Lúc người của phòng bếp đến Mẫu Đơn viện, Thẩm thị đã được đỡ vào bên trong nằm nghỉ, Trầm Ngư cũng được nâng lên ghế ngồi nghỉ ngơi.
Quản sự phòng bếp vừa thấy tình cảnh này, bị doạ đến chân mềm nhũn, “rầm” một tiếng đã quỳ xuống đất kêu to oan uổng. “Lão thái thái, lão gia, không liên quan đến nô tài! Nhị tiểu thư đuổi hết mọi người ra khỏi bếp, bữa cơm này... Là do Nhị tiểu thư mời người bên ngoài đến nấu!”
“Chuyện này...”
Mọi người vừa nghe như vậy liền sửng sốt, vốn đang ủng hộ Phượng Vũ Hoành liền quay sang ủng hộ Thẩm thị. Lão thái thái ôm ngực, nàng cảm thấy sắp thở không nổi, có khi nào món ăn thật sự có vấn đề?
Phượng Cẩn Nguyên giận dữ, đột nhiên ném một chén trà, nói thẳng vào mặt Phượng Vũ Hoành. “Nói! Ngươi bỏ cái gì vào đồ ăn?”
Phượng Vũ Hoành nhún vai. “Dược!”
“Dược gì?”
“Vừa rồi đã nói qua.”
“Ta chắc chắn là độc dược!”
“Lí do gì phụ thân nói ta bỏ độc dược?” Nàng vô cùng khó hiểu. “Phụ thân đã cho người kiểm tra hay sao? Đại phu tới chưa? Có người tận mắt nhìn thấy sao? Phụ thân, ngươi không có chứng cứ, liền nói nữ nhi hạ độc trong thức ăn, vậy xin hỏi phụ thân, vì sao các ngươi ăn vào đều không sao, chỉ có mẫu thân và Đại tỷ tỷ xảy ra vấn đề?”
“Có thể là chúng ta còn chưa tới thời điểm phát bệnh.” Phấn Đại lên tiếng. “Là do mẫu thân và Đại tỷ tỷ thể chất yếu, nên phản ứng nhanh hơn, không chừng đến buổi tối, chúng ta đều...”
“Tứ muội muội nói thật không biết suy nghĩ.” Phượng Vũ Hoành nhếch môi. “Ta là nữ nhi Phượng gia, tìm trăm phương ngàn kế hại chết cả nhà, thì được cái gì? Phụ thân ta là Tả Thừa tướng đương triều ta không thích thì thôi, chẳng lẽ lại thích đi làm cô nhi?”
Nàng vừa nói như thế, Phượng Cẩn Nguyên cũng cảm thấy có mấy phần đạo lý, lúc này An thị mở miệng, nhắc nhở Phượng Cẩn Nguyên. “Không bằng gọi người Nhị tiểu thư mời đến lên đây.”
“Đúng!” Lão thái thái lại lên tiếng. “Nhanh, đem những người làm thức ăn hôm nay lên đây!”
Hạ nhân vâng lời rời đi, lúc trở về, phía sau là mười hai người không quen biết.
Phượng Cẩn Nguyên nhìn những người này, bỗng nhiên có cảm giác không tốt ập đến, nhưng hắn lại không biết loại cảm giác này đến từ đâu, liền hỏi quản sự nhà mình. “Ngươi nhìn một chút, bèn tiệc hôm nay, là do bọn hắn làm?”
Quản sự kia quay đầu cẩn thận phân biệt, chẳng mấy chốc đã khẳng định, gật đầu. “Bẩm lão gia, đúng vậy, đúng là bọn hắn.”
Phượng Cẩn Nguyên phất tay một cái để quản sự kia lui xuống, lại nhìn về phía mười hai người kia, mí mắt bắt đầu giật.
Trong mười hai người đó, người cầm đầu dáng vẻ bất phàm, nhìn thấy người nhà họ Phượng thì rất đúng mực, hoàn toàn không có phong thái của một đầu bếp, chỉ hơi ôm quyền, khom người, nói một tiếng. “Bái kiến Phượng tướng đại nhân.” Đã nói hết, căn bản không vấn an các tiểu thư, phu nhân.
Mười một người ở phía sau cũng vậy, hơi khom mình hành lễ, đồng thanh. “Bái kiến Phượng tướng đại nhân.” Cũng không nói tới các phu nhân, tiểu thư.
Lão thái thái có chút tức giận, rên khẽ một tiếng, chuẩn bị quát mấy câu, đã thấy Phượng Cẩn Nguyên bất chợt khoát tay, đánh gãy lời chưa kịp nói của lão thái thái, sau đó chủ động nói. “Xin hỏi tiên sinh là người ở đâu? Vì sao lại đến Phượng phủ của ta nấu ăn?”
Hắn thấy người này quen quen, lại nhìn gương mặt điềm tĩnh này, ngay lập tức khẳng định đây không phải đầu bếp. Về phần mười một người phía sau, thì chắc chắn là đầu bếp, nhưng cũng tuyệt đối không phải đầu bếp bình thường.
