Và không những thế, trong cuộc hànhtrình về Kính Hồ Cư này còn có cả hai người bạn đồng hành mới là Long ChấnPhương và Hổ nhân Thụ Cáp . Họ là những người vừa mới quen Diêu Linh được cóvài ngày, và họ vẫn là những người xa lạ . Họ không biết nhiều về Diêu Linh, vàDiêu Linh cũng không hiểu nhiều về họ , có một khoảng cách giữa nhóm của DiêuLinh và nhóm của Chấn Phương . Nhưng tệ hại hơn là ngay trong nhóm của mình đãcó sự phân biệt giữa Hoa Anh và Xích Vân . Đi với nhau chưa nổi một tháng mà đãthế này rồi thì sau này làm ăn gì được nữa ?
Đường dài, và ánh nắng mặt trời làmcho Diêu Linh mệt mỏi, cô quay lại với mọi người :
-Có lẽ chúng ta nên nghỉ lại mộtlát, tôi đã mệt và mỏi chân lắm rồi !
-Đúng thế . – Chấn Phương hưởng ứng– Nên nghỉ một lát, chúng ta đã đi khá lâu rồi .
Cả đám chọn một chỗ khuất ánh nắng,và ngả lưng vào những tảng đá cho đỡ mỏi . Diêu Linh lôi từ trong tay nải củamình ra một cuộn giấy ngả màu, trông nó có vẻ cũ .
Không biết từ lúc nào mà Xích Vân đãở bên cạnh Diêu Linh, cô giật mình :
-Làm gì vậy ?
-Không có gì . Mà…cái tờ giấy ấy,tôi trông quen quen…
Xích Vân nhìn mãi rồi y sực nhớ :
-À, là nó . Hôm chúng ta tới Lâm TínTrấn, tôi đã gặp cái này !
-Ừ…
-Cho tôi xem với, có được không ?
Diêu Linh ngạc nhiên, cô nhìn kỹ xemXích Vân có thật là đang bị điên không ?
-Đây là chuyện của tôi, anh xem làmgì ?
-Thực ra thì…bà già Ẩn Giả có nói vềnhiệm vụ riêng của cô . Tôi không biết là gì, nhưng nếu nó thật sự liên quantới chuyện của chúng ta thì tôi thiết nghĩ…
Diêu Linh lại ngạc nhiên tiếp .Không phải là vì cô tưởng Xích Vân ngu hơn, mà là vì cô không nghĩ cái tên cóvẻ dở hơi này lại có thể nói ra mấy lời ngọt nhạt, rút tỉa thông tin từ ngườikhác như thế .
-Là chuyện riêng, anh không nên xenvào như vậy ! – Diêu Linh nói .
-Thì thực lòng…tôi nghĩ có thể giúpđỡ gì…vả lại…tôi đã hứa với bà già Ẩn Giả đó, tôi phải làm gì đó…để chuộc lại…
Diêu Linh nhìn sâu vào mắt của XíchVân, đôi mắt mà cô vẫn thường sợ hãi . Nhưng hôm nay đôi mắt ấy không đáng sợlắm, nó chỉ hơi có chút gì lạnh lẽo thôi .
-Thôi được rồi… – Diêu Linh thở dài– …tôi sẽ cho anh xem . Nhưng hiểu được đến đâu thì … anh hãy tự hiểu lấy .
Diêu Linh mở rộng tờ giấy . Tờ giấycũng hơi lớn một chút .
Xích Vân căng mắt ra nhìn . Đây làmột tấm bản đồ được vẽ bằng tay, hơi sơ sài một chút, và có những vết mực nhưlà đánh dấu . Xích Vân nhận ra cái nét vạch chéo lên Tích Vũ Thành mà y vô tìnhnhìn được vào lần trước đây , không những thế, có cả những dấu gạch chéo ở khánhiều những nơi mà Xích Vân tin chắc đó là thành trì .
-Những cái dấu này là gì ?
-Tôi đã nói hiểu được đến đâu thìhiểu mà !
