Rừng Thần dần trở nên âm u hơn khi Lyra, Kael và Eiran tiến sâu. Những tán lá rậm rạp hắt bóng xuống mặt đất, tạo ra những mảng tối lởm chởm. Tiếng rì rào của gió xen lẫn tiếng côn trùng khiến không khí thêm nặng nề, và Lyra cảm thấy một luồng năng lượng lạ len lỏi qua từng thớ thịt. Ngọn lửa trong tay cô nhảy múa mạnh hơn, phản chiếu cả sự cảnh giác và hồi hộp trong cô.
Bất ngờ, từ phía trước, bóng tối khổng lồ xuất hiện. Nó không có hình dạng rõ ràng, chỉ là một làn khói đen bốc lên, uốn lượn như muốn nuốt chửng tất cả. Lyra dừng bước, tim đập dồn dập, nhưng Kael và Eiran không sợ hãi, chỉ nhìn thẳng vào bóng đen.
“Đây là sinh vật bóng tối đầu tiên mà ngọn lửa của ngươi thu hút,” Kael nói, giọng nghiêm trọng. “Ngươi phải học cách kiểm soát sức mạnh ngay bây giờ. Một sai lầm, và nó sẽ nuốt chửng ngươi.”
Lyra hít sâu, tay nâng cao, ngọn lửa bập bùng, lan tỏa ánh sáng cam rực. Cô cố gắng tập trung, tưởng tượng ngọn lửa là một phần của chính mình, chứ không phải một thứ vũ khí bốc đồng. Bóng tối tiến lại, phát ra âm thanh rền rĩ, như tiếng than khóc từ một sinh vật bị giam cầm hàng trăm năm.
Cô cảm nhận được sức mạnh hắc ám xâm nhập, cố gắng lấn át ý chí. Lyra nhắm mắt, hít sâu, dùng toàn bộ niềm tin và quyết tâm: “Ta sẽ không sợ! Ngọn lửa là của ta, ta kiểm soát nó!”
Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ, tạo thành một vòng tròn ánh sáng bao quanh Lyra, khiến bóng tối dừng lại, rung lên như bị kiềm chế. Eiran bước tới, giơ tay ra phía trước, giúp ổn định luồng năng lượng, trong khi Kael đứng nghiêng, cảnh giác với mọi hướng xung quanh.
Bóng tối giật mạnh một lần nữa, rồi chậm rãi tan biến vào các tán lá, chỉ để lại một mảng tối nhỏ còn sót lại. Lyra thở hắt ra, mồ hôi lấm tấm trên trán, cảm nhận nhịp tim chậm lại nhưng tay vẫn bừng sức nóng. Cô vừa học được bài học đầu tiên: ngọn lửa trong cô không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kiên định và ý chí.
Eiran mỉm cười: “Tốt lắm. Ngươi đã kiểm soát được nó lần đầu. Nhưng phía trước còn nhiều bóng tối mạnh hơn, nguy hiểm hơn. Mỗi thử thách sẽ dạy ngươi một điều mới.”
Kael gật đầu, giọng trầm: “Ngươi đã sống sót lần này, nhưng không phải tất cả sinh vật bóng tối đều như vậy. Hãy luôn cảnh giác, Lyra. Ngọn lửa trong tay ngươi là hy vọng… nhưng cũng là mục tiêu mà bóng tối nhắm tới.”
Lyra nhìn sâu vào Rừng Thần, ánh lửa trong tay bập bùng mạnh hơn. Cô biết rằng bóng tối sẽ còn trở lại, và mỗi bước đi sẽ là một cuộc chiến mới. Nhưng lần này, cô không còn sợ hãi đơn độc – cô đã có ngọn lửa, đồng minh, và quyết tâm để bước tiếp, đối mặt với mọi nguy hiểm đang chờ phía trước.