Cú sốc phản cộng hưởng từ tinh thể đã xé toạc Nghi Lễ Hoán Đổi Tối Thượng, nhưng không kết thúc trò chơi. Thay vào đó, nó tạo ra một Sự Hỗn Loạn Tâm Linh kinh hoàng: Thành trở lại thân xác của mình, Minh trở lại thân xác của hắn, nhưng linh hồn của họ vẫn bị trói buộc bằng một sợi dây vô hình, yếu ớt nhưng đầy ám ảnh.
1. Hậu Quả Của Sự Trở Lại
Ánh sáng đỏ và xanh lam vụt tắt, để lại căn phòng Mật Thất Biệt thự Bà Lâm chìm trong bóng tối và mùi hương trầm hương cháy khét.
Thành (Thành), giờ đã nằm trong thân xác gầy gò, quen thuộc, cảm thấy đau đớn khủng khiếp. Cơ thể này đã bị Minh (Thành) sử dụng như một chiếc áo giáp mỏng manh, không được chăm sóc và phải chịu đựng cú sốc năng lượng. Anh cảm thấy xương khớp đau nhức, và sự yếu đuối thể chất như một gánh nặng sau khi quen với thân xác Lục Minh cường tráng.
Thư Kỳ nhanh chóng đưa Bà Lâm (vẫn còn ngất xỉu) và Thành ra khỏi biệt thự trước khi lực lượng cảnh sát ngầm của Huyết Nguyệt Hội kéo đến. Long đã bị bắn thuốc mê và bất tỉnh.
Trong xe, Thư Kỳ kiểm tra vết thương cho Thành. "Anh ổn chứ? Anh bị sốt cao rồi. Cơ thể này không chịu nổi cú sốc đó."
"Tôi đã quen với sức mạnh của Lục Minh," Thành (Thành) khẽ nói, cảm thấy đầu óc quay cuồng. "Bây giờ, ngay cả việc thở cũng là một nỗ lực."
"Còn Minh (Lục Minh)?" Thư Kỳ lo lắng.
"Hắn ta cũng bị thương. Hắn ta đã trở lại thân xác Lục Minh. Sức mạnh của hắn ta đã quay lại, nhưng... không ổn định." Thành nhớ lại khoảnh khắc Minh (Lục Minh) đứng dậy, cơ thể bị bao phủ bởi hai màu ánh sáng đối lập. "Sợi dây chưa đứt, Thư Kỳ. Chúng ta vẫn bị dính líu."
2. Sự Xuất Hiện Của Dấu Vết Xanh Lam
Ngay khi Thành đang cố gắng tập trung vào việc lái xe của Thư Kỳ, một cảm giác kỳ lạ ập đến.
Một hình ảnh loé lên trong tâm trí anh: Chiếc bàn làm việc bằng gỗ gụ, một bản thiết kế kiến trúc chưa hoàn thành, và mùi cà phê rang xay.
Đó là phòng làm việc của tôi tại A.K. Architecture! Thành kinh hoàng. Anh biết đó là những gì Minh (Lục Minh) đang nhìn thấy.
"Thư Kỳ! Dừng lại!"
Thư Kỳ phanh gấp. Thành thở dốc. "Hắn ta đã thấy. Hắn ta biết chúng ta đang ở gần A.K. Architecture, hoặc ít nhất, hắn ta đang ở đó. Sự liên kết này... Nó truyền tải hình ảnh và cảm xúc."
Đúng lúc đó, một cảm giác khác ập đến, mạnh mẽ hơn: Một cơn đau buốt ở vai trái, nơi Thành (Minh) đã bị thanh thép sượt qua trong Chương 8. Thành (Thành) đưa tay lên vai mình, nhưng không có vết thương nào.
"Minh (Lục Minh) đang cảm thấy đau," Thành (Thành) thì thầm, giọng anh run rẩy. "Vết thương đó là trên thân xác Lục Minh. Tôi có thể cảm nhận được nó."
