thanh âm thượng hải

Chương 4: Thanh Âm Của Quyền Năng Và Sự Thống Trị Tuyệt Đối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 4:

Sáng hôm sau, Mộng Dao đến văn phòng Lý Hạo Thiên vào lúc 2 giờ chiều theo đúng 'mệnh lệnh' của anh ta. Khác với buổi phỏng vấn lần trước, cô không còn cảm giác bối rối hoàn toàn. Thay vào đó là một sự pha trộn giữa lo lắng, tò mò và một chút gì đó thách thức. Cô đã lái chiếc BYD mới toanh đến đây, một lời khẳng định ngầm rằng cô đã chấp nhận cuộc chơi, nhưng theo cách của riêng cô.

Khi Mộng Dao bước vào văn phòng, Lý Hạo Thiên không ngồi sau bàn làm việc như lần trước. Anh đang đứng cạnh một màn hình cảm ứng lớn chiếu bản đồ thế giới, tay anh lướt nhẹ trên bề mặt, điều khiển các biểu đồ và số liệu phức tạp về thị trường tài chính toàn cầu. Khí chất của một vị tổng tài đang điều hành cả một đế chế tỏa ra mạnh mẽ.

Anh không quay lại ngay khi Mộng Dao bước vào. Giọng anh trầm và dứt khoát, nhưng đầy quyền uy, như thể đang nói chuyện với một dàn cố vấn cấp cao chứ không phải một phóng viên trẻ:

"Chỉ trong ba tháng, chúng ta đã xoay chuyển được tình hình bất động sản ở khu vực và tăng trưởng lợi nhuận lên 15%. Tuy nhiên, thị trường vàng ở Châu Âu đang có dấu hiệu chững lại, cần một cú hích. Tập đoàn Hạo Thiên sẽ là người tạo ra cú hích đó."

Mộng Dao đứng lặng, lắng nghe. Từng lời anh nói đều sắc bén, đầy tính toán và tự tin tuyệt đối. Anh phân tích thị trường, đưa ra quyết định mà không cần tham khảo ý kiến ai, và mọi thứ đều được thực hiện với tốc độ chóng mặt. Đó là một màn trình diễn của quyền lực, trí tuệ và sự thống trị.

Sau khi hoàn tất cuộc gọi, Lý Hạo Thiên từ từ quay lại. Ánh mắt anh khóa chặt lấy Mộng Dao, không có chút bất ngờ nào khi thấy cô đúng giờ.

"Đến rồi sao?" Giọng anh trầm, không có bất kỳ câu chào hỏi xã giao nào. "Cô đã xem bài báo của cô chưa?"

Mộng Dao bất ngờ. "Bài báo nào thưa Chủ tịch?"

"Bài báo của tôi," anh đáp gọn lỏn, ánh mắt lướt qua vẻ mặt ngạc nhiên của cô. Anh ta không nói về bài báo cô sẽ viết, mà là bài báo anh ta đang chờ đợi.

Anh ta bước lại bàn làm việc, đặt một chiếc máy tính bảng xuống trước mặt cô. Màn hình hiển thị một bản báo cáo tài chính phức tạp với hàng loạt biểu đồ và con số. "Đây là báo cáo tài chính mới nhất của Tập đoàn Hạo Thiên. Đáng lẽ nó sẽ được công bố vào tuần tới, nhưng cô có thể xem nó ngay bây giờ."

Mộng Dao nhìn vào màn hình. Đó không phải là một bài báo, mà là những con số khô khan, nhưng chúng lại kể một câu chuyện hùng hồn về sự thành công vượt trội, về một đế chế đang phát triển không ngừng dưới bàn tay của Lý Hạo Thiên. Tài năng của anh ta không chỉ nằm ở những lời nói hoa mỹ mà còn ở những kết quả thực tế, lạnh lùng.

"Đây là 'thanh âm' của sự thành công, Mộng Dao," Lý Hạo Thiên nói, giọng anh trầm ấm nhưng đầy tự hào và sự kiểm soát. "Nó không cần máy ghi âm, cũng không cần những câu hỏi sáo rỗng. Nó chỉ cần cô cảm nhận, bằng chính trí óc của mình. Cô thấy gì từ những con số này?"

Anh ta đang thách thức Mộng Dao, không chỉ với tư cách một phóng viên, mà còn với tư cách một người phụ nữ có khả năng nhìn thấu bản chất. Anh ta muốn cô không chỉ ngưỡng mộ thành công của anh ta, mà còn hiểu được con người, bản lĩnh đã tạo nên thành công đó. Mộng Dao nhận ra, đây không phải là một bài kiểm tra kiến thức tài chính. Đây là một bài kiểm tra về khả năng thấu hiểu "thanh âm" thực sự của Lý Hạo Thiên.


