Chiếc Mercedes-Benz S-Class lướt êm ái trên những con đường Thượng Hải đã lên đèn. Mộng Dao ngồi tựa lưng vào ghế da mềm mại, cảm giác như mình đang ở trong một thế giới khác. Vương Phong, người lái xe kiêm vệ sĩ của Lý Hạo Thiên, vẫn giữ im lặng tuyệt đối, ánh mắt tập trung vào con đường phía trước. Thỉnh thoảng, qua gương chiếu hậu, cô bắt gặp ánh mắt anh ta lướt nhìn mình, không phải sự tò mò phán xét, mà là một sự quan sát tĩnh lặng, gần như mang chút... bảo vệ? Điều đó khiến cô cảm thấy an tâm một cách lạ lùng giữa không gian xa hoa và xa lạ này.
Khi xe dừng trước khu chung cư cũ của cô, Vương Phong xuống xe mở cửa, cúi đầu chào cô một cách cung kính. "Cô Trần, đã đến nơi an toàn. Chúc cô một buổi tối tốt lành." Giọng anh ta trầm, ấm áp một cách bất ngờ, khác hẳn vẻ lạnh lùng khi ở cạnh Lý Hạo Thiên.
Mộng Dao khẽ gật đầu, cảm ơn anh ta. Cô bước ra khỏi xe, cảm giác như vừa trở về từ một giấc mơ. Chiếc Mercedes-Benz lướt đi, để lại cô đứng một mình trên vỉa hè quen thuộc, nhưng tâm trí cô vẫn còn lơ lửng ở tầng cao nhất của tòa tháp Hạo Thiên.
Vừa bước vào căn hộ nhỏ, Mộng Dao đã thấy Lâm Vy, cô bạn thân cùng phòng, đang ngồi xem phim. Lâm Vy là một cô gái sôi nổi, thực tế và luôn là người lắng nghe đáng tin cậy của Mộng Dao.
"Mộng Dao! Về rồi hả? Sao hôm nay trông cậu cứ như người mất hồn vậy?" Lâm Vy tắt TV, nhìn Mộng Dao với vẻ tò mò.
Mộng Dao thở dài, vứt túi xách xuống ghế sofa và đổ sụp xuống cạnh bạn. "Vy à... tớ vừa trải qua một ngày không thể tin nổi."
Cô bắt đầu kể lại mọi chuyện, từ cuộc gặp gỡ bí ẩn ở thư viện sách cũ, đến buổi phỏng vấn đầy căng thẳng tại Tập đoàn Hạo Thiên, và cả hành động tắt máy ghi âm cùng lời thách thức của Lý Hạo Thiên. Cô không bỏ sót cả chi tiết về những nữ nhân viên "rập khuôn" và việc Lý Hạo Thiên đã "giải quyết" chiếc xe hỏng của cô.
Lâm Vy lắng nghe, đôi mắt mở to. "Cái gì? Cậu nói là Lý Hạo Thiên? Tổng tài Lý Hạo Thiên đó hả? Trời ơi, cậu gặp vận may rồi hay là gặp... rắc rối đây?" Lâm Vy vừa phấn khích vừa lo lắng. "Và cậu nói tất cả nhân viên nữ ở đó đều giống nhau? Nghe cứ như trong phim khoa học viễn tưởng ấy!"
"Tớ cũng không biết nữa, Vy," Mộng Dao nói, ôm đầu. "Anh ta quá... quá đáng sợ, nhưng cũng quá cuốn hút. Anh ta nhìn tớ như thể có thể đọc được mọi suy nghĩ. Và cái cách anh ta nói về 'thanh âm' của mình... và rồi tắt máy ghi âm... Tớ cảm thấy mình bị lôi vào một trò chơi mà tớ không hề biết luật."
"Và anh ta còn cho người đưa cậu về, còn nói sẽ 'xử lý' cái xe của cậu nữa chứ," Lâm Vy trầm ngâm. "Nghe có vẻ lãng mạn đấy, nhưng cũng đáng sợ thật. Cậu có nghĩ anh ta có ý gì không?"
Mộng Dao thở dài. "Tớ không biết. Tớ chỉ thấy anh ta quá quyền lực, quá kiểm soát. Tớ không muốn bị cuốn vào thế giới của anh ta. Nhưng... tớ lại không thể ngừng nghĩ về anh ta."
Hai cô gái cứ thế thì thầm to nhỏ cho đến tận khuya, trong căn phòng nhỏ ấm cúng, giữa lòng Thượng Hải rộng lớn. Mộng Dao cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi trút bầu tâm sự, nhưng sự bồn chồn về Lý Hạo Thiên vẫn còn đó, như một "thanh âm" mới lạ vừa xâm nhập vào cuộc sống của cô.
Sáng hôm sau, Mộng Dao thức dậy với cảm giác uể oải nhưng cũng đầy mong chờ, không biết Lý Hạo Thiên sẽ "giải quyết" chiếc xe của cô như thế nào. Cô vừa bước ra khỏi cửa chung cư để đi làm, thì một cảnh tượng bất ngờ đập vào mắt cô.
Đỗ ngay ngắn trước cửa, sáng bóng dưới ánh nắng ban mai, là một chiếc xe BYD Han EV màu trắng ngọc trai, mới toanh, với thiết kế hiện đại và sang trọng. Chiếc xe trông hoàn toàn khác biệt so với những chiếc xe cũ kỹ xung quanh. Một người đàn ông mặc đồng phục của hãng xe đang đứng cạnh, cầm một bó hoa hồng đỏ và một chiếc hộp nhỏ.
