thành trì xác sống

Chương 10: Bí mật đen tối của thành trì


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm thứ ba trong thành trì, Minh không ngủ. Gió rít qua các khe hở của mái hiên, mang theo mùi ẩm mốc và mùi đất ướt sau mưa. Anh ngồi bên cửa sổ, ánh mắt dò xét từng bóng người đi lại trong sân, thận trọng hơn bao giờ hết. Những gì Minh nghe được hôm qua vẫn còn ám ảnh: những lời thì thầm về vụ việc giấu kín, những cái chết “bảo vệ thành trì”. Một phần nào đó, anh cảm nhận rằng nơi này không hề an toàn như họ tưởng.

Lan ngủ gục trên vai anh, hơi thở đều đặn nhưng vẫn run rẩy vì sợ hãi. Tuấn ngồi đối diện, nhìn ra ngoài, tay siết chặt khẩu súng lục. Cậu bé vẫn còn bàng hoàng sau cái chết của Hoàng, và giờ đây, Minh hiểu rằng, bạo lực không chỉ đến từ xác sống mà còn từ chính con người.

Minh đứng dậy, nhẹ nhàng rút dao găm ra khỏi thắt lưng, rồi đi ra ngoài. Anh không muốn làm phiền Lan và Tuấn, nhưng bản năng mách bảo, nếu không tìm hiểu, nhóm sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Bước vào bóng tối

Minh len lỏi qua những con đường lát đá, ánh sáng yếu ớt từ vài bóng đèn năng lượng mặt trời không đủ soi rọi toàn bộ. Âm thanh duy nhất là tiếng bước chân của anh vang dội nhẹ, hòa với tiếng rì rầm xa xăm từ những người đang đi tuần.

Anh dừng lại ở một góc khu nhà kho cũ, nơi các bóng đèn hỏng, chỉ còn ánh sáng mờ ảo. Minh nghe tiếng thì thầm lại gần, giọng khàn đặc, đầy nghi ngờ:

– Không được để ai khác biết.

– Tôi biết, nhưng nếu Minh hay Lan biết được… sẽ khó mà che giấu lâu.

Minh nín thở, cúi sát xuống mặt đất, ánh mắt căng ra. Hai người lính đó đang đứng cạnh một chiếc thùng gỗ lớn, và họ đang chuẩn bị đưa thứ gì đó vào bên trong. Minh rùng mình khi nhận ra, bên trong chiếc thùng là… những thi thể quấn vải, máu khô loang trên nền gỗ. Một cảm giác kinh hãi xâm chiếm toàn thân.

Anh lùi lại, nhưng chân vướng vào mảnh gạch vụn, phát ra tiếng kêu răng rắc. Hai người lính quay lại, ánh mắt sắc lạnh. Minh nuốt khô nước miếng, nhảy ra sau bóng tối. Trái tim đập dồn dập, nhưng cậu biết, đã quá muộn để rút lui hoàn toàn.

Khám phá phòng bí mật

Ngày hôm sau, Minh cố tìm cách tiếp cận Trần – trưởng thành trì – dưới vỏ bọc tìm kiếm lương thực. Anh quan sát, theo dõi từng cử chỉ, từng cuộc trao đổi với các thành viên khác. Mọi người trong thành trì dường như đều im lặng, nhưng đôi mắt ai cũng chứa điều gì đó không thể hiện ra.

Minh phát hiện ra một cánh cửa nhỏ, ẩn dưới cầu thang dẫn đến tầng hầm. Cánh cửa khóa chặt, nhưng có vết xước như vừa mới bị mở. Anh rón rén mở nhẹ cửa, bước vào. Phòng tối mờ, chỉ có một vài ánh đèn pin trên trần. Minh cúi mắt, thấy những tấm bản đồ, các ghi chép về từng người sống sót trong thành trì, kèm theo các đánh giá “mức độ nguy hiểm” và những ghi chú kỳ lạ:

Nguy cơ cao: những kẻ lạ mặt mới vào, cần theo dõi.

Khả năng chống đối: nếu vượt quá 3 lần, xử lý.

Nguồn lực: thực phẩm, nước, vũ khí phân phối theo mức ưu tiên.

Minh lặng người. Đây không chỉ là một thành trì bảo vệ sống sót, mà còn là một “hệ thống kiểm soát con người” nghiệt ngã. Mỗi cư dân đều bị giám sát, phân loại, và bất cứ ai không tuân theo sẽ bị loại bỏ – đôi khi bằng cách tàn nhẫn nhất.

