Lâm Phong đã trải qua mười ngày đầu tiên tại Tạp Dịch Viện. Mỗi ngày là một sự lặp lại đơn điệu: ban ngày nhẫn nhục, cúi đầu làm công việc tạp vụ nặng nhọc dưới sự giám sát nghiêm khắc của Hùng quản sự và sự bắt nạt của tạp dịch cũ; ban đêm, hắn biến thành một Tu sĩ bí ẩn, lén lút đến khe nứt sau Dược Thảo Viên để hấp thụ Linh khí hỗn loạn.
Sự kiên trì này đã mang lại những kết quả ban đầu đáng khích lệ. Dòng Mộc Linh Lực yếu ớt của Linh Căn giả mạo đã được củng cố, khiến hắn trông có vẻ là một tạp dịch chăm chỉ có chút tiến bộ về sức khỏe, không ai nghi ngờ. Quan trọng hơn, Huyết Mạch Kiếm Căn trong hắn, được kích thích bởi luồng Âm Hàn Linh Lực từ Thiên Thạch, đã bắt đầu thức tỉnh nhanh hơn. Hắn cảm nhận được sự sắc bén của Thiên Kiếm Chi Ý cuộn trào trong sâu thẳm kinh mạch, dù vẫn bị phong ấn bởi ý chí của hắn. Cứ mỗi lần tu luyện, hắn lại rút ra một phần nhỏ Linh lực từ Thiên Thạch và đồng thời sử dụng bí thuật trên Quyển Trục Da Thú để dẫn dắt năng lượng đó vào các kinh mạch phụ, tránh làm xáo trộn Linh Lực chính.
Vào đêm thứ mười một, khi Lâm Phong đang thiền định sâu bên trong khe nứt, đột nhiên một luồng thần thức mạnh mẽ quét qua khu vực Dược Thảo Viên.
"Có cường giả!" Lâm Phong lập tức cảnh giác, dừng mọi hoạt động tu luyện, ẩn nấp sâu vào bóng tối gần Thiên Thạch. Hắn cố gắng làm dịu hơi thở, ép Linh lực hoàn toàn chìm vào trạng thái ngủ đông.
Chỉ vài phút sau, hai bóng người mặc áo bào màu xanh lục đậm, rõ ràng là đệ tử ngoại môn cấp cao của Thanh Vân Tông, đáp xuống gần thác nước. Một người có khuôn mặt gầy guộc, tên là Từ Khiêm, mang theo một túi trữ vật lớn. Người còn lại, vóc dáng cao lớn, tên là Trần Phi, đang nắm chặt một thanh đoản kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
"Nhanh lên, Hỏa Vân Sư thúc cần lô thuốc này trước sáng. Chúng ta phải thu hoạch hết Linh Chi Vạn Niên ở đây trước khi người khác phát hiện," Trần Phi nói, giọng điệu hối hả.
Lâm Phong nghe thấy cái tên "Hỏa Vân Sư thúc" và sự tập trung của hắn lập tức lên đến đỉnh điểm. Chính là kẻ thù của hắn! Linh Chi Vạn Niên là linh thảo quý hiếm bậc trung, thường được trồng trong khu vực đặc biệt chứ không phải khu vực tạp dịch như thế này. Rõ ràng, đây là một lô hàng lén lút, hoặc một bí mật của Hỏa Vân Chân Nhân được che giấu.
Từ Khiêm phàn nàn: "Sư thúc càng ngày càng tham lam, còn bắt chúng ta làm những chuyện bẩn thỉu này. Lão ta đang thử nghiệm loại Đan Dược cấm kỵ mới, nghe nói cần Linh Chi Vạn Niên và cả huyết dịch của người có Mộc Căn đặc biệt."
Trần Phi lập tức quát: "Câm miệng! Ngươi muốn chết à? Bí mật của Sư thúc mà ngươi cũng dám bàn tán? Làm việc nhanh đi!"
