Đêm thứ hai đến, không khí tại Cổ Mạch Linh Tuyền trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Lăng Tiêu đã hấp thụ hết Phục Linh Đan của Tô Tuyết, củng cố Tu Vi Luyện Khí Tầng Sáu vừa đột phá. Mặc dù Linh Lực đã ổn định, nhưng hắn biết rằng, đối phó với một Yêu Thú cấp Luyện Khí Tầng Tám (Lang Vương) sẽ là một thử thách sống còn.
Tô Tuyết, đệ tử Nội Môn, đã loại bỏ sự kiêu ngạo của đêm trước, thay vào đó là sự thận trọng và một chút sợ hãi. Cô ta liên tục dán thêm Phù Chú phòng ngự, tạo ra một hàng rào Phù Chú Kim Quang mạnh mẽ xung quanh Linh Tuyền.
"Lăng Tiêu," Tô Tuyết lên tiếng, giọng cô trầm hơn thường lệ. "Lang Vương rất mạnh. Móng vuốt của nó đủ sức xé rách pháp khí phòng ngự cấp thấp. Đêm qua, ngươi dùng Kiếm Khí rất mạnh, nhưng ngươi không được đối đầu trực diện. Ta sẽ dùng Phù Chú để làm chậm nó, ngươi hãy tìm cơ hội tấn công vào mắt hoặc miệng nó."
"Ta hiểu," Lăng Tiêu đáp. "Ngươi tập trung bảo vệ Linh Tuyền và giữ vững trận pháp. Trận chiến với Lang Vương, cứ để ta lo liệu."
Tô Tuyết nhìn hắn. Cô ta vẫn không hoàn toàn tin tưởng vào một đệ tử Luyện Khí Tầng Sáu, nhưng ánh mắt kiên định của Lăng Tiêu lại khiến cô ta không dám phản bác.
Canh ba, mặt trăng bị mây đen che khuất. Một tiếng gầm rú vang vọng từ sâu trong núi, không còn là tiếng hú của Yêu Thú cấp thấp, mà là âm thanh mang theo Yêu Lực thuần túy, khiến Linh Khí trong không khí phải rung động.
Lang Vương đã đến.
Nó xuất hiện từ bóng tối như một cái bóng khổng lồ, cao hơn cả một người trưởng thành, đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lá cây đáng sợ. Khí tức của nó mạnh mẽ hơn Lang Tướng đêm trước gấp bội, rõ ràng là Yêu Thú Luyện Khí Tầng Tám.
Lang Vương không lao vào tấn công ngay. Nó dừng lại, đôi mắt sắc lạnh nhìn vào hàng rào Phù Chú Kim Quang. Sau đó, nó gầm lên một tiếng, và một luồng Yêu Lực màu đen thuần túy bùng nổ từ cơ thể nó.
RẮC!
Hàng rào Phù Chú Kim Quang mà Tô Tuyết cẩn thận bố trí lập tức bị Yêu Lực ăn mòn và tan vỡ.
"Không thể nào! Phù Chú Kim Quang cấp E của ta không thể bị phá vỡ dễ dàng như vậy!" Tô Tuyết kinh hãi lùi lại.
Lang Vương thấy chướng ngại vật đã bị loại bỏ, nó nhảy vọt lên, tốc độ nhanh kinh hoàng, lao thẳng vào hồ Linh Tuyền.
"Chết tiệt! Đánh!"
Tô Tuyết tung ra toàn bộ số Phù Chú Lôi Hỏa mạnh nhất của mình, tạo ra một cơn mưa Lôi Hỏa tấn công Lang Vương.
ẦM! ẦM! ẦM!
Lôi Hỏa nổ liên tục, nhưng Lang Vương chỉ khẽ rống lên, lớp lông đen của nó cứng như kim loại, đỡ được hầu hết sát thương. Nó vung móng vuốt, đánh bay những luồng Lôi Hỏa cuối cùng, tiến thẳng về phía Linh Tuyền.
Lăng Tiêu biết, đã đến lúc hắn phải hành động.
Hắn rút Thanh Kiếm Cửu Thiên ra khỏi vỏ chỉ một tấc, để lộ một tia sáng xanh lam vô cùng lạnh lẽo.
"Lang Vương," Lăng Tiêu hét lên, giọng nói hắn không hề run sợ, chứa đựng một chút Kiếm Ý áp chế.
Lang Vương quay lại, đôi mắt xanh lá trừng trừng nhìn hắn, dường như bị hắn khiêu khích.
"Thức Kiếm, Đoạt Hồn!"
Lăng Tiêu lao vào Lang Vương. Hắn không dùng tốc độ tối đa, mà dùng sự chính xác tuyệt đối. Hắn sử dụng Linh Kiếm Phá Trận để nhìn thấu Lang Vương. Hắn thấy, lớp da lông Yêu Thú của nó dày và Linh Lực tập trung rất mạnh. Nhưng sâu bên trong, ngay chỗ cổ họng nơi nó gầm rú, có một điểm yếu nhỏ nhất trong sự phòng ngự Linh Lực của nó.
