Một buổi chiều thứ Bảy, trời trong xanh, Chung Thư đang chuẩn bị đến nhà Trình Dương để cùng anh làm bài tập nhóm thì nhận được tin nhắn từ mẹ:
"Thư à, hôm nay mẹ định đưa cậu đi thăm một vài người bạn của mẹ, tiện thể mẹ muốn gặp Dương và gia đình cậu luôn. Cậu chuẩn bị sẵn nhé!"
Trái tim Chung Thư bỗng chùng xuống. Đây là lần đầu tiên cô phải gặp gia đình Trình Dương – điều mà cô chưa từng nghĩ đến, và chắc chắn sẽ là thử thách lớn. Cô hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải chuẩn bị kỹ lưỡng.
Khi đến nhà Trình Dương, anh đứng chờ ở cửa, nở nụ cười rạng rỡ nhưng cũng có chút ngượng ngùng: “Thư, cậu đến rồi à… Mình cũng hơi hồi hộp vì đây là lần đầu tiên cậu gặp bố mẹ mình.”
Chung Thư mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Đừng lo, mình sẽ cố gắng. Chỉ cần cậu ở bên, mọi thứ sẽ ổn.” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
Khi bước vào phòng khách, mẹ Trình Dương ra đón, ánh mắt cởi mở nhưng tò mò: “Chào Thư, nghe Dương kể nhiều về con, mẹ rất vui khi gặp con hôm nay.”
Chung Thư cúi đầu, mỉm cười lễ phép: “Dạ, con rất vui được gặp cô ạ.”
Buổi gặp gỡ diễn ra trong không khí thân thiện, nhưng khi một vài người bạn thân của gia đình bắt đầu hỏi về “quan hệ của hai đứa trẻ”, Trình Dương bỗng lúng túng. Một câu hỏi tưởng chừng vô hại:
“Dương, nghe nói cậu và Thư khá thân nhau phải không? Có phải hai đứa đang… tìm hiểu nhau không?”
Cả căn phòng im lặng. Trình Dương đỏ mặt, không biết nên trả lời thế nào. Chung Thư cảm nhận được tình huống và tinh tế lên tiếng:
“Dạ, đúng ạ… Chúng con có tìm hiểu nhau, nhưng vẫn còn nhiều điều muốn học hỏi từ nhau ạ.”
Lời nói vừa chân thành vừa tinh tế khiến không khí dịu lại. Mọi người gật gù, ánh mắt đầy thiện cảm, nhưng thử thách đầu tiên từ gia đình Trình Dương đã khép lại thành công.
Sau buổi gặp gỡ, khi cả hai cùng ra ngoài đi dạo, Trình Dương thở dài:
“Thư… hôm nay mình thật sự cảm thấy may mắn vì cậu biết cách xử lý mọi chuyện một cách khéo léo. Nếu không có cậu, chắc mình sẽ lúng túng lắm.”
Chung Thư mỉm cười, nắm chặt tay anh: “Đừng lo, mình luôn bên cạnh cậu. Thanh xuân thứ hai này, mình sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào, và sẽ cùng cậu vượt qua mọi thử thách.”
Trên đường về, ánh nắng chiều rọi lên mái tóc đen mượt của Chung Thư, tạo nên cảnh tượng lãng mạn. Cả hai cùng cười, trò chuyện vui vẻ, và trái tim họ đều cảm nhận rõ ràng sự gắn kết – một tình yêu vừa ngọt ngào, vừa mạnh mẽ, có thể vượt qua mọi thử thách, dù là gia đình hay hoàn cảnh bất ngờ.
Tối hôm đó, khi ngồi trước bàn học, Chung Thư ghi lại tất cả những chi tiết quan trọng:
Thử thách từ gia đình giúp cả hai trưởng thành hơn.
Sự tinh tế và chủ động của cô giúp mối quan hệ bền chặt.
Khoảnh khắc cùng vượt qua tình huống khó khăn tạo dựng niềm tin và sự gắn kết.
Chung Thư nhắm mắt, mỉm cười, tự nhủ: “Thanh xuân thứ hai này, mình sẽ không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào. Lần này… anh sẽ không thể rời xa mình. Và mình sẽ cùng anh vượt qua tất cả.”