Tiểu Long lại biến nhỏ người còn một mét rồi trốn đi.
Ninh Tiểu Xuyên tuy nhắm mắt nhưng hắn có Tâm Thần cảm ứng, đương nhiên thấy hết sự thay đổi của con rồng con, trong lòng khá chấn kinh. Con rồng này hấp thụ kiếm khí của Ma Kiếm, không ngờ lại có thể trưởng thành....
Sơn mạch đen kịt, hỏa diễm thiêu đốt vĩnh hằng, tràn ngập thần bí vô tận, thai nghén ra những sinh vật kỳ dị khó lường.
Tiểu Long màu đỏ chính là một trong số đó, trí tuệ tinh minh, ngay cả liệt diễm và kiếm khí, cũng đều không thể gây tổn thương đến nó, có thể xâm nhập vào những cấm địa mà thường nhân không thể tiến vào, giống như là sinh linh cát tường do thiên địa thai nghén tạo thành.
Ninh Tiểu Xuyên không để ý đến nó nữa, bắt đầu toàn lực tu luyện.
Huyết khí bên trong Hoàng Kim Chiến Sư, rất nhanh đã bị Ninh Tiểu Xuyên hút khô, chảy vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt đất chỉ còn lại cái xác khô màu vàng.
Ninh Tiểu Xuyên thu cái xác khô màu vàng vào túi Càn Khôn, sau đó lập tức trở về cái huyệt động lớn dưới mặt đất.
Mộ Dung Vô Song áp mặt xuống, hai tay chống xuống đất, hai chân chĩa ra, tạo thành hình dạng giống như một con rùa đen nằm sấp, trong miệng không hề hô hấp, nhưng lại có một đạo Huyền Khí theo lỗ chân lông tiến vào cơ thể.
Hắn đang tu luyện “Quy Hấp Bất Động Công”, bầy không khí yên tĩnh đến cực điểm, giống như một lão rùa vạn năm, tu vi trong cơ thể nhanh chóng tăng tiến.
Ninh Tiểu Xuyên không đánh thức hắn, mà ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu luyện hóa huyết khí của Hoàng Kim Chiến Sư, bên ngoài thân thể lưu động vô số tia chớp, Huyền Khí trong Võ Đạo Tâm Cung giống như hóa thành thiểm điện và lôi đình.
Ầm...
Cũng không biết tu luyện bao lâu, “Thiên Lôi Hồng Chung” đã tu luyện đến đại thừa.
Ninh Tiểu Xuyên ngẩng đầu, rống lớn một tiếng, âm thanh kinh thiên động địa, giống như một vị Lôi Thần xuất thế, dọa cho đám Huyền thú trong phương viên mười dặm đều nhao nhao bỏ trốn, dáng vẻ cực kỳ sợ hãi.
Bùn đất bên dưới động huyệt cũng nát bấy, nứt ra từng mảng lớn, cát bay đá chạy, cây cối bị chấn nát thành mảnh vụn, tảng đá bị chấn nứt vỡ toác, lộ ra một khung cảnh hoang tàn.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, thu hồi Huyền Khí tản mát xung quanh quanh vào cơ thể.
Kỳ tích chính là, Mộ Dung Vô Song vẫn nằm yên tĩnh trên mặt đất, quy hấp thổ nạp, không ngờ thanh âm có thể chấn chết người vừa rồi lại không làm hắn tỉnh lại.
Qua một canh giờ sau, Mộ Dung Vô Song mới tu luyện hoàn tất, nhìn thấy cảnh tượng đổ nát hoang tàn xung quanh, mới hoảng sợ nói:
- Tốm hôm qua ở đây phát sinh đại chiến à? Tại sao ngươi không đánh thức ta, ta có thể cùng người đẩy lui cường địch a.
Ninh Tiểu Xuyên không nói cho hắn biết rằng đây là lực phá hoại do Thần Thông thứ hai đại thừa của mình bạo phát ra, chỉ nói:
- Chúng ta đổi một nơi ẩn nấp khác, ta muốn trùng kích Thần Thể tầng thứ ba, ngươi hãy hộ pháp thay ta.
- Thần Thông thứ hai của ngươi đã tu luyện đến đại thừa rồi ư?