Lang Vương vung móng vuốt tấn công Lăng Tiêu, tạo ra một luồng gió mạnh. Lăng Tiêu né tránh một cách thần kỳ, cúi người xuống, tránh né luồng gió sát thương trong gang tấc.
Trong khoảnh khắc né tránh đó, Lăng Tiêu dồn toàn bộ Kiếm Khí Tầng Sáu vào đầu ngón tay, và quan trọng nhất, hắn kích hoạt một mảnh Kiếm Ý Cửu Thiên đã được cô đọng đến cực điểm.
Mảnh Kiếm Ý này không mang theo sức mạnh hủy diệt lớn, mà mang theo ý chí xuyên thấu tuyệt đối.
XUYÊN!
Lăng Tiêu không dùng kiếm, mà dùng ngón tay được bao bọc bởi Kiếm Ý, đâm vào cổ họng Lang Vương.
Kiếm Khí của Lăng Tiêu, cộng hưởng với Kiếm Ý Cửu Thiên, giống như một mũi kim sắc bén, xuyên qua lớp phòng ngự yếu nhất của Lang Vương. Nó không làm tổn thương bên ngoài, nhưng lại phá hủy nội tạng một cách tinh tế.
Lang Vương khựng lại. Đôi mắt xanh lá của nó mở to vì kinh ngạc, sau đó chuyển sang màu đỏ rực của máu. Nó gầm lên một tiếng cuối cùng, dữ dội nhưng ngắn ngủi.
ẦM!
Lang Vương ngã xuống, cơ thể khổng lồ của nó tạo ra một chấn động nhẹ trên mặt đất. Yêu Thú cấp Luyện Khí Tầng Tám, đã chết chỉ sau một đòn.
Tô Tuyết đứng nhìn với vẻ mặt hoàn toàn thất thần. Cô ta đã chuẩn bị cho một trận chiến kéo dài ít nhất nửa canh giờ, thậm chí là sẵn sàng hy sinh. Nhưng chỉ trong vòng chưa đầy năm phút, Lăng Tiêu—một đệ tử Ngoại Môn Luyện Khí Tầng Sáu—đã kết thúc trận chiến một cách hoàn hảo.
Cô ta thu lại Phù Chú, chậm rãi tiến lại gần Lăng Tiêu.
"Ngươi... Ngươi đã dùng cái gì? Đó không phải là Kiếm Khí bình thường. Ngươi... ngươi là đệ tử Kiếm Tông ẩn mình sao?" Tô Tuyết run rẩy hỏi.
Lăng Tiêu phủi bụi trên tay, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. "Chỉ là một chút may mắn và sự cô đọng Linh Lực. Kiếm Khí của ta đã được rèn luyện tỉ mỉ."
"Rèn luyện tỉ mỉ có thể vượt qua hai tầng Tu Vi và kết liễu một con Lang Vương ư?" Tô Tuyết cười khổ, nhưng trong lòng cô ta đã khắc sâu sự tôn trọng (và sợ hãi) đối với Lăng Tiêu. Cô ta biết, Lăng Tiêu là một thiên tài chân chính, hoặc có một bí mật kinh thiên.
"Lang Vương đã chết. Đêm nay kết thúc," Lăng Tiêu nói, sau đó hắn quay lại khu vực Linh Tuyền.
Trong lúc Tô Tuyết đang thu thập xác Lang Vương (vật liệu Yêu Thú rất có giá trị), Lăng Tiêu ngồi xuống bên cạnh hồ nước.
Hắn vận hành Linh Kiếm Phá Trận. Không phải để tìm kiếm Yêu Thú, mà để cảm nhận cấu trúc Linh Khí của chính Linh Tuyền này.
VÙ!
Mọi thứ trở nên trong suốt. Lăng Tiêu thấy, Linh Khí không chỉ đơn thuần trào ra từ mạch đất, mà nó được dẫn dắt bởi một cấu trúc tinh vi dưới đáy hồ.
Lăng Tiêu nhúng tay xuống hồ, chạm vào cấu trúc đá dưới đáy. Hắn sử dụng một chút Kiếm Khí để làm sạch bùn đất, và sau đó hắn nhìn thấy: một tấm đá cổ kính, được khắc những ký hiệu phức tạp và những đường vân Linh Lực, chính là một Trận Pháp Tụ Linh cấp thấp.
Ở trung tâm của Trận Pháp, có một viên Linh Thạch Nguyên Khí nhỏ, đã bị thời gian làm cho mờ đi, nhưng vẫn là nguồn gốc chính của Linh Khí tinh khiết tại đây. Bên cạnh Linh Thạch, mọc lên một loại thảo dược nhỏ bé, phát ra ánh sáng tím nhạt.
"Đây là... Tử Khí Linh Chi! Thảo dược cấp thấp, nhưng lại chỉ mọc ở gần các Trận Pháp Linh Tuyền cổ xưa."
Lăng Tiêu hiểu ra. Mục đích thực sự của nhiệm vụ này không phải là bảo vệ Linh Tuyền khỏi Hắc Lang, mà là để bảo vệ Linh Thạch Nguyên Khí và loại Linh Chi quý hiếm này cho Tông Môn.