Suy nghĩ thêm, những người này là do Phượng Vũ Hoành mời tới, Phượng Vũ Hoành đâu có quen biết đầu bếp nào, tám phần là mời tới từ Tiên Nhã lâu của Cửu Hoàng tử.
Phượng Cẩn Nguyên chỉ cảm thấy đau đầu, đối với tính tình của Huyền Thiên Minh, dù cho Tiên Nhã lâu thực sự động tay chân vào thức ăn, chẳng lẽ hắn có thể tính sổ hay sao? Huyền Thiên Minh đã có thể giết người ngay trong cung, còn thiêu cho Định An Vương phủ không còn một cọng lông, thì đối với Đại phu nhân của Phượng phủ, người ta để trong mắt mới là lạ.
Hắn đã có tính toán trong lòng, nếu như là người của Tiên Nhã lâu, tuyệt đối không thể kết thù với Cửu Hoàng tử, nên đã sớm vứt việc tính sổ sang một bên.
Dẫu đã nghĩ như thế, nhưng sau khi nam tử bất phàm kia nói tên, Phượng Cẩn Nguyên vẫn bị dọa sợ đến run rẩy toàn thân, hắn vẫn nghĩ quá đơn giản.
“Tại hạ Mạc Bất Phàm, vốn là một giang hồ đi chữa bệnh, mấy tháng trước được Thánh thượng thưởng thức dược thiện, liền được lưu lại trong cung phối hợp dược thiện cho Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương cùng với Vân phi nương nương.”
Phượng Cẩn Nguyên bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, lão thái thái cũng không biết nói gì. Nàng nên sớm ngờ tới mới phải, Phượng Vũ Hoành bất kể làm chuyện gì luôn sẽ lưu lại hậu chiêu, đẩy đầu bếp nhà mình ra ngoài, bắt đầu dùng người ngoài, thông minh cẩn thận như Phượng Vũ Hoành, sao có thể làm ra chuyện để người khác dễ bắt thóp.
“Phượng tướng.” Mạc Bất Phàm kia lại mở miệng. “Lúc tại hạ định đi về, lại nghe hạ nhân nói dược thiện hôm nay hạ độc Đại phu nhân và Đại tiểu thư?”
“Đúng vậy!” Phượng Tử Hạo đầu óc ngu si, còn chưa ý thức được Mạc Bất Phàm có lại lịch lớn thế nào, liền cướp lời. “Ngươi đã thừa nhận thức ăn là do các ngươi làm, vậy thì phải cho Phượng gia chúng ta một câu trả lời hợp lý!”
“Ngươi ngậm miệng lại cho ta!” Phượng Cẩn Nguyên hung hăng trách Phượng Tử Hạo một câu, rồi sau đó nói với Mạc Bất Phàm. “Mạc tiên sinh, chỉ sợ ở đây có chút hiểu lầm.”
Hắn là Thừa tướng cao quý, trong cung có một người tâm phúc chuyên môn phục vụ dược thiện, Phượng Cẩn Nguyên đương nhiên biết chuyện này. Mạc Bất Phàm này vô phẩm vô giai, không hề có chức quan nào, nhưng trong cung lại có địa vị đặc biệt, Phượng Cẩn Nguyên đành phải khách khí với hắn. Mấu chốt nhất là, người này làm đồ ăn cho Hoàng thượng cùng Hoàng hậu thì thôi vậy, dù sao hai vị kia cũng là người nói lý, nhưng hắn còn làm đồ ăn cho Vân phi! Có thể để Hoàng thượng sắp xếp đến bên cạnh Vân phi, chắc chắn phải được xem trọng!
Mạc Bất Phàm nghe Phượng Cẩn Nguyên nói như vậy, không thể nín cười, nói. “Ba ngày trước Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương mới dùng dược thiện giống như thế này, tại sao người của Phượng gia vừa ăn đã bị bệnh?”
Nói vậy ai cũng hiểu, ý người ta nói, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu cũng có thể ăn được, chẳng lẽ người nhà họ Phượng các ngươi còn tôn quý hơn cả Hoàng thượng?
Phượng Cẩn Nguyên cười trừ. “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”
“Phượng tướng.” Sắc mặt Mạc Bất Phàm trở nên nghiêm túc. “Hôm nay chúng ta đến Phượng phủ, là do Thuần Vương điện hạ và Ngự Vương điện hạ đồng thời cầu xin Hoàng thượng, nói là Phượng gia Đại phu nhân hồi phủ, thỉnh tại hạ mang theo ngự trù đến chuẩn bị đồ ăn cho quý phủ. Bàn dược thiện này vào ba ngày trước Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương đã dùng, thực đơn do tại hạ tự mình điều phối, nguyên liệu nấu ăn đều do ngự trù mang tới, tất cả dược liệu đều mang tới từ Bách Thảo đường của Phượng phủ, hơn nữa tại hạ đã kiểm tra dược liệu, mọi giai đoạn đều được qua tay tại hạ. Phượng tướng cảm thấy, là tại hạ có vấn đề, hay là những... đầu bếp chuyên môn làm dược thiên cho Hoàng thượng có vấn đề?”
Phượng Cẩn Nguyên lau mồ hôi. “Đều không có vấn đề.”
