thân xác kẻ thừa kế

Chương 12: Trận Chiến Ở Đỉnh Zenith


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Kế hoạch đã được định sẵn: Thành (Thành) sẽ sử dụng Dấu Vết Xanh Lam để cấy ghép những cơn đau tâm lý, tạo ra sự hỗn loạn đủ để Minh (Lục Minh) bị phân tâm. Thư Kỳ sẽ dẫn đường đột nhập Tòa tháp Zenith, nơi chứa Bộ Khuếch Đại Linh Hồn – vũ khí duy nhất có thể vĩnh viễn cắt đứt sợi dây liên kết.

1. Cuộc Chiến Không Tiếng Súng

Trong căn nhà an toàn bí mật, Thành (Thành) ngồi thiền, cơ thể yếu ớt chống lại sự lạnh buốt từ linh hồn Lục Minh thật đang rình rập. Anh tập trung ý chí vào sợi dây liên kết, không phải để chống cự, mà để truyền đi.

Mục tiêu của anh là sự hối hận. Minh sợ sự hối hận vì đó là thứ duy nhất hắn ta không thể kiểm soát.

Thành (Thành) nhắm mắt. Minh. Mày đã giết thiên tài của mày. Mày đã hủy hoại công trình kiến trúc lớn nhất đời mày.

Tại Tòa tháp Zenith, trong cuộc họp với các thành viên Huyết Nguyệt Hội vừa được tuyển chọn, Minh (Lục Minh) đột nhiên đứng dậy. Hắn ta cảm thấy một cơn đau thấu tim, không phải đau thể xác, mà là một sự trống rỗng lớn. Hắn ta thấy bản thân mình đang đứng trên công trường Tháp Tri Thức, chiếc cần cẩu sụp đổ, và máu của Lão Lâm (Dương) đổ xuống.

Minh (Lục Minh) nắm chặt lồng ngực. Đôi mắt hắn ta chớp liên tục giữa đỏ và xanh lam. "Câm miệng! Câm miệng!" hắn ta gầm lên.

Các thành viên Hội Đồng hoảng sợ. "Ngài Lục Minh, ngài ổn chứ?"

"Ra ngoài! TẤT CẢ RA NGOÀI!" Minh (Lục Minh) hét lên.

Thành (Thành) mỉm cười, mồ hôi ướt đẫm lưng. Anh đã thành công trong việc gieo rắc sự hỗn loạn.

Tao không ra ngoài đâu, Minh. Tao là linh hồn mày. Mày là kẻ giết người, kẻ trộm. Mày không xứng đáng với cuộc sống này.

Minh (Lục Minh) chạy vào phòng làm việc cũ của Lục Minh. Hắn ta biết Thành đang làm gì. Hắn ta nhìn vào máy tính, hệ thống an ninh: "Nguyễn Văn Thành! Mày đang ở đâu! Tao sẽ giết mày lần nữa!"

Minh (Lục Minh) bắt đầu cảm thấy sự lạnh lẽo từ bên trong. "...Trả lại cơ thể của ta..." Giọng nói băng giá của Lục Minh thật.

Minh (Lục Minh) đang bị kẹt giữa Nỗi Hối Hận của Thành và Sự Phẫn Nộ của Lục Minh thật. Hắn ta không thể tập trung.

2. Sự Thâm Nhập Không Tưởng

Trong khi Minh (Lục Minh) đang vật lộn với cơn khủng hoảng tâm lý, Thư Kỳ bắt đầu hành động.

Tòa tháp Zenith được bảo vệ bởi một hệ thống an ninh tâm linh và vật lý tối tân. Thư Kỳ không thể dùng vũ lực, cô phải dùng trí tuệ.

Cô sử dụng mạng lưới tài chính ngầm của M.N. để tạo ra một sự cố giả mạo: một cuộc tấn công mạng nhằm vào hệ thống ngân hàng lớn nhất thành phố, làm tê liệt toàn bộ mạng lưới điện tử trong vòng 30 giây.

Trong 30 giây hỗn loạn đó, Thành (Thành) và Thư Kỳ, giờ đã cải trang thành nhân viên bảo trì, sử dụng thang máy hàng hóa để lên tầng 99.

"Cửa tầng Thượng được bảo vệ bằng cảm biến năng lượng linh hồn," Thư Kỳ thì thào. "Chỉ linh hồn thuộc Huyết Nguyệt Hội mới qua được."

