Thay đổi

Chương 32: Kí ức mười năm trước


trước sau

Shukasa thở hồng hộc. Những hơi thở trĩu nặng liên tục phả ra, nhưng quyết tâm của anh không hề vơi bớt.

Anh đưa tay lên quệt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, má và dưới cằm. Thở thêm một hơi nữa thật mạnh, bao do dự của anh đều được trút bỏ.

Shukasa lấy lại dáng đứng thẳng, hai tay đút vào túi quần. Tiến lên vài bước, anh dựa người vào bức tường, nhìn mặt đồng hồ với tiếng tim đập thình thịch cứ văng vẳng quanh tai.

Sau hồi chuông ngân dài và to, cả bầu không khí tĩnh mịch của trường trung học Stars 2 bị phá vỡ. Tiếng cười nói, hò hét của đám học sinh tuổi thanh xuân vang lên rôm rả. Shukasa ngó vào trường để tìm kiếm hình bóng một cô gái.

Trong đám đông, nổi bật lên một cô gái với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Mái tóc đen óng dài mượt mà bay lên trong gió. Những bước chân thật tĩnh lặng, Yui đi một mình cô độc giữa bầy bạn bè.

Cô cúi gằm mặt, phần tóc cắt bằng phía trước đã phần nào che đi ánh mắt của cô, chỉ có thể nhìn thấy khóe miệng lạnh tanh, không một nụ cười, hơn nữa còn rất rầu rĩ.

Nhận ra người mà mình tìm kiếm đang ở ngay trước mắt, Shukasa khẽ nở một nụ cười. Dẫu cho bao ánh nhìn tò mò và soi mói của đám học sinh trường Stars 2 đều đổ dồn về phía anh, nhưng anh vẫn gạt bỏ nó, can đảm bước lên phía trước.

Lúc bấy giờ, có hơn hai mươi người, cả nam và nữ đều vây quanh Shukasa, mà cạnh đó là Boss của họ, Miyamoto Rei.

– Anou...Miyamoto... – Shukasa hơi lúng túng, trán vương vài giọt mồ hôi, tay anh để ngang bụng khua nhẹ.

Yui đã nhận ra người nam sinh phía trước mình, dù cô không nhìn thẳng trực tiếp vào anh. Mặt cô không mảy may biểu lộ cảm xúc, vẫn im lặng.

Tảng lờ một cách cố ý, sau mươi giây dừng lại, Yui bước đi tiếp, sượt qua anh không ngại ngần, thật phũ phàng và vô tình, khiến cho Shukasa thoáng chút nhói đau.

Những tiếng bàn tán vang lên xôn xao...

– Miyamoto! – Shukasa hớt hải đuổi theo cô gái lạnh lùng vừa quay lưng, mặc cho đám đông lấy nó làm chủ đề bàn luận.

Đến ngã tư, Yui dừng lại bởi ánh đèn giao thông vừa chuyển màu đỏ.

Bỗng dưng, cô cảm thấy bứt rứt không sao chịu nổi. Tay bấu mạnh vào gấu váy, vò hai bên chỉ may thành một mớ, nhàu nhĩ y hệt trái tim của cô lúc này. Hai mắt cô nhắm tịt, môi mím chặt, răng đánh vào nhau ken két như đang cố gắng kìm nén một nỗi đau...

Shukasa đã đuổi đến nơi, anh hớt hải, gọi tên cô liên hồi, miệng thở không ra hơi.

Yui vẫn cố xem như không có gì, cô toan bước xuống lòng đường.

– Miyamoto! Nghe anh nói đã! – Shukasa chộp lấy cánh tay phải của Yui, níu bước chân cô.

Cô vẫn cúi gằm mặt không nói gì, cố ý xoay mặt đi né tránh ánh mắt anh.

– Miyamoto! Anh biết là em rất ghét anh vì anh đã đối xử tồi tệ với em! Nhưng xin em, hãy cho anh một cơ hội...để được thổ...hơ? – Shukasa chộp lấy hai vai của Yui, xoay người cô về phía mình, nói xối xả như để cho cô không có cơ hội bỏ đi phũ phàng thêm một lần nữa.

Nhưng rồi, câu quan trọng nhất Shukasa đã không thể nói ra trọn vẹn. Bởi anh khựng lại, bị giật mình khi anh nhận thấy một thứ ở trên mắt cô.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!