“Ừ.” Mạc Bất Phàm gật đầu, lát sau lại nghi hoặc. “Vậy là có ý gì? À... Thì ra đại nhân không vừa lòng với sự sắp xếp của Thuần Vương điện hạ cùng Ngự Vương điện hạ? Ôi! Phượng tướng thật đã phụ lòng của hai vị điện hạ.”
Nghe rằng chuyện này có cả phần của Huyền Thiên Hoa, Phượng Trầm Ngư còn đang mệt mỏi ngồi trên ghế lập tức đứng lên, luôn mồm nói. “Có lẽ thật sự là hiểu lầm, vừa rồi ngồi bên ngoài dùng đồ ăn, chỉ sợ là người ta yếu, bị trúng gió nên mới đau đầu, hiện tại đã không sao.”
Phượng Cẩn Nguyên từ lần nhận lấy hầu bao của Phượng Trầm Ngư từ tay Phượng Vũ Hoành, đã hiểu ra tâm tư của nàng đối với Huyền Thiên Hoa, trước mắt thấy Trầm Ngư biểu hiện như thế, đâu còn có thể thống gì. Nhưng hắn lại không tiện phát tác, dù sao Trầm Ngư đã nói không sao, cũng tốt hơn nàng bị đau đầu.
Nhưng Thẩm thị còn nằm trên giường, nhìn cái dạng kia thì chắc chắn không phải là giả, Phượng Cẩn Nguyên liền có chút xấu hổ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Mọi người ở đây giằng co qua lại, hạ nhân của Phượng gia đã thỉnh đại phu đến. Đại phu này ở kinh thành có chút danh tiếng, cũng không phải lần đầu giao thiệp với Phượng gia, vừa thấy Phượng Cẩn Nguyên liền nhanh chóng quỳ xuống dập đầu.
Phượng Cẩn Nguyên không có rảnh thụ cái lễ này, gấp gáp nói. “Mau mau xem thử cho phu nhân, rốt cuộc là bị làm sao?”
Đại phu kia đáp một tiếng, đứng dậy đi đến cạnh giường.
Lúc này Thẩm thị đã trở nên tốt hơn, nhưng vẫn là một bộ dáng mệt mỏi, sắc mặt cũng khó nhìn, từng trận buồn nôn vẫn cứ nổi lên.
Đại phu kia phủ khăn lên cổ tay Thẩm thị, chỉ bấm trong chốc lát đã “A” một tiếng, sau đó cẩn thận bấm lại, lúc này mới đứng dậy, hỏi Phượng Cẩn Nguyên. “Phượng đại nhân, phu nhân của quý phủ hình như ăn phải độc vật?”
Lời vừa thốt ra, mọi người lại cả kinh. Cứ tưởng Thẩm thị tác quái, đầu bếp trong Hoàng cung sao có thể hạ độc Phượng gia, nhưng đại phu lại nói đến độc vật, chuyện này rốt cuộc là sao?
Diêu thị vội vã hỏi. “Sao đại phu lại nói thế?”
Đại phu kia đáp. “Nếu không phải ăn phải độc vật, thì làm sao ăn trúng vật gây nôn?”
“Gây nôn?” Phấn Đại theo bản năng hỏi ra lời, nhìn lại Thẩm thị, phát hiện lúc nghe đại phu nói, con ngươi của Thẩm thị cấp tốc liếc vài vòng, lập tức ý thức được ở đây nhất định có vấn đề.
Phượng Cẩn Nguyên nói. “Đại phu xin nói rõ.”
Đại phu kia đã nói thẳng. “Đại phu nhân của quý phủ lúc phát bệnh chắc là có nôn mửa? Đây là bởi vì Đại phu nhân có dùng vật gây nôn, loại thuốc này ăn vào, không đến nửa nén hương sẽ bị nôn mửa, lại kèm theo trạng thái co giật nhẹ. Chẳng qua mới nôn mửa thôi thì không sao, dùng thuốc giải ngay là được.”
Mạc Bất Phàm tự suy nghĩ trong chốc lát, tiến lên hai bước. “Phượng tướng, tại hạ bất tài, nhưng y thuật cũng được Thánh thượng ưng ý, có thể để tại hạ chuẩn bệnh cho Đại phu nhân không?”
Mạc Bất Phàm có thể nói như vậy, Phượng Cẩn Nguyên đương nhiên tình nguyện, nhanh chóng nghiêng người để hắn đi tới.
Mạc Bất Phàm đi đến bên cạnh Thẩm thị, cũng không bắt mạch, trực tiếp nắm lấy cánh tay mập mạp của Thẩm thị.
Phượng Tử Hạo ở bên cạnh thấy, không khỏi hét lên. “Ngươi đang làm gì? Xem bệnh thì xem bệnh, tại sao lại nắm tay mẫu thân ta?”
Phượng Cẩn Nguyên trách hắn. “Chớ có nói bậy!”
Mà lúc này, thanh âm Mạc Bất Phàm cũng truyền đến. “Kỳ quái, Phượng tướng mời xem, vì sao Đại phu nhân lại làm như vậy?”