"Đừng lo," Thành (Thành) nói. Anh đặt tay lên máy quét. Dấu Vết Xanh Lam, mặc dù yếu ớt, vẫn mang một phần tần số của Minh (Lục Minh).

Bíp... Cánh cửa mở. Thành đã sử dụng chính kẻ thù để mở đường cho mình.

3. Bộ Khuếch Đại Linh Hồn

Phòng làm việc cũ của Lục Minh thật nằm ở tầng cao nhất, yên tĩnh và lạnh lẽo.

Ở trung tâm phòng là Bộ Khuếch Đại Linh Hồn – một thiết bị bằng đồng cổ kính, được bao quanh bởi các cuộn dây điện từ phức tạp, trông giống như một đĩa vệ tinh thu nhỏ.

Thư Kỳ nhanh chóng thiết lập tinh thể chống cộng hưởng vào trung tâm bộ khuếch đại.

"Mười phút," Thư Kỳ nói, tay cô gõ nhanh trên bảng điều khiển. "Chúng ta cần mười phút để sạc thiết bị và tạo ra một sóng xung kích đủ mạnh để cắt đứt liên kết vĩnh viễn."

Thành (Thành) cảm thấy một cơn đau buốt ở vai trái. Cảm giác đau đớn này quá quen thuộc – đó là Minh (Lục Minh).

"Hắn ta đang đến!" Thành (Thành) gầm lên.

Minh (Lục Minh) đã thoát khỏi cơn ám ảnh tâm lý và lần theo dấu vết của Dấu Vết Xanh Lam. Hắn ta biết Bộ Khuếch Đại là mối đe dọa cuối cùng.

4. Đối Đầu Ở Tầng Thượng

Cánh cửa phòng làm việc bị bật tung. Minh (Lục Minh) xuất hiện, thân xác cường tráng của CEO, nhưng ánh mắt hắn ta đầy tàn độc và điên cuồng. Hắn ta bị bao phủ bởi một hào quang đỏ rực (năng lượng linh hồn Minh) và một lớp băng xanh lam (sự phẫn nộ của Lục Minh thật).

"Mày nghĩ mày có thể thoát được, Thành?" Minh (Lục Minh) cười lớn, nhưng giọng nói bị trộn lẫn giữa tiếng Minh và Lục Minh.

"Tao sẽ kết thúc điều mày đã bắt đầu," Thành (Thành) đáp, đứng chắn trước Bộ Khuếch Đại.

Minh (Lục Minh) lao tới. Dù thân xác Thành yếu ớt, anh đã chuẩn bị. Anh né tránh cú đấm, sử dụng sự linh hoạt và hiểu biết về thói quen chiến đấu của Lục Minh (khi anh còn ở trong thân xác đó) để chống đỡ.

Minh (Lục Minh) đấm. Thành (Thành) né. Thành (Thành) dùng chiếc ghế gỗ gụ ném vào chân Minh (Lục Minh).

"Đó là những gì mày học được khi ở trong cơ thể tao à?" Minh (Lục Minh) chế giễu.

"Tao đã học được cách sử dụng nó để làm điều đúng đắn," Thành (Thành) đáp. "Mày đã biến nó thành công cụ bạo lực."

5. Sự Trả Thù Của Lục Minh Thật

Khi cuộc chiến diễn ra, Cái Bóng Băng Giá của Lục Minh thật bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.

Minh (Lục Minh) bị một cơn đau tâm lý bất ngờ đánh vào thái dương. Hắn ta loạng choạng.

"Kẻ trộm! Mày đã làm ô nhục danh dự của ta! Mày sẽ không được sử dụng cơ thể này!"

Lục Minh thật đang tấn công Minh (Lục Minh) từ bên trong.

Minh (Lục Minh) gầm lên, quay sang đấm vào không khí. "CÚT RA! TAO LÀ LỤC MINH! TAO LÀ CHỦ NHÂN!"

Thành (Thành) tận dụng cơ hội, anh lao tới Bộ Khuếch Đại. Thư Kỳ hét lên: "SẮP XONG RỒI! 30 GIÂY NỮA!"

Minh (Lục Minh), bị cả bên ngoài và bên trong tấn công, trở nên điên cuồng. Hắn ta nắm lấy một tượng đồng lớn và ném về phía Bộ Khuếch Đại.

Thư Kỳ kịp thời né tránh, nhưng chiếc tượng làm hỏng một phần bảng điều khiển.