“ Có hiểu thì cũng tới tận lễ ThanhLâm năm sau ! “ – Xích Vân bực mình trước cái kiểu úp mở này của Diêu Linh .
Xích Vân thấy có bốn nét vẽ hình cộtđá rất lớn ở bốn phía của bản đồ, Xích Vân hỏi :
-Đây là…
Diêu Linh chẹp miệng, cô nói từ nãytới giờ mà tên quỷ này không chịu hiểu !
-Thì cứ gợi ý một chút đi cũng đượcmà… - Xích Vân nói .
Diêu Linh bĩu môi nhại lại, nhưng cóvẻ cô không muốn Xích Vân lải nhải mãi nên nói :
-Là Tứ Tộc Hộ Vệ .
-Tứ Tộc Hộ Vệ ?
-Thực ra cái bản đồ này là do tôilàm . Nếu có thời gian chăm chút vẽ vời thì anh sẽ hiểu ngay , nhưng tôi đànhdùng tất cả các ký hiệu đơn giản nhất cho tiện vậy .
-Thế thì Tứ Tộc Hộ Vệ là gì ?
-Là bốn gia tộc mang trong mình dòngmáu của thần Hộ Vệ . Hổ nhân Thụ Cáp ngồi trước mặt anh là người của Hữu Hộ VệThiên Vương Bạch Hổ, ngoài ra còn có Tả Hộ Vệ Thiên Vương Thanh Long, Tiền HộVệ Thiên Vương Chu Tước và cuối cùng là Hậu Hộ Vệ Thiên Vương Huyền Vũ . Anh đãbao giờ nghe tiếng Tửu Kiếm Tiên chưa ?
Một câu hỏi hơi ngớ ngẩn của DiêuLinh dành cho Xích Vân, nhưng câu hỏi đó ngớ ngẩn đó đủ làm khó cái đầu ngớngẩn của Xích Vân :
-Có nghe tên…có vẻ như khá nổitiếng…
-Không phải nổi tiếng mà là ai aicũng biết ông ta ! Trừ cái tên đầu óc bã đậu như anh ! Tửu Kiếm Tiên là ngườicó rất nhiều công lao với đại lục Hoàn Mỹ, kiếm thuật vô địch thiên hạ tài năngxuất chúng dòng họ Hộ Vệ Thanh Long . Hiện giờ Tửu Kiếm Tiên đang phiêu bạttrong đại lục, còn gia tộc Hộ Vệ Thanh Long đã rời Kiếm Tiên Thành ra ngoài đảoThái Cực Nham để sống rồi .
Xích Vân cười . Diêu Linh hỏi :
-Anh cười gì ?
Xích Vân hỏi :
-Cô có biết Thiên Tử không ?
-Thiên Tử Uất Hận Thành ư ?
-Đúng .
Diêu Linh không thích cái tên đó,như bao người khác trên đại lục, nhất là những bậc cao tuổi, họ dị ứng với cáitên Uất Hận Thành .
-Ở Uất Hận Thành… – Xích Vân nói, yđang hồi tưởng lại – …chỉ có Kiếm Khách mới được lên ngôi Thiên Tử . Đó là KiếmKhách mạnh nhất với cái tên Quỷ Kiếm . Những đời Thiên Tử từ trước tới nay đềulà những Kiếm Khách bậc nhất thiên hạ, chứ không phải là Tửu Kiếm Tiên gì đócủa cô .
Thực sự Diêu Linh có biết tới ThiênTử Uất Hận Thành . Người ta nói Thiên Tử là kẻ bạo ngược vô đạo, tất cả các đờiThiên Tử Uất Hận Thành đều mang tham vọng thuở trước của Hắc Đế : độc bá thiênhạ . Có điều, Diêu Linh không muốn nhắc đến điều đó .
-Sao lại là Quỷ Kiếm ?
-Tất cả các đời Thiên Tử đều có CấmMôn Quan . Cấm Môn Quan là kiếm thuật mạnh nhất của Hắc Đế, và cũng là kiếmthuật mạnh nhất mà tôi từng biết .