Mộ Dung Vô Song lập tức mừng rỡ.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.
- Tốc độ tu luyện này cũng quá nhanh rồi, còn hơn những tên thiên tài kia gấp mười lần.
Mộ Dung Vô Song tự nhận thiên phú bản thân tương đối cao, nhưng so với Ninh Tiểu Xuyên, bản thân hắn lại cảm thấy mình yếu hơn một bậc.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra hai viên nội đan to bằng nắm tay từ trong túi Càn Khôn, trên một viên nội đan tản mát ra huyết quang, không ngừng nhảy lên, vô số Huyền Khí phun ra nuốt vào. Viên nội đan còn lại phóng xuất hào quang hoàng kim lấp lánh, mạnh mẽ nhảy lên, phát ra thanh âm “thình thịch”.
- Đây chính là nội đan của Bạo Viên và Hoàng Kim Chiến Sư, bên trong vẫn còn rất nhiều hoạt tính, giá trị dược khí có thể sánh ngang Trung Cấp đan. Ngươi hãy ăn hai viên nội đan này vào, như vậy mới đủ để trùng kích đến Thần Thể tầng thứ hai.
Mộ Dung Vô Song giống như muốn rớt cằm xuống đất, đưa hai tay nhận lấy nội đan, nâng niu như nâng trứng, đây chính là báu vật vô giá, khiến cho tâm tình hắn kích động không thôi, cũng không khách khí với Ninh Tiểu Xuyên, vui vẻ nhận lấy nội đan.
Khách khí với người khác, đều là vương bát đản.
Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song lại tìm được một cái huyệt động khác, ở ngay bên cạnh một cái hạp cốc, có cây cối cực lớn che chắn, nếu không cẩn thận tìm kiếm thì căn bản không thể tìm thấy cửa vào huyệt động.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trong huyệt động, bắt đầu tu luyện, trùng kích Thần Thể tầng thứ ba.
Mộ Dung Vô Song ăn hai viên nội đan vào, liên tiếp tu luyện hai ngày một đêm, liền phá tan Thần Thể tầng thứ nhất, đạt tới cảnh giới Thần Thể tầng thứ hai.
Hắn chỉ cần vận chuyển Huyền Khí, bên ngoài thân thể sẽ ngưng tụ thành một tầng “thạch xác” màu trắng, cứng rắn như đá, hoặc có thể xem như mai rùa, cho dù Huyền Khí nhất phẩm cũng chưa chắc có thể phá vỡ được phòng ngự của hắn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thử vận toàn lực đánh một chưởng lên người hắn, nhưng cũng chỉ có thể đánh hắn bay ra ngoài, không thể đánh thương được hắn.
Lực phòng ngự bực này, quả thực có thể nói là biến thái vô cùng.
Tối hôm nay, chính là kỳ hạn cuối cùng của Hắc Ám Đế Thành, nếu như người của Đại Kim Bằng Vương Phủ không đem đủ 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, thì bọn hắn sẽ giết chết Thiến Thiến quận chúa.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn ở trong sơn động tu luyện, trùng kích cảnh giới. Muốn đột phá Thần Thể tầng thứ ba, thì còn khó khăn hơn Thần Thể tầng thứ hai rất nhiều.
Mộ Dung Vô Song thì lại đi ra ngoài tìm hiểu tin tức.
- Nhất định phải đạt tới Thần Thể tầng thứ ba trước khi mặt trời lặn.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cảm thấy vô cùng cấp bách.
Trong cơ thể. Thần Thông Chi Nguyên tầng thứ ba đã có dấu hiệu hòa tan, tùy thời sẽ sinh ra Thần Thông thứ ba.
Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu toàn lực chạy nước rút, đem Huyền Khí trong Võ Đạo Tâm Cung ngưng tụ thành vô số đao kiếm, hóa Huyền Khí thành một đầu Cuồng Long, trùng kích vào Thần Thông Chi Nguyên thứ ba.
Ầm...
Thần Thông Chi Nguyên thứ ba đã mở.
Loại Thần Thông thứ ba cũng sinh ra.
Khoảnh khắc loại Thần Thông thứ ba sinh ra, trên bầu trời đột nhiên ngưng tụ hơi nước, sau đó đổ xuống một trận mưa to.
