỡi gió mà đi, thừa thắng xông lên, trong tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm màu tím, vung kiếm chém xuống.
Ầm...
Tòa nhà dưới chân Danh Dương lập tức bị Ninh Tiểu Xuyên một kiếm chém vỡ, hóa thành hai nửa. Chính giữa tòa nhà còn để lại một vết kiếm khiến người khác nhìn mà giật mình.
Danh Dương lại lần nữa lui về phía sau, thân thể vững vàng bay lên, hạ xuống chính giữa đường cái, thản nhiên nói:
- Đây là tất cả thực lực của ngươi sao? Nếu ngươi còn không sử dụng “Bắc Minh Thần Công” thì sẽ không còn cơ hội đâu.
- Vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên hạ xuống trên một tòa nhà mái cong đỏ thắm, trên mặt lộ vẻ bình thản, cầm Huyền Khí kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn về phía đối phương.
Danh Dương cắm trọng kiếm trên mặt đất, làn da khắp người đột nhiên xuất hiện từng viên quang điểm, khí tức Võ Đạo trên người bùng lên, làn da cũng phát ra ánh sáng lấp lánh, quả thực giống như Thần khắc ngọc mài mà thành.
Phành...
Lấy mũi kiếm của trọng kiếm làm trung tâm, đá xanh trên mặt đất bắt đầu xuất hiện vết nứt chằng chịt.
Vết nứt dần mở rộng ra, trở nên càng lúc càng rộng, càng lúc càng dài, khiến cho cả con đường đều biến thành mảnh vỡ.
Ầm ầm ầm...
Một luồng kiếm khí ngập trời từ trên thân kiếm tràn ra, hóa thành hư ảnh một thanh cự kiếm dài hơn 20 trượng.
Lực lượng trên người Danh Dương đột nhiên bành trướng gấp năm lần, khí thế nhiếp người, lập tức nhấc cự kiếm lên, bổ một kiếm về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên toàn lực khởi động “Vân Hà Quy Nguyên Khí”, bảo vệ bản thân, nhưng vẫn khó có thể ngăn được kiếm khí này, thân thể lập tức bị đánh bay ra ngoài, xô đổ ba tòa kiến trúc cổ, toàn thân chìm trong phế tích.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên từ trong đám phế tích vỡ nát lao ra, đứng trên một khối gỗ mục, trên người dày đặc vết thương do kiếm tạo thành, từng giọt huyết dịch nhỏ xuống, vẫn lạnh lùng Danh Dương, nói:
- Đây là lực lượng Thoát Tục cảnh sao?
Cách đó không xa, ba vị lão sinh cường đại đều nhìn thấy rõ ràng một đạo kiếm khí vừa rồi, trong mắt đều lộ ra thần sắc kinh hãi, hai mặt nhìn nhau.
- Chẳng lẽ Danh Dương đã thật sự đột phá đến Thoát Tục cảnh rồi?
- Điều này cũng rất bình thường, thiên tư của Danh Dương vốn dĩ đã cao,lại thêm tu luyện trong Thiên Cung sáu ngày, có thể đạt tới Thoát Tục cảnh thì cũng không ngoài dự liệu.
Ba vị lão sinh này bắt đầu nghị luận.
- Không, Thoát Tục cảnh không dễ đột phá như vậy được, có lẽ Danh Dương bây giờ chỉ mới bắt đầu “Thoát Tục” mà thôi, muốn hoàn toàn đạt tới Thoát Tục cảnh, ít nhất phải tu luyện thêm nửa năm nữa.
Ở cửa thành của Thiên Đế thành, có một cái bóng đen khổng lồ từ từ đi ra.
Đến cuối cùng, mới nhìn rõ được hình dáng của người đến.
Nữ tử kia cưỡi trên lưng một đầu Long Tượng, trong tay cầm Long Tượng Kích Thương, mặc một bộ áo giáp đỏ thẫm, tóc xanh mắt lam, trên thân phát ra một luồng khí tức lạnh lùng khiếp người.
- Người của Long Tượng Thần Võ Doanh cũng tới.
Trong bóng tối, lại có người xì xào bàn tán.
- Nàng là người của Vân Trung Hầu Phủ, Nhị đệ tử của Vân Trung Hầu.
- Thì ra là nàng, khó trách uy thế trên thân lại bức người như vậy.
Cơ Hàn Tinh ngồi trên Long Tượng, nhìn chằm chằm Danh Dương và Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng thầm nghĩ, Ninh Tiểu Xuyên sẽ ứng phó với đối thủ Danh Dương đã bắt đầu thoát tục như thế nào?
Bắt đầu thoát tục, điều này nói rõ là Võ giả đó đã tu luyện đến cánh cửa Thoát Tục cảnh.
