Sau thỏa thuận, Thế Vũ không hề vội vàng. Anh ta không tìm cách quyến rũ Diệu Linh theo cách thông thường. Anh ta bắt đầu cuộc điều tra tâm lý của mình, áp dụng sự chính xác của một nhà khoa học. Anh ta muốn Diệu Linh bộc lộ dục vọng tình dục của mình một cách tự nhiên, dưới áp lực của sự kiểm soát và sự chờ đợi.
Thế Vũ sắp xếp một văn phòng sang trọng cho Diệu Linh ngay cạnh văn phòng của mình tại Tập đoàn Alpha. Sự gần gũi về mặt vật lý này là một phần của chiến lược.
Anh ta bắt đầu yêu cầu Diệu Linh tạo ra một loại hương liệu đặc biệt cho dòng sản phẩm công nghệ cao cấp mới của tập đoàn, một loại hương phải thể hiện được "Dục Vọng Quyền Lực Ẩn Giấu". Yêu cầu này buộc Diệu Linh phải đào sâu vào bản chất dục vọng của chính mình.
Trong các buổi làm việc, Thế Vũ không ngừng đặt những câu hỏi mang tính gợi mở, không phải về công việc, mà về tâm lý của cô.
"Diệu Linh, cô kìm nén rất tốt," Thế Vũ nói trong một buổi họp. "Nhưng tôi thấy sự căng thẳng trong đôi mắt cô. Giống như một chiếc lò xo bị nén quá mức. Dục vọng của cô đang muốn thoát ra. Cô sợ điều gì nếu cô để nó tự do?"
Diệu Linh cảm thấy bị bóc trần. Sự thẳng thắn lạnh lùng của Thế Vũ, cùng với quyền lực mà anh ta nắm giữ, khiến cô cảm thấy vừa bị đe dọa, vừa bị kích thích. Cô đã cố gắng che giấu bí mật dục vọng của mình suốt nhiều năm, và giờ đây, có người đang cố gắng bóc tách nó bằng sự logic.
"Tôi sợ hậu quả," Diệu Linh đáp, giọng cô ấy khẽ khàng. "Dục vọng của tôi không phải là thứ có thể kiểm soát. Nó là hỗn loạn."
"Hỗn loạn là sự thất bại của logic," Thế Vũ nói, nhìn thẳng vào cô, ánh mắt anh ta đầy sự thách thức. "Hãy cho tôi thấy hỗn loạn của cô. Và tôi sẽ cho cô thấy cách kiểm soát nó."
Cảnh H+ (Dục Vọng Trong Sự Thử Thách):
Để tạo ra áp lực tâm lý lớn hơn, Thế Vũ bắt đầu tạo ra các tình huống thân mật không chạm. Anh ta thường xuyên mời Diệu Linh đến các sự kiện xã hội, nơi cô phải đóng vai trò là "nàng thơ" bí ẩn của anh ta.
Trong một buổi tiệc sang trọng, Thế Vũ đứng cạnh Diệu Linh, tay anh ta đặt nhẹ lên lưng cô một cách kiểm soát nhưng không quá đáng.
"Cô đang cảm nhận gì, Diệu Linh?" Thế Vũ thì thầm, hơi thở nóng ấm chạm vào tai cô. "Bao nhiêu người đàn ông trong phòng này đang khao khát cô? Cô có cảm thấy dục vọng của họ không? Cô có khao khát điều đó không?"
Diệu Linh cảm thấy một luồng điện chạy qua cơ thể. Cô biết Thế Vũ đang cố gắng kích hoạt dục vọng bị cấm đoán của cô. Cô muốn quay lại và hét lên với anh ta rằng anh ta không có quyền làm điều này. Nhưng đồng thời, cô lại cảm thấy một sự buông thả kỳ lạ, bị lôi cuốn bởi trò chơi quyền lực của anh ta.
"Anh không chỉ đang nghiên cứu tôi, Thế Vũ," Diệu Linh đáp, giọng cô ấy khẽ khàng nhưng đầy sức nặng. "Anh đang tìm kiếm sự thỏa mãn từ quyền lực của chính mình. Dục vọng kiểm soát của anh còn lớn hơn bất kỳ dục vọng nào khác."
Lời nói của cô đã chạm vào một điểm yếu của Thế Vũ. Anh ta thừa nhận rằng anh ta bị kích thích bởi khả năng thao túng tâm lý của cô.
Thế Vũ mỉm cười, một nụ cười đầy bí ẩn. "Chính xác. Giờ chúng ta đã có một thỏa thuận công bằng. Cô đang nghiên cứu tôi, và tôi đang nghiên cứu cô. Nhưng ai sẽ đạt được cực khoái cảm xúc trước?"
Diệu Linh biết, cô đã bước vào Vòng Quay Thứ Hai: Phép Thử Của Sự Cấm Kỵ. Cô phải đối mặt với dục vọng tình dục hoang dã của mình, hoặc bị Thế Vũ phá hủy hoàn toàn.