thanh xuân lần thứ hai

Chương 12: Thử thách tình cảm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng cuối tuần, trời trong xanh, nắng nhẹ. Chung Thư vừa chuẩn bị xong thì nhận được tin nhắn từ Trình Dương:

"Hôm nay cậu rảnh chứ? Mình có một kế hoạch bất ngờ, chắc chắn sẽ vui lắm."

Trái tim cô nhảy dựng, vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên anh chủ động chuẩn bị “kế hoạch bất ngờ”, khiến cô không khỏi tò mò. Cô trả lời ngay:

"Ừ, mình rảnh. Mình sẽ đến đúng giờ."

Chung Thư chọn một bộ váy nhẹ nhàng, năng động, tiện cho việc đi chơi ngoài trời, đồng thời trang điểm nhẹ, mái tóc buông tự nhiên. Khi đến điểm hẹn, Trình Dương đã đứng chờ sẵn, ánh mắt đầy hứng khởi:

“Thư, hôm nay cậu sẽ thích lắm, mình đảm bảo!”

Cô mỉm cười, ánh mắt lấp lánh: “Mình rất háo hức đây. Chúng ta đi thôi!”

Buổi chơi bắt đầu tại một công viên giải trí gần trung tâm. Hai người cùng tham gia các trò chơi vận động, từ ném bóng, leo vách đá nhân tạo, đến trò trượt nước mini. Mỗi khoảnh khắc đều tràn đầy tiếng cười, sự hồn nhiên và gần gũi. Khi Trình Dương suýt trượt chân khi leo vách đá, Chung Thư nhanh tay nắm lấy anh, cả hai bật cười khúc khích.

Trong lúc nghỉ ngơi, họ gặp một nhóm bạn thân từ lớp, cũng đang chơi ở công viên. Một cô bạn tinh nghịch, biết chuyện tình cảm của họ, lập tức trêu chọc:

“Trời ơi, hôm nay cặp đôi này lại hẹn hò riêng à? Nhìn tình cảm thế kia kìa!”

Chung Thư đỏ mặt, nhưng tinh tế khéo léo: “Chúng mình chỉ đi chơi cùng nhau thôi mà. Vẫn vui khi gặp mọi người đấy chứ?” Giọng nói vừa dịu dàng vừa tự tin, khiến mọi người bật cười, không thể trêu chọc thêm.

Trên đường đi ăn vặt, một cơn gió bất ngờ thổi bay mũ của Trình Dương. Chung Thư chạy lại, nhặt mũ, và “vô tình” chạm vào tay anh. Trái tim cả hai đều rộn lên, ánh mắt gặp nhau, cảm giác vừa ngượng ngùng vừa ngọt ngào.

Khi hoàng hôn buông xuống, họ ngồi trên bãi cỏ, thưởng thức món kem yêu thích, trò chuyện về những kỷ niệm vui trong lớp, về ước mơ và dự định tương lai. Trình Dương nhìn Chung Thư, giọng chân thành:

“Thư… hôm nay mình thật sự vui. Mình cảm thấy… không gì quan trọng hơn việc được ở bên cậu.”

Chung Thư mỉm cười, ánh mắt rực sáng: “Mình cũng vậy… Thanh xuân thứ hai này, mình muốn nắm chắc mọi khoảnh khắc bên cậu, vượt qua mọi tình huống bất ngờ và tận hưởng từng giây phút.”

Trên đường về, cả hai tay trong tay, trò chuyện vui vẻ, cảm giác hạnh phúc trọn vẹn. Chung Thư biết rằng, những tình huống bất ngờ, dở khóc dở cười không chỉ mang đến niềm vui, mà còn là cơ hội để mối quan hệ trở nên bền chặt và sinh động hơn.

Tối hôm đó, khi ngồi trước bàn học, cô ghi lại tất cả chi tiết:

Buổi đi chơi bất ngờ vừa lãng mạn vừa hài hước tạo ký ức đáng nhớ.

Sự tinh tế và chủ động của cô giúp mối quan hệ tiến triển tự nhiên.

Khoảnh khắc vượt qua tình huống dở khóc dở cười với bạn bè tăng sự gắn kết và niềm tin trong tình yêu.

Chung Thư nhắm mắt, mỉm cười: “Thanh xuân thứ hai này, mình sẽ không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào. Lần này… anh sẽ không thể rời xa mình. Và mình sẽ cùng anh viết tiếp những câu chuyện tình yêu ngọt ngào, hồi hộp và đáng nhớ.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×