Trong Hỏa Ma Sơn Mạch, chỉ có hỏa diễm, cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện trời mưa.
Giờ phút này, trên bầu trời lại đổ xuống một trận mưa lớn, phảng phất như bị luồng khí lưu nào đó ảnh hưởng, tạo thành một loại hiện tượng thiên văn khác thường.
Ninh Tiểu Xuyên từ trong sơn động đi ra, đứng dưới trời mưa to, trên người bộc phát ra hơn mười đạo thiểm điện, xẹt qua màn mưa, đánh cho khối đại thụ trước mặt vỡ làm đôi, khói xanh bốc lên nghi ngút.
Ầm ầm ầm...
Tiếng sấm vang lên trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, kinh thiên động địa, chấn cho cây cỏ lắc lư. Bầu trời trút mưa càng gấp, giống như muốn dập tắt hỏa diễm bên trong Hỏa Ma Sơn Mạch.
- Vạn Kiếm Hóa Vũ!
Ninh Tiểu Xuyên duỗi ra một ngón tay, chỉ lên trời cao, hơi nước trên bầu trời tụ tập thành hư ảnh một thanh kiếm khí, tổng cộng ngưng tụ ra 35 hư ảnh kiếm khí, phi hành trong mưa, sau đó giống như một chuỗi sao băng, phóng về phía hạp cốc sau lưng.
Phành phành phành...
35 hư ảnh kiếm khí đều đâm lên vách đá của hạp cốc, tạo thành 35 cái hố lớn, làm rất nhiều bùng đất và đá tảng rơi xuống.
Ninh Tiểu Xuyên thỏa mãn gật đầu, nói:
- Tia chớp vứt dứt thì thiên lôi vang lên, thiên lôi qua đi thì sẽ mưa to, đây chính là quy luật thiên nhiên, Thần Thông trong cơ thể cũng sẽ dựa theo quy luật này mà sinh ra.
Thiểm Điện Thần Thú, Thiên Lôi Hồng Chung, Vạn Kiếm Hóa Vũ… Đây không phải là chuỗi quy luật của thiên nhiên sao?
Đây là một loại hiện tượng thiên văn.
Loại Thần Thông thứ ba “Vạn Kiếm Hóa Vũ” mới vừa sinh ra, chỉ có thể ngưng tụ được 35 hư ảnh kiếm khí, đây đã là số lượng tối đa mà Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên có thể ngưng tụ được.
Mà hình thái cực hạn của chiêu Thần Thông này bày ra, có thể dùng hơi nước ngưng tụ ra vạn thanh thần kiếm, có thể hủy thiên diệt địa, không gì không làm được.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Huyền Khí, bầu trời đang mưa cũng lập tức ngừng lại.
- Kỳ diệu! Quá kỳ diệu! Trời mưa trong phạm vi 100m ư? Tại sao ngay cả hỏa diễm trên mặt đất cũng bị dập tắt nhỉ? Trong động còn đọng lại rất nhiều nước mưa nữa.
Mộ Dung Vô Song chân trần quay trời về, trong miệng gặm một trái cây màu đỏ to bằng bàn tay.
Hắn lấy từ trong ngực một trái, ném cho Ninh Tiểu Xuyên đứng ở đằng xa.
- Quả thật là trời mưa, đáng tiếc ngươi trở về quá trễ, bằng không có lẽ đã có cơ hội tắm rửa một lần rồi.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp lấy trái cây, dùng góc áo chùi chùi, gặm một cái, khen:
- Ngọt, tìm ở đâu vậy? Có thăm dò được tin tức gì không?
Mộ Dung Vô Song đặt mông ngồi xuống đất, lắc đầu nói:
- Chuyện này đã làm huyên náo cả Hỏa Ma Sơn Mạch, thế nhưng những Võ giả trẻ tuổi cường đại của Đại Kim Bằng Vương Phủ đều không công khai lộ diện, lại càng không có người nào chủ động đề xuất chuyện giải cứu Thiến Thiến quận chúa. Ngươi nói có kỳ quái hay không? Đại Kim Bằng Vương Phủ có 560 thiếu niên thiên tài tham gia khảo hạch, trong đó cao thủ tu vi đạt tới Thần Thể cảnh cũng không dưới mười người, tại sao lại không có ai bày tỏ thái độ gì?
