thanh xuân lần thứ hai

Chương 8: Ngày cuối tuần ngọt ngào


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuối tuần, trời trong xanh, nắng nhẹ rọi qua từng tán cây. Chung Thư nhận được tin nhắn từ Trình Dương:

"Thư, hôm nay cậu có rảnh không? Mình muốn mời cậu đi chơi công viên, mình đã chuẩn bị vài trò thú vị."

Trái tim cô nhảy dựng lên, cảm giác hồi hộp xen lẫn hạnh phúc. Đây là lần đầu tiên Trình Dương chủ động rủ cô đi chơi riêng một ngày trọn vẹn, không có bạn bè hay người khác. Cô nhanh chóng trả lời:

"Ừ, mình rảnh. Mình sẽ đến đúng giờ."

Chung Thư chuẩn bị kỹ lưỡng, chọn chiếc váy nhẹ nhàng nhưng trẻ trung, mái tóc được buộc nửa, vừa tinh tế vừa tự nhiên. Trên đường đến công viên, cô liên tục nhắn tin hỏi anh địa điểm gặp và các chi tiết nhỏ, vừa tỏ ra quan tâm, vừa tinh tế tạo hứng thú cho buổi hẹn.

Khi tới nơi, Trình Dương đã đứng chờ sẵn dưới gốc cây lớn, nở nụ cười rạng rỡ. “Thư, cậu đến rồi à! Ngày hôm nay chắc chắn sẽ rất vui đấy.”

Cô mỉm cười, ánh mắt lấp lánh: “Ừ, mình cũng rất háo hức.”

Buổi chơi bắt đầu bằng những trò chơi vận động: ném bóng, kéo co, đua thuyền trên hồ nhỏ. Chung Thư tinh tế phối hợp với Trình Dương, tạo ra những khoảnh khắc gần gũi nhưng tự nhiên. Khi anh bất ngờ vấp phải một viên sỏi, cô nhanh tay nắm lấy tay anh, cả hai bật cười, nhịp tim dường như hòa cùng nhịp vui của trò chơi.

Sau trò chơi, họ dừng chân ở quán kem gần hồ. Trình Dương chọn hai cây kem, đưa một cây cho cô, ánh mắt đầy thích thú: “Cậu thích vị gì? Mình chọn đúng không?”

Chung Thư cười, nhận lấy kem: “Đúng rồi, mình thích vị này nhất. Cậu thật tinh ý.” Giây phút ấy, ánh mắt họ chạm nhau, khoảng cách như tan biến, và trái tim cả hai đều cảm nhận được rung động ngọt ngào.

Khi hoàng hôn buông xuống, cả hai đi dạo quanh hồ, tay trong tay. Trời ngả màu hồng, gió nhẹ thổi qua, làm mái tóc Chung Thư bay nhẹ. Trình Dương quay sang, giọng ngập ngừng:

“Thư… hôm nay… mình thật sự thấy… cậu vui và đặc biệt lắm. Mình… không muốn rời xa cậu.”

Chung Thư mỉm cười, đôi mắt lấp lánh: “Mình cũng vậy, Dương. Mình… rất vui khi được ở bên cậu.” Giọng nói dịu dàng nhưng chân thành khiến Trình Dương cảm thấy tim mình rung lên mạnh mẽ.

Buổi tối, khi về đến nhà, Chung Thư ngồi trước bàn học, ghi lại tất cả chi tiết:

Buổi đi chơi riêng là bước ngoặt quan trọng.

Những khoảnh khắc vận động, nắm tay, cùng cười tạo nên rung động thực sự.

Lời thổ lộ tinh tế giữa hoàng hôn khiến mối quan hệ tiến một bước dài.

Cô nhắm mắt, mỉm cười, tự nhủ: “Thanh xuân thứ hai này, mình sẽ không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào. Lần này… anh sẽ không thể rời xa mình.”

Buổi hẹn đầu tiên trọn vẹn kết thúc, nhưng trong lòng Chung Thư, cô biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu cho hành trình lãng mạn, ngọt ngào và hồi hộp của tình yêu tuổi 18 lần thứ hai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×