-Vậy tại sao anh lại có…
Xích Vân hỏi lại :
-Cô muốn nói đến tôi ?
-Ừ…
Tôi được dạy Cấm Môn Quan . Sư phụtôi nói tôi sinh ra là để dành cho Cấm Môn Quan .
-Sư phụ à ? Sư phụ anh hiện giờ ởđâu ?
-Là Thiên Tử đương nhiệm của Uất HậnThành .
-Vậy sao…
Những gì mà Ẩn Giả kể về Xích Vân ,Diêu Linh vẫn thấy sợ . Sở dĩ cô tránh tiếp xúc với Xích Vân là vì những nỗi sợhãi ấy cứ ám ảnh cô, những hình ảnh về một kẻ khát máu đứng trên chiến trường .
Trong khi ở phía bên kia, ChấnPhương cũng đang nhìn lên những đám mây trong vắt trên kia :
-Cậu thấy thế nào ?
Hổ nhân Thụ Cáp chỉ nói cụt lủn :
-Mây . Thì sao ?
Chấn Phương bật cười, anh quên mất,Thần Thú vốn là những người chẳng hiểu gì về cái đẹp cả .
Bỗng nhiên Hổ nhân Thụ Cáp quayngoắt về phía sau, có gì đó làm cho Hổ nhân này chú ý .
-Sao thế ? Có chuyện gì à ? – ChấnPhương hỏi .
Hổ nhân Thụ Cáp ngó nghiêng khắp nơirồi quay ra :
-Không có gì .
Hoa Anh ngồi khuất đằng sau tảng đá,cô không muốn ai thấy mình lúc này .
Hoa Anh đang niệm thuật . Những dòngchân khí đang bốc lên từ đôi tay của cô .
Thánh Tiễn Tâm Pháp .
*
* *
Đêm hôm đó, sau khi đã cải tạo lạidòng máu của Hoa Anh, Vũ Tộc Ẩn Giả đã truyền Thánh Tiễn Tâm Pháp cho cô .
-Hãy nhớ những lời ta nói đây… – VũTộc Ẩn Giả nói – …cấm được hỏi lại lần nữa . Thánh Tiễn Tâm Pháp có mười tầnghọc . Hiện giờ ngươi đang ở tầng thấp nhất, Thập Phi . Với khả năng hiện naycủa ngươi thì mới chỉ tạo ra được Chí Mệnh Thỷ mạnh hơn so với bình thường màthôi .
Thánh Tiễn Tâm Pháp dựa chủ yếu vàosự phát triển cân bằng giữa Chính Khí và Tà Khí , trong Chính có Tà, trong Tàcó Chính . Theo nguyên lý võ thuật và y học của người Vũ, cơ thể của người VũTộc chúng ta được chia làm ba phần, từ đầu cho đến chính giữa ngực gọi là ThanhKhiết, từ chính giữa ngực trở xuống gọi là Bất Đản , và cơ thể chúng ta đặcbiệt vì có đôi cánh giống loài chim , được gọi là Hậu Vũ . Trái tim của ngườitộc Vũ cũng được chia làm ba, gồm có Tà, Chính , Trung, phần Tà nằm bên trái,phần Chính nằm bên phải . Những điều này là kiến thức cơ bản, ngươi đã hiểu .
Thanh Khiết có hai nơi quan trọngnhất là đầu, lẽ dĩ nhiên, và ngực, chứa trái tim . Khi phát thuật, tim phátđộng chân khí, đầu là nơi điều khiển dòng chân khí đi theo ý muốn của mình .Hãy nhớ đây, Thánh Tiễn Tâm Pháp của chúng ta phát động cả Chính Khí và Tà Khí,đầu của ngươi phải nghĩ rằng : có hai thứ đang tồn tại trong người ta . ChínhKhí là dòng chân khí có khả năng hồi phục nên được dùng để trị thương . Nhưngbản chất của Chính Khí là “ bù đắp “ , có nghĩa là, Chính Khí hoạt động theonguyên tắc “ lấp đầy các lỗ hổng “ . Biết lỗ hổng là cái gì rồi chứ ? Trong ythuật của Vũ Tộc, những vết thương, hoặc trong luồng chân khí có những phần yếuhơn so với toàn bộ dòng chân khí, đó gọi là “ lỗ hổng “ . Nghe tiếp đây . Tấtcả Tà Khí khi phát ra, bản chất của nó là “ phá huỷ “ , cơ thể sẽ phải chịunhững thương tổn do Tà Khí . Nhưng như ta đã nói, phần Trung của tim sẽ đảmnhận chuyện phát huy Chính Khí để kìm hãm lại sự phát triển của Tà Khí , nếukhông cơ thể sẽ nổ tan xác vì Tà Khí quá nhiều .
