Thần Y Đích Nữ - Dương Thập Lục

Chương 24: Thoát vị đĩa đệm


trước sau

Phượng Vũ Hoành cầm y phục trong tay trực tiếp nhét vào ngực Phấn Đại, Phấn Đại theo bản năng liền muốn đẩy ra ngoài, tay vừa đụng tới vải liền “Á” một tiếng, hét ầm lên. “Cái này là thứ quỷ gì?”

Một tiếng hét này hiệu quả rất rõ rệt, tất cả mọi người tập trung ánh mắt vào y phục kia.

Phượng Tưởng Dung cảm thấy kỳ lạ. “Là y phục! Nhìn cũng rất tốt.”

“Nơi nào lại có y phục như vậy!” Phấn Đại vừa nói vừa lui về phía sau, cứ như y phục bị nhiễm độc, không thể chạm vào. “Mau mang đi mau mang đi! Phượng Vũ Hoành, ngươi cố tình hại ta sao? Loại y phục này mặc lên người thì da thịt sẽ tróc ra hết!”

Phượng Vũ Hoành làm mặt vô tội. “Tứ muội muội sao lại hiểu lầm ý tốt của tỷ tỷ như vậy, đây là do Lý ma ma bên cạnh mẫu thân hôm qua tự mình từ trong công trung cầm đến cho ta, trong phủ sao có thể đem xiêm y không tốt cho nữ nhi nhà mình mặc? Tứ muội muội đừng đùa.”

“Ai đùa với ngươi!” Phượng Phấn Đại cuống lên. “Ta không cần thứ quỷ quái này, ngươi có ý định hại ta!”

“Sao ta lại hại muội muội của mình, đây thật sự là do Lý ma ma cầm về!”

“Cút ngay!”

“Tất cả ngậm miệng lại cho ta!” Lão thái thái thực sự nghe không nổi nữa, hung hăng trừng Phượng Vũ Hoành. “Vừa đến đã cãi nhau, thứ nữ Phượng phủ sao lại có bộ dạng này?” Một câu, mắng luôn cả Phượng Phấn Đại. “Các ngươi nhìn Trầm Ngư xem, đoan trang thận trọng, chưa bao giờ dùng đồ vật để chơi đùa, cũng không tự bi thương bản thân, rồi nhìn lại chính các ngươi xem!”

“Tổ mẫu!” Phấn Đại ủy khuất. “Rõ ràng là Phượng Vũ Hoành muốn dùng y phục rách hại ta, sao người không trị lỗi?”

“Tứ muội muội chớ có vô lý.” Phượng Trầm Ngư khuyên can. “Sao có thể nói với tổ mẫu như thế!”

Lão thái thái tức giận, quyền trượng ngừng lại trên mặt đất, dùng sức muốn đứng dậy. Nhưng cái eo không chịu thua kém, vừa hạ thấp người liền “Oái” một tiếng, ngồi trở xuống.

Nhìn bệnh lưng của lão thái thái tái phát, mấy người kia đều không tiếp tục tranh luận. Phượng Trầm Ngư nhanh chóng đi đến bên cạnh đỡ, đồng thời hỏi. “Tổ mẫu, hay là mời đại phu đến xem thử?”

Lão thái thái xua tay. “Xem cũng vô dụng, bệnh này hàng năm lại tái phát, bọn chúng cho ta uống mấy chén thuốc đắng cũng không đỡ hơn.”

Trầm Ngư điều chỉnh gối mềm phía sau, đỡ lão thái thái từng chút lùi ra sau. “Người xem thế này được không? Nếu không được thì chồng hai cái gối lên nhau.”

Lão thái thái khoát tay. “Không cần, như vậy là được rồi.”

Phượng Vũ Hoành quan sát lão thái thái trong chốc lát, trong lòng liền nắm chắc, nghĩ một lát, mở miệng nói. “Chứng bệnh này của tổ mẫu là từ phần eo xuống phía dưới, dọc theo sau hai đùi, đến bên ngoài bắp chân, đến các bộ phận khác đều có cảm giác đau? Hơn nữa lúc hắt xì cùng ho khan thì đau đớn sẽ tăng lên?”

Lão thái thái vốn không muốn để ý đến nàng, nhưng Phượng Vũ Hoành thuật bệnh trạng cùng chứng bệnh của nàng hoàn toàn ăn khớp, theo bản năng liền gật đầu. “Sao ngươi biết?”

Phượng Vũ Hoành không giải thích, nhìn hai cái gối mềm rồi nói tiếp. “Loại bệnh này trong y lý gọi là chứng thoát vị đĩa đệm, lúc đầu biểu hiện chỉ là lưng đau, nhưng nếu tổ mẫu đã đau đến chi dưới, vậy liền xem như bệnh đã nặng.”

Lão thái thái không khỏi bị doạ, nghe là bệnh nặng đã bối rối, mở miệng liền hỏi. “Có thể trị không?”

“Phải xem tình hình thế nào.” Nàng nói thật. “Nhưng thời điểm phát bệnh nhất định phải nằm trên giường, đây là yếu tố cơ bản nhất.”

Kỳ thực tình trạng nặng đến mức chân cũng đau thì phẫu thuật mới là phương pháp tốt nhất, nhưng nàng tuyệt đối không thể cùng một đám người cổ đại nói là phải lấy dao cắt thịt người, nối xương một lần nữa, đành phải đem một số phương pháp vật lý trị liệu nói cho các nàng nghe.

“Nằm trên giường ít nhất hai mươi ngày, trong lúc đó không thể khom lưng cầm đồ. Còn có…” Phượng Vũ Hoành liếc nhìn hai cái gối mềm.

Trầm Ngư tâm tư kín đáo, ánh mắt chú ý tới nàng, cảm giác như có âm mưu.

Chợt nghe Phượng Vũ Hoành lại nói. “Nằm trên giường phải nằm ván cứng, không thể mềm. Như hai cái gối mềm Đại tỷ tỷ cầm đến, chính là thứ loại bệnh này kiêng kỵ nhất, càng dùng sẽ càng nghiêm trọng. Chẳng qua cái này cũng không thể trách Đại tỷ tỷ, nàng nhất định là không biết mới cầm qua cho tổ mẫu.”

Lão thái thái vừa nghe lời này, mặt liền trầm xuống, nếu muốn nói người có thể ảnh hưởng đến Phượng Trầm Ngư, đến tiền đồ của Phượng gia, thì chính là mệnh của nàng.

Trầm Ngư vừa nghe vậy, nhanh chóng quỳ xuống. “Tổ mẫu, tôn nữ thật không biết chuyện này! Gối mềm cũng đã dùng chất vải tốt nhất, là dùng để hiếu kính tổ mẫu!” Lại chuyển hướng Phượng Vũ Hoành. “Không biết Nhị muội muội là từ đâu nghe được những y lý này? Có nên để đại phu xác nhận qua?”

Phượng Vũ Hoành lắc đầu. “Các ngươi nếu không yên tâm, có thể tự đi mời đại phu tới xem, xem thử lời giải thích có giống như ta đã nói. Mặt khác, trước đây đại phu xem bệnh cho tổ mẫu nhận định không chính xác, nên đổi chút y thuật cao minh hơn.”

Nàng lại vô ý nói, cúi người với lão thái thái, đến bên cạnh Phượng Tưởng Dung ngồi xuống.
Lão thái thái còn chưa nghe đủ, một bên ghét bỏ để Triệu ma ma đem gối mềm ấy đi, một bên truy hỏi. “Trừ bỏ nằm trên giường, còn có biện pháp gì?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!