Lâm Phong nín thở. Mộc Căn đặc biệt. Đây chính là mấu chốt. Hỏa Vân Chân Nhân đang tìm kiếm Mộc Căn để phục vụ cho Đan Dược cấm kỵ – có thể liên quan đến việc Khai Mở Linh Mạch mà quyển trục đã đề cập.
Hai đệ tử ngoại môn bắt đầu thu hoạch Linh Chi một cách thô bạo, phá hỏng cả những cây linh thảo lân cận. Sau khi lấy xong Linh Chi, Từ Khiêm và Trần Phi không vội rời đi.
Trần Phi đột nhiên đẩy Từ Khiêm vào vách đá gần đó, thanh đoản kiếm sắc lạnh kề ngay cổ hắn.
"Ngươi... Trần Phi, ngươi làm gì vậy?" Từ Khiêm lắp bắp kinh hãi.
"Xin lỗi, Sư huynh. Miệng ngươi quá rộng. Hỏa Vân Sư thúc không muốn bất cứ ai biết về lô Linh Chi Vạn Niên này. Ngươi là một Mộc Linh Căn hạ phẩm có chút tiến triển, coi như là vật tế tốt cho Sư thúc." Trần Phi nở một nụ cười lạnh lẽo, lộ rõ sự tàn nhẫn và dã tâm.
Lâm Phong kinh hãi. Đây là một cuộc ám sát diệt khẩu ngay trước mắt hắn! Hắn không thể để Trần Phi thành công. Việc này không chỉ vì mạng sống của một đệ tử ngoại môn vô tội mà còn vì bí mật của Hỏa Vân Chân Nhân đang sắp bị hắn phát hiện. Nếu Trần Phi giết Từ Khiêm, mọi manh mối sẽ biến mất và nguy cơ hắn bị phát hiện sẽ tăng cao.
Không kịp suy nghĩ, Lâm Phong bỗng rút ra một Thạch Tử nhỏ mà hắn đã tích trữ Linh Lực. Hắn điều khiển dòng Linh Lực Mộc hệ giả mạo, tập trung vào viên đá, sau đó ném mạnh nó vào một bụi cây cách đó không xa.
Xoẹt!
Viên đá mang theo một chút Linh Lực va chạm vào bụi cây, gây ra một tiếng động nhỏ nhưng rõ ràng.
Trần Phi và Từ Khiêm lập tức giật mình. Trần Phi cảnh giác quay đầu, buông lỏng tay cầm đoản kiếm. "Ai? Kẻ nào rình rập ở đó!"
Từ Khiêm, thấy cơ hội, lập tức đẩy mạnh Trần Phi ra, chạy thục mạng về phía thác nước.
Lâm Phong biết đây là cơ hội duy nhất. Hắn không xuất hiện mà tiếp tục ẩn nấp. Trần Phi nhanh chóng đuổi theo Từ Khiêm, không quên nhìn nghi ngại vào bụi cây.
"Linh Căn yếu ớt! Ta cảm nhận được đó chỉ là một tạp dịch Mộc Căn hạ phẩm rác rưởi nào đó. Ta sẽ xử lý ngươi sau!" Trần Phi thề thốt, rồi lao theo Từ Khiêm.
Lâm Phong không dám di chuyển. Hắn giữ nguyên tư thế ẩn nấp cho đến khi không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào của cuộc truy đuổi. Toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi. Hắn đã mạo hiểm. Hắn đã bộc lộ một phần Linh Căn giả mạo của mình. Nhưng hắn đã cứu mạng Từ Khiêm và quan trọng hơn, hắn đã xác nhận: Hỏa Vân Chân Nhân đang ở Thanh Vân Tông, đang tìm kiếm Mộc Căn đặc biệt để phục vụ cho Đan Dược cấm kỵ liên quan đến Linh Mạch.
Hắn phải tìm Từ Khiêm trước khi Trần Phi tìm thấy và hoàn thành việc ám sát. Từ Khiêm là manh mối sống duy nhất của hắn. Đã đến lúc hắn phải tạm thời ngừng tu luyện, và bắt đầu bước vào hành trình điều tra thực sự, bằng cách sử dụng thân phận tạp dịch Mộc Căn hạ phẩm của mình.