Anh ta mỉm cười lịch sự khi thấy Mộng Dao. "Chào cô Trần Mộng Dao phải không ạ? Đây là quà tặng từ Chủ tịch Lý Hạo Thiên của Tập đoàn Hạo Thiên. Chiếc xe này là để thay thế cho chiếc xe cũ của cô." Anh ta đưa chìa khóa và một phong bì nhỏ cho cô. "Mọi thủ tục đã được hoàn tất. Chúc cô lái xe an toàn."
Mộng Dao đứng sững sờ, không thể tin vào mắt mình. Một chiếc xe mới toanh, một chiếc BYD Han EV – một mẫu xe điện cao cấp của Trung Quốc – được gửi đến tận nhà cô, chỉ vì một lời nói vu vơ về chiếc xe hỏng đèn. Đây không chỉ là một chiếc xe, đây là một lời tuyên bố, một sự khẳng định quyền lực tuyệt đối của Lý Hạo Thiên. Anh ta không chỉ "xử lý" vấn đề, mà còn "nâng cấp" cuộc sống của cô một cách không thể từ chối.
Cô mở phong bì. Bên trong là một tấm thiệp nhỏ, không có chữ ký, chỉ có một dòng chữ viết tay bằng nét bút mạnh mẽ, dứt khoát:
"Hãy tận hưởng 'thanh âm' mới, Mộng Dao. Đừng để bất cứ điều gì cản trở cuộc hành trình của cô."
Mộng Dao siết chặt chìa khóa và tấm thiệp trong tay. Cảm giác đầu tiên không phải là vui mừng, mà là một sự choáng ngợp pha lẫn khó chịu.
Cô không phải một con rối! Tiếng nói đó vang vọng trong đầu cô. Lý Hạo Thiên đã mua cho cô một chiếc xe mà không cần hỏi ý cô, không cần sự đồng ý của cô. Anh ta chỉ đơn giản là ra lệnh, và mọi thứ được thực hiện. Điều này là một sự sỉ nhục ngầm đối với sự độc lập của cô.
Mộng Dao hít một hơi thật sâu, ánh mắt quét qua chiếc xe sang trọng. Vẻ đẹp của nó không thể chối cãi, sự tiện nghi của nó là một giấc mơ với một cô gái bình thường như cô. Cô có thể bán nó, nhưng việc đó sẽ phức tạp và có lẽ sẽ khiến Lý Hạo Thiên biết được. Hơn nữa, dòng chữ trên thiệp – "Đừng để bất cứ điều gì cản trở cuộc hành trình của cô" – lại như một lời mỉa mai đầy quyền năng, ám chỉ rằng anh ta đang "giúp" cô, nhưng thực chất là đang kiểm soát con đường cô đi.
Mộng Dao cau mày. Cô không muốn chấp nhận nó, nhưng cô cũng không thể trả lại một cách dễ dàng. Cô nhận ra rằng, đây là một nước cờ cao tay của Lý Hạo Thiên. Anh ta không chỉ giải quyết vấn đề xe cộ của cô, mà còn khẳng định vị thế của mình, đồng thời kéo cô vào một mối quan hệ ràng buộc mà cô chưa hề đồng ý.
"Anh ta nghĩ mình là ai chứ?" Mộng Dao lẩm bẩm, một sự tức giận nhỏ nhen trỗi dậy trong lòng. Cô cảm thấy bị coi thường. Cô không phải kẻ ăn xin, không phải kẻ tham lam vật chất.
Tuy nhiên, bên cạnh sự tức giận, vẫn có một "thanh âm" khác vang vọng trong lòng cô: sự tò mò. Lý Hạo Thiên đang đẩy cô vào thế, và cô, với bản tính sâu sắc và thông minh của mình, không muốn dễ dàng đầu hàng. Cô muốn hiểu tại sao anh ta lại làm vậy, muốn khám phá giới hạn của trò chơi này. Chiếc xe này là một thách thức, không phải là một giải pháp.
Mộng Dao cuối cùng cũng mở cửa chiếc xe, bước vào ghế lái. Mùi da mới và công nghệ hiện đại bao trùm lấy cô. Cô đặt tay lên vô lăng, cảm nhận sức mạnh tiềm ẩn dưới ngón tay mình.
"Hãy tận hưởng 'thanh âm' mới, Mộng Dao." Dòng chữ đó vang vọng trong đầu.
Cô sẽ tận hưởng nó, nhưng theo cách của riêng cô. Chiếc xe này không phải là sợi xích, mà là một công cụ. Một công cụ để cô bước vào thế giới của anh ta, tìm hiểu về anh ta, và cuối cùng, có thể tìm thấy con đường thoát ra, hoặc thậm chí là kiểm soát lại cuộc chơi.
Mộng Dao nổ máy xe, động cơ điện hoạt động êm ru. Cô lái chiếc BYD Han EV mới toanh rời khỏi khu chung cư cũ, hướng về phía trung tâm thành phố. Cô biết, cuộc sống của cô sẽ không bao giờ còn yên bình như trước nữa. Thanh âm của Lý Hạo Thiên đã vang vọng trong cuộc đời cô, và cô sẽ phải học cách điều chỉnh theo nhịp điệu của nó, hoặc tìm cách tạo ra thanh âm riêng của mình để đối chọi lại.