Anh đi sâu hơn vào căn phòng, thấy những hình ảnh chụp người sống sót, kèm ghi chú chi tiết về điểm yếu, thói quen và cả những bí mật cá nhân. Minh nhận ra, Trần và nhóm lính bảo vệ không chỉ bảo vệ thành trì, họ còn thao túng, sắp đặt và kiểm soát từng con người để duy trì quyền lực tuyệt đối.

Cuộc gặp gỡ nguy hiểm

Khi Minh quay ra, một bàn tay lạnh lùng đặt lên vai cậu. Anh giật mình, vung dao. Bóng người xuất hiện trong ánh sáng mờ: Trần, ánh mắt sắc lạnh, môi nhếch lên nụ cười khinh bỉ.

– Anh đã tìm ra rồi à? – Trần nói, giọng trầm và đe dọa. – Không nên tò mò về những gì không dành cho mình.

Minh nén cơn hoảng loạn, giọng run run nhưng cứng cỏi:

– Tại sao các người lại giấu tất cả? Tại sao lại giết người sống sót khác?

Trần bước đến gần, ánh mắt như dao sắc:

– Trong thế giới này, ai mạnh sẽ sống, ai yếu sẽ chết. Tôi chỉ giữ thành trì tồn tại. Ai dám chống đối, tôi loại bỏ. Nếu không có những quy tắc nghiệt ngã này, tất cả sẽ chết ngoài kia, giống như lũ ngoài thành.

Minh trừng mắt, tay vẫn siết chặt dao:

– Nhưng các người không thể lấy mạng người khác để…

– Để tồn tại? – Trần ngắt lời, giọng mỉa mai. – Nếu các người không chịu, hãy ra ngoài, để lũ xác sống xé xác. Không ai quan tâm đâu.

Minh im lặng. Anh hiểu rằng, bạo lực không chỉ từ xác sống mà từ chính con người sống sót, và giờ đây, chính họ là mối nguy hiểm lớn hơn bao giờ hết.

Suy nghĩ và kế hoạch

Về lại phòng tạm trú, Minh kể lại cho Lan và Tuấn nghe. Lan bật khóc nức nở, còn Tuấn im lặng, đôi mắt cậu lóe lên ánh quyết tâm.

– Chúng ta không thể ở lại đây như thế này mãi được – Minh nói, giọng trầm. – Nếu Trần phát hiện, chúng ta sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo.

Lan gật đầu, lau nước mắt:

– Nhưng phải đi đâu? Ra ngoài là chết dưới tay xác sống.

Minh thở dài:

– Chúng ta sẽ tìm cách sống sót, nhưng không để ai kiểm soát. Chúng ta phải tìm lối ra, tìm nơi khác, hoặc ít ra… hiểu rõ quyền lực trong thành trì.

Tuấn nắm chặt tay Lan, giọng run run nhưng chắc chắn:

– Chúng ta phải làm gì đó. Không thể để họ… giết người khác nữa.

Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy những bóng người di chuyển trong sân. Anh biết rằng, bão tố sắp đến – không chỉ là mưa và gió, mà là sự căng thẳng và bạo lực đang ẩn trong từng con người. Thành trì này không còn là nơi an toàn, mà là một mạng nhện, nơi mà bất cứ ai cũng có thể rơi vào vòng xoáy tàn nhẫn.

Kết thúc

Đêm đó, Minh không ngủ, ánh mắt dõi ra sân. Anh hiểu rằng từ giờ, nhóm của họ không chỉ phải chống lại xác sống, mà còn phải đấu tranh với chính con người sống sót. Bí mật đen tối trong thành trì vừa hé lộ, và giờ đây, họ phải tìm cách sinh tồn trong thế giới đầy những con mắt theo dõi, những bàn tay sẵn sàng tước đoạt sự sống và bất cứ kẻ nào dám chống đối.

Lan ngủ gục trên vai Minh, Tuấn ngồi im bên cạnh. Cả ba đều hiểu rằng, tương lai của họ sẽ không còn bình yên. Và từ giờ, mỗi bước đi trong thành trì sẽ là một canh bạc sinh tử, nơi sự sống hay cái chết chỉ cách nhau một sợi dây mỏng manh.

Trong ánh sáng yếu ớt, Minh thầm hứa: họ sẽ sống sót, sẽ không để bất cứ bí mật tàn nhẫn nào làm họ gục ngã, và sẽ tìm ra cách để đứng vững giữa thế giới tận thế này, dù phải đối mặt với cái ác đến từ cả con người và xác sống.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×