- Bình thường.
Ninh Tiểu Xuyên phân tích:
- Rất nhiều người cũng đã phân tích được người bắt Ngự Thiến Thiến, rất có khả năng chính là Hắc Ám Đế Thành. Những thiếu niên thiên tài trong Đại Kim Bằng Vương Phủ, có lẽ tu vi không tệ, nhưng lại không có mấy người đủ phách lực. Muốn gom góp đủ 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu thì sẽ khiến cho rất nhiều người hao tổn lợi ích, cho dù cứu được Thiến Thiến quận chúa ra thì ngươi sẽ lập được công lớn, nhưng cũng sẽ đắc tội với rất nhiều người, phí sức mà không đạt được kết quả tốt.
- Nhưng nếu như thất bại, vậy thì cũng xong rồi, Đại Kim Bằng Vương sẽ giết ngươi, mà những người giao Hắc Hỏa Mộc Châu cho ngươi, cũng sẽ giết người, có lẽ người của Hắc Ám Đế Thành, cũng sẽ giết ngươi.
- Cho nên, bất luận ngươi có thể cứu được Thiến Thiến quận chúa hay không, đều không có lợi.
- Ngược lại, nếu như ngươi ẩn núp trong bóng tối, không lên tiếng, không hiến thân, cho dù Thiến Thiến quận chúa bị giết chết, đợi sau khi ra khỏi Hỏa Ma Sơn Mạch, ngươi hoàn toàn có thể giả vờ không biết chuyện này, tối đa cũng chỉ bị trách phạt, ngược lại nhờ có Hắc Hỏa Mộc Châu mà còn có thể trở thành học sinh của Thiên Đế học cung.
- Nếu ta đứng tại lập trường của bọn hắn, cũng sẽ lựa chọn bo bo giữ mình, không bao giờ đặt mình lên đầu sóng ngọn gió.
Mộ Dung Vô Song nói:
- Thế nhưng ngươi lại không đứng ở trên lập trường của bọn hắn, xem ra chuyến này, ngươi không đi không được rồi. Thế nào? Muốn làm một anh hùng can đảm, đơn đao đi gặp? Hay dùng lực lượng một người, giết lui quân hùng, cuối cùng ôm mỹ nhân về nhà?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
- Ta chỉ nghĩ rằng, nếu như ta đã biết được chuyện này mà lại không đi làm, cuối cùng để Ngự Thiến Thiến chết đi, như vậy thì ta sẽ rất hối hận. Biết rõ tương lai sẽ hối hận, tại sao bây giờ không buông tay đánh cuộc một phen?
- Tốt! Vậy mới là nam nhân, ta đi cùng ngươi.
Mộ Dung Vô Song tương đối nghĩa khí, liền nói:
- Thế nhưng chúng ta lấy đâu ra 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu đây? Không có 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, e rằng ngay cả Ngự Thiến Thiến ở đâu, chúng ta cũng không gặp được.
- Mượn!
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, tiến sâu vào bên trong Hỏa Ma Sơn Mạch, cuối cùng bước đi như bay, hóa thành một đạo tàn ảnh.
Mộ Dung Vô Song cũng nhanh chóng đuổi theo, Huyền Khí bao quanh thân thể, theo sát sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, tò mò hỏi:
- Mượn ai? Ai có thể cho chúng ta mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu chứ? Lại nói, ai có thể lấy ra được 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu?
- Người nào có 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, ta sẽ mượn kẻ đó.
Mặt trời đã sắp xuống núi.
Lúc hoàng hôn, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng đã chạy tới bên cạnh khu rừng chương khí ngũ sắc, xuyên qua khu rừng chướng khí ngũ sắc là có thể tiến sâu vào bên trong Hỏa Ma Sơn Mạch. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên lại dừng bước, không tiến thêm một bước nào, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Mộ Dung Vô Song đuổi theo hắn, nhìn quanh bốn phía, ngoại trừ cây cối hoang vu thì chỉ có Huyền thú cực động trong rừng chướng khí ngũ sắc, liền hỏi:
- Ở đây căn bản không có người, ngươi mượn ai đây?