Hắn cẩn thận dùng kiếm bẩy viên Linh Thạch Nguyên Khí lên, sau đó thu hoạch ba cây Tử Khí Linh Chi. Viên Linh Thạch Nguyên Khí này có thể không lớn, nhưng giá trị của nó có thể đổi lấy hàng trăm Công Huân Điểm.
Lăng Tiêu cất Linh Thạch và Linh Chi vào Túi Trữ Vật, sau đó cẩn thận đặt lại các viên đá để che giấu Trận Pháp Tụ Linh. Hắn không thể để ai biết hắn đã phát hiện ra bí mật này, kể cả Tô Tuyết.
Sáng hôm sau, sau khi trải qua một đêm thứ ba hoàn toàn yên tĩnh (Lang Vương đã chết, không còn Yêu Thú nào dám bén mảng), Lăng Tiêu và Tô Tuyết lên đường trở về Tông Môn.
Trên đường đi, Tô Tuyết không còn hỏi về bí mật của hắn. Cô ta chỉ nói một câu: "Lăng Tiêu, ta nợ ngươi một ân tình. Nếu có ngày nào ngươi cần giúp đỡ ở Nội Môn, hãy đến tìm ta."
Lăng Tiêu gật đầu, biết rằng mối quan hệ này có thể sẽ hữu ích sau này.
Họ đến Công Đức Đường để báo cáo nhiệm vụ. Dịch Trưởng lão đã đích thân chờ đợi họ.
"Ngươi... các ngươi đã thành công?" Dịch Trưởng lão kinh ngạc nhìn Lăng Tiêu và Tô Tuyết, đặc biệt là khi ông thấy Tô Tuyết vẻ mặt mệt mỏi nhưng lại có chút phấn khích.
Tô Tuyết bước lên, lấy ra năm viên Hắc Lang Tinh Hạch (Yêu Đan) từ xác Lang Vương và Lang Tướng, đặt lên bàn.
"Báo cáo Trưởng lão, chúng tôi đã tiêu diệt Lang Vương (Luyện Khí Tầng Tám) và Lang Tướng (Luyện Khí Tầng Bảy), cùng với đàn Hắc Lang. Linh Tuyền hoàn toàn an toàn."
Dịch Trưởng lão hít vào một hơi lạnh. Lang Vương Luyện Khí Tầng Tám là một mối đe dọa lớn. Hai đệ tử Luyện Khí Tầng Sáu lại có thể làm được?
Ông nhìn Lăng Tiêu. "Lăng Tiêu, ngươi đã làm gì?"
"Báo cáo Trưởng lão," Lăng Tiêu đáp, vẻ mặt điềm tĩnh. "Tô sư tỷ đã dùng Phù Chú cầm chân, ta dùng Kiếm Khí tìm ra điểm yếu của Lang Vương, kết liễu nó. Đó là trận chiến sinh tử, chúng con đã may mắn vượt qua."
Dịch Trưởng lão không hỏi thêm, nhưng trong lòng ông đã ghi nhận tên Lăng Tiêu.
Phần thưởng: 50 Công Huân Điểm (nhiệm vụ) + 200 Công Huân Điểm (thưởng tiêu diệt Lang Vương và Lang Tướng).
Tổng cộng, Lăng Tiêu nhận được 250 Công Huân Điểm và Tô Tuyết nhận được 50 Công Huân Điểm (vì cô ấy đã có Tu Vi Luyện Khí Tầng Sáu khi nhận nhiệm vụ).
Lăng Tiêu, chỉ sau một nhiệm vụ, đã tích lũy được một lượng lớn Công Huân Điểm. Hắn quay sang Tô Tuyết, trao cho cô ta một viên Hắc Lang Tinh Hạch của Lang Tướng.
"Đây là một nửa công sức của ngươi," Lăng Tiêu nói.
Tô Tuyết không từ chối, cô ta nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt biết ơn sâu sắc. "Cảm ơn ngươi, Lăng Tiêu."
Trở về phòng, Lăng Tiêu đóng cửa lại. Hắn lấy ra viên Linh Thạch Nguyên Khí và ba cây Tử Khí Linh Chi mà hắn đã giấu.
"Viên Linh Thạch này đủ cho ta hấp thụ, giúp ta củng cố Tu Vi Tầng Sáu, và có thể đẩy ta đến ngưỡng Trúc Cơ Sơ Kỳ," Lăng Tiêu thầm nghĩ. "Tử Khí Linh Chi thì có thể dùng để trao đổi hoặc luyện chế Đan Dược."
Hắn ngồi xuống thiền định. Hắn biết, với 250 Công Huân Điểm, hắn đã có đủ vốn để bắt đầu hành trình tìm kiếm manh mối về Tam Sinh Ngọc Quyết trong kho tàng Tông Môn.
Nhưng trước tiên, hắn phải sử dụng Linh Thạch Nguyên Khí này để tăng Tu Vi.
"Trúc Cơ. Đó là mục tiêu tiếp theo."