Đây chính là Dấu Vết Xanh Lam—sự hiện diện của linh hồn Thành trong thân xác Minh, giờ trở thành một hiệu ứng phụ không mong muốn đối với cả hai.
3. Cái Bóng Của Lục Minh Thật
Sự liên kết bất ổn không chỉ là giữa Thành và Minh.
Khi Thành (Thành) đang cố gắng nghỉ ngơi trong căn nhà an toàn mới của Thư Kỳ, anh bắt đầu cảm thấy lạnh. Không phải lạnh vì thân thể yếu ớt, mà là một cơn lạnh buốt chạy dọc cột sống.
Anh nghe thấy một tiếng thì thầm, sâu lắng và băng giá, không phải giọng của Minh.
"...Kẻ trộm... Trả lại... cơ thể của ta..."
Cảm giác đó chỉ thoáng qua, nhưng nó khiến Thành toát mồ hôi lạnh.
"Thành! Anh sao vậy?" Thư Kỳ lo lắng, đặt tay lên trán anh.
"Lục Minh... Linh hồn Lục Minh thật. Nó đã được giải phóng một phần. Nó đang cố gắng kéo tôi ra khỏi thân xác này," Thành (Thành) run rẩy. "Cú sốc đã mở một cánh cửa. Linh hồn Lục Minh đang tìm cách chiếm đoạt lại cơ thể của mình từ Minh (Lục Minh)."
Minh (Lục Minh) giờ đây không chỉ chiến đấu với Thành (Thành) bên ngoài, mà còn phải chiến đấu với cái bóng quyền lực của chính mình bên trong.
4. Đòn Phủ Đầu Từ Kẻ Bị Chiếm Đoạt
Sáng hôm sau, tin tức chấn động lan truyền trên các phương tiện truyền thông.
"Lục Minh bị điều tra về tội phá hủy tài sản và cấu kết với các thành phần chống đối!"
Minh (Lục Minh) đã tung ra một đòn phủ đầu không ngờ. Hắn ta đã gọi cảnh sát ngầm, đổ tội cho Thành (Thành) và Thư Kỳ đã phá hoại biệt thự Bà Lâm, đồng thời tuyên bố rằng "Nguyễn Văn Thành" đã tự ý thâm nhập và gây thương tích cho Lục Minh (chính hắn ta) trong nỗ lực phản kháng việc thâu tóm A.K. Architecture.
Minh (Lục Minh) đã sử dụng thân xác cường tráng và quyền lực của Lục Minh để biến Thành (Thành) thành kẻ khủng bố, khiến anh không thể lộ diện.
"Hắn ta đang xây dựng lại đế chế," Thư Kỳ báo cáo. "Huyết Nguyệt Hội đã bị chấn động sau vụ Bà Lâm, nhưng Minh (Lục Minh) đã dùng danh nghĩa 'Lục Minh thật' để trấn áp họ. Hắn ta đã loại bỏ hai thành viên Hội Đồng còn lại vì 'thiếu trung thành' và đang biến M.N. thành một chế độ độc tài linh hồn."
Thành (Thành) nhìn vào gương. Khuôn mặt gầy gò của anh. Anh đã trở lại điểm xuất phát, nhưng tồi tệ hơn: không còn danh dự, không còn sự nghiệp, và bị truy nã gắt gao.
"Tôi phải làm gì đây, Thư Kỳ? Tôi không thể chiến đấu với thân xác này," Thành (Thành) tuyệt vọng.
"Anh đã đánh bại hắn ta một lần, Thành. Anh có linh hồn của mình," Thư Kỳ nắm tay anh. "Hắn ta có sức mạnh, nhưng anh có Trạm Phát Sóng và Sợi Dây Kết Nối."
5. Kế Hoạch Đột Nhập Tháp Zenith
Thư Kỳ tiết lộ phát hiện mới nhất: "Cú sốc đã phá hủy Đồng Hồ Cổ nhỏ, nhưng không phải chiếc Đồng Hồ Cổ nguyên thủy. Và nó đã để lại một tần số sót lại. Tần số đó có thể được khuếch đại để vĩnh viễn cắt đứt sợi dây liên kết."