Vậy thì ta ép Chính Khí đi với TàKhí làm gì ? Chính là nhờ nguyên tắc “ lấp lỗ hổng “ của Chính Khí mà bù lạicho bản chất “ phá huỷ “ của Tà Khí trong cơ thể, nhưng Chính Khí lại nhờnguyên tắc “ lấp lỗ hổng “ mà trở nên uy lực với Tà Khí khi ở ngoài cơ thể .Một mặt trị những vết thương mà Tà Khí tạo ra, nhưng Chính Khí còn đi qua nhữngphần “ hổng “ của Tà Khí . Tại sao Tà Khí lại có lỗ hổng ? Vì nó di chuyểnnhanh . Thử tưởng tượng một đoàn kỵ binh cùng tiến bước sát cạnh nhau, đi chậmchạp, thì hàng quân thẳng tắp, nhưng khi cả đoàn kỵ binh lao lên, mạnh ai nấychạy, thì sẽ có rất nhiều những lỗ hổng . Tà Khí không phải là một dòng chânkhí cô đặc như Chính Khí, nhưng bản chất của nó lại là Chính Khí, nó là tập hợpcủa những dòng Chính Khí nhỏ lẻ khác nhau . Một dòng Chính Khí cô đặc thì làtrị thương, nhưng một dòng Chính Khí như sợi tơ thì không thể làm chuyện đó, màkhi những sợi tơ Chính Khí ấy đan xen lại với nhau thì nó không còn chức năngcủa một dòng Chính Khí nữa, nó trở thành một thứ phá hoại, nên được gọi là TàKhí .
-Vậy ta có thể tập hợp những dòngChính Khí nhỏ lẻ thành một dòng Chính Khí duy nhất không ?
-Không . Chỉ có quá trình ngược lạimà thôi . Một chiếc đĩa nguyên lành thì có thể hứng nước, nhưng những mảnh đĩavỡ ghép lại thì không thể hứng nước . Chính Khí có đặc điểm là có thể xé vụn rathành nhiều dòng Chính Khí nhỏ hơn, và những dòng Chính Khí nhỏ hơn ấy lại hợpthành Tà Khí .
-Vậy có nghĩa là …
-Ngươi đã hiểu ra rồi đấy . KhiChính Khí phát động ra bên ngoài cùng với Tà Khí, cái nguyên tắc “ lấp lỗ hổng“ của Chính Khí thực ra là nhờ các lỗ hổng của Tà Khí mà phân chia Chính Khí .Ở đâu có lỗ hổng, Chính Khí sẽ tràn vào, và chính những lỗ hổng ấy sẽ phân chiaChính Khí thành những dòng nhỏ, trở thành Tà Khí, và nói tóm lại một câu, TàKhí được nhân đôi, nhân ba, hoặc nhân lên cả vạn lần .
-Vậy tại sao khi Tà Khí tạo ra nhữngvết thương trong cơ thể, hay nói đúng hơn là các “ lỗ hổng “ thì Chính Khí bùđắp vào được , mà khi lấp các lỗ hổng của Tà Khí lại không có tác dụng, mà cònbị chia nhỏ ra ?
