Thay đổi

Chương 38: Mặt nạ vô hình


trước sau

Đôi lông mày bất giác nhíu lại, đồng tử mắt giãn nở to
hơn, Shukasa cảm thấy thật sự rất khó hiểu:

- Tại sao cô lại hỏi như vậy? - Anh
cố gượng hỏi, miệng anh phả ra những luồng khói trắng.

- Câu trả lời của anh chính là lý
do... - Terumi - một con người ngạo mạn suốt từ lúc chạm trán đến nay
- bỗng nhiên lại để cho Shukasa thấy khuôn mặt ngây thơ, tâm trạng của
nó như anh đã thấy trưa nay. Chẳng hiểu sao, lúc nhắc lại câu chuyện của
mười năm trước, anh thấy đôi mày nó cụp xuống, ánh mắt rầu rĩ và u
sầu. Đôi lông mi dài và cong cứ chớp lên chớp xuống theo mí mắt. Mũi
khẽ trút ra những hơi thở nặng trịch mà miệng cứ mấp máy nhỏ.

- Cô... - Shukasa chợt nheo mắt giật
mình khi nhìn thấy bộ dạng khổ tâm đó. Anh khẽ gọi.

Ấy nhưng, nó không cho phép mình
giữ cái vẻ mặt đó thêm giây khắc nào nữa. Đồng tử mắt giãn nở to
hơn khi nhận thấy mình đang trở nên lạ lẫm. Nó bặm môi, mày nhướn lên
cao, phần da nơi sống mũi nheo lại.

"Đồ ngốc, Kahara Terumi! Sao mày
lại để cho hắn thấy bộ dạng đáng khinh của nó lúc này hả?" -
Nó tự nhủ thế và vội ngẩng mặt dậy, giơ tay lên cao vung mạnh một
cái tát vào má Shukasa. Vốn rằng nó chẳng là gì nếu như anh còn
khỏe mạnh, nhưng với cái cơ thể bầm dập những vết thương sau trận
đánh của tụi Ukano, cái tát đó cũng thừa làm cho anh mất trụ và
ngã nhào xuống sàn nhà.

Terumi bặm môi tức giận. Nó nhắm
mắt, cố hít vào, thở ra, hít vào, thở ra, để lấy lại sự tự tin nó
đã đánh mất. Sau khi tin rằng mình đã làm chủ được cảm xúc, nó
tiến tới, nói bằng một thứ giọng điệu hơi nhanh hơn bình thường một
chút:

- Cái tát này ngoài kế hoạch của
tôi. Tôi đã trả lời theo ý anh muốn, thế giờ anh sẽ trả lời câu hỏi
của tôi chứ?

Shukasa không trả lời, chỉ nằm yên
dưới đất và phả ra những luồng khí trắng một cách nặng nhọc. Bụi
dưới mũi anh bay lên nhẹ nhàng.

Terumi vẫn cứ tiếp tục câu hỏi:

- Hừm... Tôi thấy khi đến đây và
phát hiện ra tôi là tên đầu sỏ, anh không mấy ngạc nhiên. Anh biết trước
là tôi đúng không?

Shukasa cố gượng người dậy, dùng
hai tay để chống đất rồi dồn hết sức để dựa người vào tường. Ổn
định được rồi, anh mấp máy môi:

- Pháp... - Giọng anh lí nhí.

- Sao? - Terumi hơi tò mò.

Thở thêm vài hơi, Shukasa giải
thích:

- Khi tôi bác bỏ việc tôi yêu Rei,
mà tôi chỉ yêu một mình Waka, cô đã chẳng bảo "hướng về nước Pháp mà thề" còn gì. Tại sao cô biết,
rằng Waka đang ở Pháp?

Họng Terumi cứng đờ lại, không biết
nói gì hơn.

- Còn nữa, - Shukasa vẫn tiếp tục.
- Tôi chỉ vừa mới nhắc đến Waka, vậy mà cô lại khẳng định ngay việc
Rei xúc phạm Waka. Ý cô là lúc ở trong rừng, Rei đã gọi Waka là con
khốn đúng không? Lúc đó cô không có mặt ở đó, cũng chưa gặp tôi, thế
mà lại biết chuyện chỉ mình tôi và Rei biết. Cô theo dõi đúng không?

Terumi trợn mắt ngạc nhiên, rồi
nhanh chóng buông ra một tràng cười nhạt:

- Ha ha... Đúng là lúc
tức giận, con người ta mất đi kiểm soát. Tôi đã buột miệng khi nào
không hay, và chính tôi cũng không nhận ra sai phạm lớn đó. Đúng thật
là...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!