"Làm sao khuếch đại?" Thành (Thành) hỏi.
"Lục Minh thật đã để lại một Bộ Khuếch Đại Linh Hồn trong phòng làm việc cũ của hắn ta tại tầng cao nhất Tòa tháp Zenith. Đó là một thiết bị chuyên dụng, được bảo vệ bởi mọi lớp an ninh mà Lục Minh từng tạo ra," Thư Kỳ giải thích. "Chúng ta cần phải đột nhập vào Zenith, kích hoạt Bộ Khuếch Đại, và truyền sóng chống cộng hưởng qua nó để hủy diệt vĩnh viễn sự liên kết giữa anh và Minh."
Nhưng Thành (Thành) bị truy nã và thân xác anh yếu ớt. Anh không thể chiến đấu.
"Chúng ta không cần phải chiến đấu," Thành (Thành) mỉm cười, nụ cười trở nên sắc lạnh và đầy sự tính toán—một chút gì đó của Minh còn sót lại trong linh hồn anh. "Minh (Lục Minh) nghĩ rằng tôi đã thất bại và đang ẩn náu như một con chuột. Tôi sẽ dùng sự yếu đuối này để làm mồi nhử."
"Anh định làm gì?" Thư Kỳ cảnh giác.
"Tôi sẽ lợi dụng Dấu Vết Xanh Lam," Thành (Thành) nói. "Tôi sẽ sử dụng sự liên kết tâm linh để cấy ghép một cảm xúc ám ảnh vào tâm trí Minh (Lục Minh). Cảm xúc về sự hối hận và thất bại của chính hắn ta. Khi hắn ta bị phân tâm, chúng ta sẽ đột nhập."
6. Thử Nghiệm Tâm Lý
Thành (Thành) nhắm mắt lại, tập trung vào sợi dây liên kết vô hình. Anh gọi tên Minh, không phải bằng giọng nói, mà bằng ý chí.
Minh. Mày đã thất bại.
Tại Tòa tháp Zenith, Minh (Lục Minh) đang tổ chức một cuộc họp căng thẳng với các thành viên Huyết Nguyệt Hội còn lại. Hắn ta đang thể hiện sự tàn nhẫn tối đa của Lục Minh để trấn áp sự phản kháng.
Đột nhiên, Minh (Lục Minh) dừng lại. Hắn ta cảm thấy một sự co thắt đau đớn trong lồng ngực—không phải đau vật lý, mà là một cảm giác hối hận sâu sắc và bất ngờ. Hối hận về việc đã lãng phí tài năng kiến trúc, hối hận về sự cô độc.
Một hình ảnh loé lên trong tâm trí Minh (Lục Minh): Khuôn mặt Bà Thu, mẹ Thành, đang khóc.
Minh (Lục Minh) run rẩy, mất kiểm soát trong giây lát. Đôi mắt hắn ta chuyển sang màu xanh lam yếu ớt, sau đó nhanh chóng trở lại màu đỏ.
Chết tiệt! Thành đã làm gì thế này! Minh (Lục Minh) gầm lên trong tâm trí.
Quay lại căn nhà an toàn, Thành (Thành) mở mắt, mồ hôi đầm đìa. "Hắn ta đã cảm nhận được nó. Hắn ta đã bị ám ảnh bởi linh hồn tôi."
Thành (Thành) đã thành công trong việc sử dụng sự liên kết tâm linh để trở thành một nỗi ám ảnh sống đối với kẻ thù. Nhưng sự trả giá là rất lớn: anh phải liên tục đối mặt với sự yếu đuối của bản thân và cái lạnh giá của Linh Hồn Lục Minh đang rình rập.
"Sẵn sàng, Thư Kỳ," Thành (Thành) nói, giọng anh trầm tĩnh. "Chúng ta sẽ lên đường. Lần này, tôi sẽ không cướp thân xác ai cả. Tôi sẽ giành lại cuộc sống của mình."