-Cơ thể trong các loài động vật lànơi để các dòng chân khí hoạt động . Có một điều dễ hiểu thế này, khi ngươiphát thuật, dòng chân khí chạy trong cơ thể ngươi, không có gì xảy ra, vậy tạisao ra ngoài cơ thể, nó lại có sức mạnh phá nát một quả núi ? Nói hơi quá lờimột chút, nhưng ta cứ ví dụ vậy . Bởi vì bên trong cơ thể và bên ngoài cơ thểlà hai môi trường hoàn toàn khác biệt nhau . Trong cơ thể, những điều kiện củanó hoàn toàn khác so với bên ngoài . Chính Khí chỉ có “ lấp “ các lỗ hổng ởtrong cơ thể mà thôi, chứ ở bên ngoài, nguyên tắc “ lấp lỗ hổng “ không có ýnghĩa vì điều kiện môi trưởng bên ngoài hoàn toàn khác. Như đã nói, tim ngườicó phần Trung , khi cơ thể phát động chân khí, phần Trung ấy sẽ có thể chuyểnsang Tà, hoặc chuyển sang Chính, tuỳ vào loại chân khí và cường độ phát ra .Khi đã phát hết luồng chân khí đó, phần Trung của tim sẽ tự động chuyển sangdạng chân khí đối lập để điều tiết sao cho cân bằng , như khi ngươi phát TàKhí, cơ thể ngươi sẽ chuyển sang Tà, phần Trung và phần Tà trong tim hoạt độngvới nhau để lưu chuyển Tà Khí , khi Tà Khí ra hết, phần Trung và phần Chính lạihoạt động với nhau để lưu chuyển Chính Khí, bù đắp lại những tổn thương, vàngược lại .
-Ngược lại ? Chính Khí ra hết thì TàKhí lại tới ư ? Sao vô lý vậy sư phụ ? Chẳng phải là tổn thương sao ?
-Hãy nhớ nguyên tắc cơ bản của ChínhKhí, đó là “ lấp lỗ hổng “ . Trong cơ thể, vốn đã có các lỗ hổng, như vậy chânkhí mới thoát ra ngoài được . Trong quá trình Chính Khí thoát ra khỏi cơ thể,nó lại lấp các lỗ hổng ấy, và gây ra sự nghẽn mạch máu, cần phải có Tà Khí tớiđể phá huỷ những chỗ đó ra . Có thắc mắc gì nữa không ?
-Đệ tử đã hiểu .
-Ta đã cải tạo lại dòng máu củangươi . Hiện giờ trong người ngươi có dòng máu Ngũ Hành Tiễn, và dòng máu củacha mẹ đẻ…
Nói đến đó, mặt Hoa Anh sầm xuống .Ẩn Giả biết là mình đã lỡ lời :
-Xin lỗi ngươi vì đã nhắc lại chuyệnđó.
-Không sao đâu ạ ! – Hoa Anh nóingay .
Ẩn Giả hơi ái ngại một chút , rồi bànói tiếp :
-Ta có nghe nói về một số người bìnhthường được cải tạo dòng máu Ngũ Hành Tộc cách đây vài trăm năm . Không biết cóphải là do sự cộng hợp hay không, mà một số người có máu cải tạo kiểu như thếđều rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với những người Ngũ Hành Tộc bình thường . Tanghĩ có thể là do dưới điều kiện đặc biệt, sự cộng hợp giữa hai dòng máu sinhra một sức mạnh mới . Tuy nhiên, điều đó không phải lúc nào cũng xảy ra, đa sốnhững người được cải tạo dòng máu Ngũ Hành Tộc cũng như những người Ngũ HànhTộc bình thường khác thôi .
-Làm thế nào để phân biệt máu cảitạo và máu thuần chủng ạ ?
Vũ Tộc Ẩn Giả vén tóc lên, một vếtchú ấn sao năm cánh, bà nói :
-Thuần chủng như ta thì có màu xanhlam . Còn cải tạo như ngươi thì có màu đỏ tươi .
-Vậy sư phụ hi vọng con có một dòngmáu tốt của cha mẹ đẻ sao ? – Khó khăn lắm Hoa Anh mới nói được điều này .