Mộng Dao nhìn vào màn hình máy tính bảng, nơi những con số nhảy múa thành các biểu đồ phức tạp. Tài chính chưa bao giờ là sở trường của cô, nhưng cô không phải là người mù mờ. Cô biết đây là một bài kiểm tra, không phải về kiến thức, mà về khả năng thấu hiểu. Cô nhìn Lý Hạo Thiên, anh vẫn đứng đó, dáng vẻ uy nghi, đôi mắt anh như muốn đọc vị từng suy nghĩ trong cô.

"Cô thấy gì từ những con số này?" Lý Hạo Thiên lặp lại, giọng anh trầm ấm nhưng đầy thách thức.

Mộng Dao hít một hơi thật sâu. Cô không thể giả vờ hiểu hết mọi thuật ngữ tài chính phức tạp, nhưng cô có thể cảm nhận được "thanh âm" đằng sau chúng.

"Tôi thấy... sự kiểm soát tuyệt đối," Mộng Dao bắt đầu, giọng cô tuy nhỏ nhưng dứt khoát. "Tôi thấy một người đàn ông không để bất cứ yếu tố bất định nào ảnh hưởng đến mình. Mỗi con số tăng trưởng, mỗi thương vụ thành công... không chỉ là lợi nhuận, mà còn là sự củng cố quyền lực. Giống như việc anh kiểm soát cả tờ báo của tôi, hay cả chiếc xe tôi đang lái."

Cô dừng lại, nhìn thẳng vào mắt anh. "Anh không chỉ điều hành một tập đoàn, Chủ tịch Lý. Anh đang kiến tạo một thế giới, nơi mọi thứ đều phải vận hành theo ý muốn của anh. Và những con số này là bằng bằng chứng cho việc anh đã thành công trong việc tạo ra 'thanh âm' riêng của mình, vang dội và áp đảo."

Lý Hạo Thiên không nói gì. Ánh mắt anh vẫn sắc bén, nhưng Mộng Dao cảm nhận được một tia sáng lóe lên trong đôi mắt anh – sự ngạc nhiên, và một chút thích thú.

"Vậy cô có nghĩ rằng cô có thể sống trong một thế giới mà 'thanh âm' của tôi quá... áp đảo như vậy không, Mộng Dao?" Lý Hạo Thiên hỏi, giọng anh hạ thấp, trở nên thân mật hơn, như thể chỉ nói riêng với cô. Anh bước lại gần, cúi xuống, ánh mắt anh khóa chặt lấy ánh mắt cô. "Cô có dám sống với nó, cảm nhận nó mỗi ngày không?"

Mộng Dao cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng khi anh ta đến gần. Cô biết, đây không còn là công việc, mà là một lời mời gọi vào mối quan hệ đầy rủi ro với một người đàn ông có khao khát kiểm soát gần như vô hạn.

"Tôi không thích bị áp đảo, Chủ tịch Lý," Mộng Dao đáp lại, cố gắng giữ vững lập trường, mặc dù tim cô đang đập thình thịch. "Nhưng tôi thích khám phá. Và tôi nghĩ, ngay cả 'thanh âm' hùng mạnh nhất cũng có những khoảng lặng, những nốt trầm mà người ngoài không thể nghe thấy. Tôi muốn khám phá những điều đó."

Lý Hạo Thiên khẽ nhếch mép, một nụ cười thỏa mãn hiện rõ hơn trên gương mặt anh. "Rất tốt. Vậy thì, hãy bắt đầu cuộc khám phá của cô, Mộng Dao."

Anh lùi lại một bước, đưa tay ra, ra hiệu về phía ghế sofa đặt trong góc phòng. "Và cô có thể bắt đầu bằng cách ngồi xuống. Chúng ta còn rất nhiều 'thanh âm' để nói chuyện. Và buổi chiều nay... sẽ không có bất cứ chiếc xe nào bị hỏng."

Mộng Dao hiểu ý anh. Cô đã chính thức bước vào thế giới của Lý Hạo Thiên, nơi những cuộc trò chuyện không tuân theo bất kỳ kịch bản nào, và nơi mỗi "thanh âm" đều mang một ý nghĩa sâu sắc hơn vẻ ngoài của nó. Cuộc phỏng vấn đã biến thành một trò chơi, một điệu nhảy mà cô sẽ phải học cách theo kịp nhịp điệu của Lý Hạo Thiên, hoặc tìm cách tạo ra nhịp điệu riêng của mình để đối chọi lại.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×