"Thành! Chỉ còn 5 GIÂY NỮA! ANH PHẢI TỰ KÍCH HOẠT!" Thư Kỳ hét lên.

6. Cú Đấm Kết Liễu

Thành (Thành) biết mình không thể trốn tránh nữa. Anh phải đối mặt với Minh (Lục Minh) và kích hoạt Bộ Khuếch Đại cùng một lúc.

Minh (Lục Minh) lao tới, toàn bộ sức mạnh của CEO. "MÀY CHẾT ĐI, THÀNH! TAO SẼ TRỞ THÀNH BẤT TỬ!"

Thành (Thành) không né. Anh chờ đợi. Đúng lúc Minh (Lục Minh) chuẩn bị tung ra cú đấm kết liễu vào mặt mình, Thành (Thành) dùng hết sức lực cuối cùng, đấm một cú vào lồng ngực Minh (Lục Minh), ngay tại vị trí đặt Trạm Phát Sóng Tâm Linh của Lục Minh thật.

Cùng lúc đó, anh đặt tay còn lại lên Bộ Khuếch Đại và nhấn nút kích hoạt khẩn cấp.

BÙM!

Không phải một vụ nổ lớn, mà là một sóng xung kích tâm linh màu xanh lam lạnh giá lan tỏa khắp căn phòng.

Sóng xung kích này đập thẳng vào sợi dây liên kết vô hình giữa Thành và Minh, làm nó đứt đoạn vĩnh viễn.

Minh (Lục Minh) gào lên một tiếng thê lương, không phải vì đau đớn, mà vì sự mất mát sức mạnh. Hào quang đỏ của hắn ta biến mất hoàn toàn.

Thành (Thành) ngã quỵ xuống. Sợi dây đã đứt.

7. Hồi Kết

Khi sóng xung kích tan biến, Minh (Lục Minh) nhìn xuống tay mình, sự giận dữ chuyển thành sự kinh hoàng. Hắn ta không còn cảm nhận được sự hiện diện của Thành nữa. Hắn ta đã bị cắt đứt.

Nhưng Lục Minh thật thì sao?

Lục Minh thật, được giải thoát một phần, không thể chiến thắng linh hồn Minh mạnh mẽ hơn, nhưng hắn ta đã trả thù theo cách cuối cùng.

Sóng xung kích đã đẩy linh hồn Minh vào một trạng thái hỗn loạn tâm trí hoàn toàn. Minh (Lục Minh) vẫn ở trong thân xác Lục Minh, nhưng hắn ta đã mất đi sự liên kết với thực tại. Hắn ta nhìn Thành (Thành) và bắt đầu cười điên dại.

"Kiến trúc... Kiến trúc hoàn hảo... Anh đã làm được, Thành... Mày là thiên tài..."

Minh (Lục Minh) mất trí, tâm hồn bị bẻ gãy. Sức mạnh của Lục Minh thật vẫn còn đó, nhưng không còn ai để sử dụng nó một cách có ý thức.

Thư Kỳ chạy đến chỗ Thành (Thành). "Thành! Anh ổn chứ? Nó đã cắt đứt vĩnh viễn!"

"Đã xong..." Thành (Thành) thầm thì, cơ thể anh gần như kiệt sức.

Minh (Lục Minh), trong cơn điên loạn, quay lại bàn làm việc và bắt đầu phá hủy mọi tài liệu của Huyết Nguyệt Hội.

Thành (Thành) và Thư Kỳ, không còn thời gian, nhanh chóng thoát khỏi Zenith Tower.

Hậu quả: Lục Minh (Minh) bị bắt giữ ngay sau đó. Hắn ta được chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt cấp độ nặng, không thể nhớ bất kỳ điều gì về thân phận CEO hay Huyết Nguyệt Hội. Hắn ta bị giam giữ trong một bệnh viện tâm thần biệt lập, trong thân xác Lục Minh vạm vỡ, nhưng với tâm trí của một đứa trẻ.

Thành (Thành) cuối cùng đã giành lại cuộc sống của mình. Danh dự của anh được phục hồi nhờ sự giúp đỡ bí mật của Thư Kỳ (cô đã dùng tài liệu Minh để lại để làm bằng chứng). Anh trở lại với kiến trúc, bắt đầu một cuộc sống mới với Thư Kỳ, không còn bị ám ảnh bởi Đồng Hồ Cổ hay Mặt Nạ Hồn Ma.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×