Điều này cũng đại biểu cho trình độ Võ Đạo đã đạt đến một độ cao khác, dù không phải chính thức bước vào Thoát Tục cảnh, nhưng chiến lực còn tăng gấp mấy lần trước kia.
Danh Dương cầm trọng kiếm trên tay, trên người phát ra hào quang, hòa làm một thể với hào quang của trọng kiếm.
Vụt...
Trọng kiếm từ trong tay của hắn bay ra, hóa thành một đầu Kiếm Long, giương nanh múa vuốt bổ nhào về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Mũi kiếm sắc bén chỉ thẳng vào yết hầu Ninh Tiểu Xuyên.
Trong mắt Ninh Tiểu Xuyên không hề có chút thần thái sợ hãi nào, lập tức mở ra Thần Thông Võ Đạo “Thất Thải Na Di”, thân thế hóa thành một đạo cầu vồng bảy màu, lướt xa hơn mười trượng.
Nhưng thanh trọng kiếm kia vẫn như hình với bóng, bất luận tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên nhanh như thế nào thì nó vẫn có thể lập tức đuổi kịp.
- Hắn đã bắt đầu thoát tục, ngươi không phải là đối thủ của hắn đâu. Trở thành Đao nô của ta, ta có thể lập tức cho ngươi lực lượng, một đao chém chết hắn.
Bên trong Huyền Thú Giám ở trên ngực Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên truyền ra thanh âm của Thiên Đế Nhận.
- Câm miệng.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên bay lên cao, đứng trên khoảng không của Thiên Đế thành, mở rộng hai cánh, bay lên tận bầu trời.
Vụt vụt vụt...
Thanh trọng kiếm kia trực tiếp phá mây mà đến, một kiếm đâm tới yết hầu Ninh Tiểu Xuyên, mang theo kiếm khí vô cùng sắc bén.
Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng vươn tay ra, bắt lấy chuôi kiếm của thanh trọng kiếm, thân thể bị trọng kiếm kéo bay ra ngoài.
Thần Thông Thiểm Điện Thần Thú đã dung hợp vào cốt cách cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên lực lượng tương đối cường đại, hơn trăm đạo thiểm điện lập tức xuất hiện, bao trùm lấy bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, áp chế kiếm khí trên thân kiếm.
Sắc mặt Danh Dương thoáng biến đổi, có thể cảm giác được rõ ràng kiếm khí trên trọng kiếm đang yếu đi.
Tu sĩ Nhất Kiếm Đạo, quan trọng nhất là “kiếm” ở trong tay.
Trong tay có kiếm, thì bọn hắn mới có lực công kích đệ nhất trong cùng cảnh giới.
Trong tay không có kiếm, lực công kích của bọn hắn sẽ yếu nhất trong cùng cảnh giới.
Danh Dương cũng không biết rằng Ninh Tiểu Xuyên đã thông qua biện pháp gì, không ngờ có thể hấp thu kiếm khí bên trong trọng kiếm của hắn. Thế nhưng, hắn biết rõ, một khi để Ninh Tiểu Xuyên thu lấy trọng kiếm, vậy thì hôm nay hắn chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.
- Thu!
Danh Dương hét lớn một tiếng, sau lưng hiện ra chín đạo kiếm hồn, điều động lực lượng toàn thân, bắt đầu thu hồi trọng kiếm.
Ninh Tiểu Xuyên bị lực lượng trọng kiếm kéo bay đi khắp nơi, đánh ngã cây cột, kích phá vách tường, chặt đứt cây cối, trên người chồng chất vết thương.
Ninh Tiểu Xuyên đang sử dụng lực lượng của Ma kiếm để thu phục trọng kiếm, muốn thu kiếm của Danh Dương làm kiếm của mình.
Nhất Kiếm Đạo cho dù có cường thịnh hơn, thì ở trước mặt Ma kiếm, vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn thần phục.
- Trấn áp cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, Ma kiếm trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, cưỡng ép hấp thu kiếm khí trên trọng kiếm.
Trọng kiếm ở trong tay Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu kịch liệt chấn động, chấn cho cánh tay Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đau đớn, nhưng vẫn không thể giãy thoát được khỏi bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Danh Dương đã bất chấp tất cả rồi, liền trực tiếp xông lên, muốn đoạt lại trọng kiếm.
Vụt...
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt trọng kiếm, chém ra một kiếm, phát ra một loạt kiếm quang, lưu lại một vết máu thật sâu trên ngực Danh Dương, chém bay hắn ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đâm một kiếm xuống ngực Danh Dương.
Thế nhưng trọng kiếm lại rung lên mãnh liệt, không ngừng giãy giụa, như muốn thoát ra khỏi tay hắn.
Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa điều động Ma kiếm, trấn áp trọng kiếm.
