thập giá của dục vọng

Chương 3: Lời Hứa Với Sự Giải Phóng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thế Vũ đẩy mạnh cuộc "nghiên cứu" của mình bằng cách đưa Diệu Linh vào một môi trường làm việc cô lập hơn, một biệt thự bên bờ biển, nơi chỉ có hai người và một đội ngũ phục vụ tối thiểu. Anh ta muốn loại bỏ mọi sự phân tâm để tập trung vào dục vọng của cô.

Anh ta bắt đầu thiết lập một hệ thống luật lệ mới trong biệt thự. Không phải luật lệ hà khắc, mà là luật lệ về sự minh bạch cảm xúc. Bất cứ khi nào Thế Vũ hỏi, Diệu Linh phải trả lời bằng sự thật trần trụi về cảm xúc và dục vọng của mình.

"Mục tiêu của tôi không phải là làm cô sợ hãi, Diệu Linh," Thế Vũ giải thích. "Mà là giúp cô nhận ra rằng dục vọng của cô không phải là một con quái vật. Nó là một năng lượng bị hiểu sai. Tôi sẽ cho cô thấy cách để giải phóng nó mà không bị hủy hoại."

Lời nói của Thế Vũ là sự cám dỗ lớn nhất đối với Diệu Linh. Cô đã sống trong sự sợ hãi dục vọng tình dục mãnh liệt của mình quá lâu, luôn cảm thấy nó quá lớn, quá dữ dội so với cuộc sống bình thường. Thế Vũ hứa hẹn một lối thoát.

Anh ta bắt đầu yêu cầu cô thiết kế một loại hương liệu đại diện cho "Cảm Giác Đạt Đến Đỉnh Cao" (The Pinnacle of Sensation). Điều này buộc Diệu Linh phải tái tạo lại những ký ức và khao khát sâu kín nhất của mình.

"Để tạo ra nó, cô phải cảm nhận nó, Diệu Linh," Thế Vũ nói. "Hãy kể cho tôi nghe về dục vọng lớn nhất của cô. Điều gì khiến cô cảm thấy quyền lực nhất, và điều gì khiến cô cảm thấy dễ bị tổn thương nhất trong thân mật?"

Diệu Linh vật lộn với những câu hỏi này. Cô nhớ lại những trải nghiệm cũ, nơi dục vọng của cô bị coi là "quá mức" và "không thể chịu đựng được". Cô sợ rằng Thế Vũ cũng sẽ chạy trốn.

Cảnh H+ (Dục Vọng Trong Lời Khai Thật):

Một đêm, Diệu Linh không thể ngủ được. Cô tìm thấy Thế Vũ đang làm việc trong phòng sách. Cô tiến lại gần, mùi hương hổ phách hoang dã của cô nồng nàn hơn bao giờ hết.

"Tôi không thể làm được," Diệu Linh thú nhận. "Tôi không thể tạo ra mùi hương đó. Bởi vì dục vọng của tôi... nó là sự thống trị. Tôi khao khát được hoàn toàn kiểm soát, hoặc hoàn toàn bị kiểm soát."

Diệu Linh tiết lộ rằng dục vọng tình dục của cô rất khắc nghiệt. Cô khao khát một sự thống trị tinh thần và thể xác tuyệt đối từ một người đàn ông, một người có đủ quyền lực để chịu đựng và thuần hóa sự hoang dã bên trong cô. Nhưng cô đã luôn che giấu nó, tin rằng đó là một sự lệch lạc.

Thế Vũ, Tổng tài luôn kiểm soát mọi thứ, bị choáng váng bởi lời thú tội này. Dục vọng thống trị của cô lại trùng khớp một cách hoàn hảo với dục vọng kiểm soát của anh ta.

Thế Vũ tiến lại gần Diệu Linh, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài cm. Anh ta không hề chạm vào cô, nhưng ánh mắt anh ta đầy quyền lực và sự chấp nhận.

"Vậy ra, đây là bí mật của cô," Thế Vũ thì thầm. "Dục vọng thống trị... Tôi hiểu nó. Và tôi sẽ không chạy trốn, Diệu Linh. Tôi sẽ cho cô thấy rằng quyền lực của tôi không chỉ nằm ở tập đoàn Alpha. Tôi sẽ cho cô thấy rằng tôi có đủ sức mạnh tinh thần để đối diện và kiểm soát cả dục vọng của cô."

Thế Vũ đưa tay lên, không phải để vuốt ve, mà để ra lệnh. Anh ta nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, buộc cô phải nhìn thẳng vào anh ta.

"Từ bây giờ, cô là vật thí nghiệm của tôi, và tôi là người kiểm soát của cô. Nếu cô muốn sự giải thoát, cô phải giao nộp dục vọng của mình cho tôi. Cô có đồng ý không?"

Diệu Linh cảm thấy một sự buông thả hoàn toàn. Cô đã tìm thấy người có thể chịu đựng Thập Giá Của Dục Vọng của cô.

"Tôi... đồng ý," Diệu Linh đáp, giọng cô ấy chỉ là một hơi thở.

Họ đã bước vào Vòng Quay Thứ Ba: Sự Thống Trị Đã Được Đồng Thuận.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×