-Ta thực sự không biết gì về cha mẹngươi . Nhưng ta thấy nội công của ngươi và cả sức mạnh chân khí đều có gì kháđặc biệt, mặc dù ta chưa biết đó là gì . Nói thật, ta vẫn không thể tin ở cáituổi này ngươi lại học được Chí Mệnh Thỷ . Một loại thuật Tà Khí lớn như vậy màcơ thể ngươi vẫn chịu đựng nổi . Xem ra … thôi, đừng nói về điều đó nữa .
-Vâng .
-Hiện giờ, trong cơ thể ngươi đã tồntại kiểu Tà Khí và Chính Khí đi cùng nhau rồi . Nhưng vẫn chưa bài bản, và chưathể đưa Chính Khí và Tà Khí cùng một lúc ra bên ngoài cơ thể được .
Ẩn Giả đặt một ngón tay lên cẳng tayHoa Anh rồi niệm :
-Ngũ Hành Niệm Ấn .
Một dòng chân khí màu đỏ từ ngón tayẨn Giả chạy xuống, in lên cẳng tay Hoa Anh . Một nét vẽ của chú ấn hình conhạc, và nó mới có đúng một cánh .
-Con Hạc này mới có một cánh, khinào đủ mười cánh, tức là đã đạt tới Nhất Phi rồi đó . – Ẩn Giả nói .
-Sư phụ có không ?
-Có .
Ẩn Giả kéo ống tay áo lên, một conhạc, nhưng nó thật là kiêu hãnh khi có những tám cánh . Tám cánh ấy trông thậtđẹp , như vậy là Ẩn Giả đã đạt tới Tam Phi rồi .
-Còn một điều nữa, Vũ Tộc chúng tacó cánh .Trong Thánh Tiễn Tâm Pháp, cánh không chỉ là để bay mà còn là nơi điềukhiển chân khí cùng với trí óc , và mức độ sử dụng chân khí thế nào sẽ sinh racánh có hình thái mới . Cánh bên phải gọi là Chính Vũ thì đi với phần tim Tà,cánh bên trái Tà Vũ đi với phần tim Chính . Vũ Tộc chúng ta thường tự hào về sựbiết bay của mình, nhưng thời đại ấy qua lâu rồi, cả Thú Tộc và Nhân Tộc đều cóPhi Hành, họ cũng có thể bay như chúng ta mà thôi . Và chúng ta mạnh về bay ,nhưng chân của chúng ta không được khoẻ lắm, nói tóm lại các phần thuộc về BấtĐản không được chú trọng . Thánh Tiễn Tâm Pháp đã khắc phục nhược điểm ấy bằngcách phối hợp giữa Hậu Vũ và Bất Đản, Bất Đản vốn là nơi dự trự nhiều chân khí,nhưng Vũ Tộc đã không biết khai thác . Khi Thánh Tiễn Tâm Pháp phát thuật, HậuVũ có thể kích thích chân khí từ Bất Đản phát huy, điều mà không ai ngờ tới .Vậy là từ nay, không những Thanh Khiết phát huy thuật, mà Bất Đản cũng tham giavào quá trình chiến đấu với sự kết hợp Hậu Vũ . Và không những vậy, người VũTộc vốn không giỏi về cận chiến tay không, thì Thánh Tiễn Tâm Pháp sẽ khắc phụcchuyện đó . Cận chiến tay không có điều quan trọng nhất là Bất Đản phải hoạtđộng thì đa số người tộc Vũ lại không mạnh về mặt đó, một điều đáng tiếc cho cơthể rất cân đối và hoàn mỹ của Vũ Tộc chúng ta . Có Thánh Tiễn Tâm Pháp, ngươicó thể chiến đấu với bọn Quyền Thủ như thường, tuy nhiên, đó là chuyện về saunày .
-Vậy chắc là cánh của sư phụ cũngđẹp lắm !