Danh Dương nhìn thấy cơ hội này, liền bổ một chưởng về phía Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù đã mất đi kiếm, nhưng tu vi của hắn vẫn rất thâm hậu, có đủ lực lượng chém núi phá sông.
Ninh Tiểu Xuyên tiện tay đánh ra một chưởng, đánh Danh Dương bay ngược ra ngoài, khiến hắn ngã xuống trong một đám phế tích của một tòa nhà hoang.
Danh Dương đã mất đi kiếm, không thể tạo thành chút uy hiếp nào đối với Ninh Tiểu Xuyên, cũng giống như một con sói bị mất đi răng nhọn.
- Keng…
Ninh Tiểu Xuyên đem trọng kiếm cắm vào lòng đất, một tay giữ chặt trọng kiếm, còn tay kia đánh ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm, ập tới Danh Dương.
Phốc…
Ngực của Danh Dương lập tức bị Diệt Thế Sóng Kiếm đâm thủng một lỗ, thân thể bay ngược ra ngoài, đâm lên vách tường, mái tóc dài tán loạn, chật vật đến cực điểm.
Hắn đứng lên, trong mắt mang theo hàn ý dày đặc, cũng mặc kệ máu chảy đầy người, hét lớn:
- Huyết Tinh Hóa Kiếm!
Danh Dương vận chuyển Huyền Khí, càng lúc càng có nhiều huyết dịch trong cơ thể bị bức ra, chảy xuống đầy đất, tập trung thành một vũng máu.
Những giọt huyết tích này tập trung lại thành hình một thành kiếm, hóa thành huyết kiếm.
Khí tức của huyết kiếm này, không ngờ còn cường đại hơn cả trọng kiếm một phần.
Đây chính là tuyệt chiêu cuối cùng của tu sĩ Nhất Kiếm Đạo, mỗi một giọt máu tươi trong cơ thể cũng giống như một thanh kiếm, chỉ cần máu chảy đủ nhiều, là có thể tụ tập thành một thanh huyết kiếm.
Trên bầu trời, xuất hiện một mảnh huyết vân, bao trùm gần nửa Thiên Đế thành.
Đây chính là do bị kiếm khí ảnh hưởng, tạo thành huyết vân.
Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm giác được biến hóa trên người Danh Dương, trong lòng thầm nghĩ:
- Thiên tư của Danh Dương cực kỳ xuất chúng, nếu như bị ta bức bách đến đường cùng, khiến cho hắn bước vào Thoát Tục cảnh, e rằng hôm nay sẽ khó mà thắng hắn được.
Ninh Tiểu Xuyên không còn biện pháp, chỉ đành sử dụng lực lượng của Ma kiếm một lần nữa, trong miệng lại đột nhiên rống lớn:
- Bắc Minh Thần Công.
Ninh Tiểu Xuyên xòe bàn tay ra, tạo thành một cái vòng xoáy.
Trên mặt đất, huyết kiếm còn đang ngưng tụ lập tức bị tán loạn, huyết khí bay thẳng đến lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, chảy vào lỗ chân lông của hắn, bị Ma kiếm hấp thu.
Bắc Minh Thần Công chẳng qua chỉ là ngụy trang, là phương pháp để Ninh Tiểu Xuyên có thể che giấu Ma kiếm.
Thế nhưng, những Võ giả khác lại không cho là vậy, bọn hắn tin chắc Bắc Minh Thần Công thật sự tồn tại, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng bắt đầu thi triển loại thiên địa kỳ công này.
Huyết khí trên mặt đất, điên cuồng chảy vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Huyết kiếm vốn dĩ sắp thành hình, liền trực tiếp vỡ ra, biến thành bổ dược cho Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn từng giọt huyết khí tràn vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt Danh Dương lập tức tràn ngập tuyệt vọng, trong miệng phát ra một tiếng thét dài, thân thể hóa thành một thanh kiếm, lao thẳng tới Ninh Tiểu Xuyên.
- Vùng vẫy giãy chết.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt trọng kiếm, bổ xuống một kiếm, phá vỡ kiếm cương hộ thể trên người Danh Dương, mũi kiếm lướt qua mặt hắn, chém xuống thân thể, chặt đứt xương quai xanh của Danh Dương.
Phốc…
Máu tươi bắn tung tóe lên mặt Danh Dương.
Ninh Tiểu Xuyên lại muốn vung kiếm lần nữa để giết chết Danh Dương, vĩnh viễn trừ hậu họa.
- Kiếm hạ lưu nhân!
Trên bầu trời, đột nhiên phóng xuống một cái thủ ấn cực lớn, bắt lấy Danh Dương, sau đó mang đi.
Một kiếm của Ninh Tiểu Xuyên chém vào không khí, cắt lên mặt đất, để lại trên mặt đất một vệt kiếm dài mấy chục thước.