-Nói thế đủ rồi . Giờ, Thánh TiễnTâm Pháp có học được hay không, tuỳ ở ngươi, chỉ có mỗi một điều được nhắc đi nhắclại tới phát chán là Tà đi với Chính, nhưng vì sao lại có những mười đẳng cấp,mỗi đẳng cấp có cái gì thì cái đó tuỳ thuộc vào sự hiểu biết của ngươi tới đâu. Đừng nghĩ là Thánh Tiễn Tâm Pháp có tuyệt chiêu gì đặc biệt . Tuyệt chiêu,quanh đi quẩn lại cũng chỉ là hạ sát đối thủ mà thôi . Thánh Tiễn Tâm Pháp gầngiống như Mặc Vạn Quyền của Uất Hận Thành, chú trọng vào sự sáng tạo . Ngươi cótin là ta có thể cải biến thuật Liên Xạ, loại thuật đơn giản nhất của Vũ Tộcthành hàng trăm hình thái khác nhau và có uy lực hơn cả Chí Mệnh Thỷ không ?Hơn nữa, ta cho ngươi biết Thánh Tiễn Tâm Pháp là để giúp Xích Vân .
-Hắn á ?
-Đúng .
-Nhưng mà…
-Thế ngươi nghĩ thế nào nếu hắn chếttrong vòng mười năm nữa ?
Hoa Anh hơi giật mình một chút, côcũng không biết vì sao mình lại có cảm giác ấy .
-Hiện giờ, Chính Khí trong cơ thểXích Vân không đủ giúp cho cậu ta bù đắp lại những vết thương mà Tà Khí gây ra. Ta cũng chưa từng gặp ai có Tà Khí nhiều như thế, đến nỗi thoát cả ra ngoài .Có một điều không hiểu, ta từng gặp Thiên Tử đời thứ ba mươi hai của Uất HậnThành . Mặc dù ông ấy cũng là người sử dụng Cấm Môn Quan, nhưng tuổi của ông ấylúc đó cũng phải một trăm rồi , vậy tại sao ông ta sống được lâu vậy ?
-Có lẽ là ông ấy học Cấm Môn Quanmuộn chăng ? Khoảng sáu mươi tuổi gì đó mới học Cấm Môn Quan chăng ?
-Có thể ngươi đúng . Các đời ThiênTử Uất Hận Thành, từ trước đến nay, trừ Hắc Đế, đều sống rất lâu , trong khiCấm Môn Quan là thứ tàn phá cơ thể ghê gớm nhất . Hay là có bí quyết gì chăng ?
Hoa Anh im lặng .
-Nhưng cái tên Xích Vân này, rấtkhông bình thường . Không thể nghĩ rằng trẻ như hắn lại có được Cấm Môn Quan ,nhưng cái gì mà chẳng có giá, chẳng biết hắn thọ được bao lâu nữa ?
Hoa Anh tự nhiên lo lắng cho điều đó. Cô không biết vì sao mình lại thế .
-Đã khuya lắm rồi . Có lẽ ngươi ngủlại ở đây với ta, mai còn lên đường với Xích Vân .
Ẩn Giả đang định đứng lên thì HoaAnh hỏi :
-Sư phụ !
-Gì ?
-Ngoài đệ tử ra, hiện nay có ai cònđược cải tạo dòng máu Ngũ Hành Tộc nữa không ?
Ẩn Giả thở dài :
-Cải tạo thì không, chuyện đấy từlâu lắm rồi, người Ngũ Hành Tộc ích kỷ lắm, nhưng mà dòng máu lai thì có .
-Lai ?
-Có . Cách đây hai mươi năm, có mộtchuyện đã xảy ra trong Ngũ Hành Tộc, và cả gia tộc đã coi đó là mối ô nhục lớnnhất của dòng họ .
-Chuyện gì ạ ?
-Một thằng bé sinh ra từ dòng họ NgũHành Tộc, nhưng nó có một nửa dòng máu khác , dòng máu ấy bị Ngũ Hành Tộc khinhrẻ và nó bị gọi là nghiệt chủng .
-Dòng máu nào mà bị khinh rẻ ?
-Nhiều chuyện quá đấy, ranh con !Ngủ đi , mai còn phải dậy sớm !