Trời vừa hửng sáng, ánh nắng len qua các tán lá rừng, nhuộm vàng khuôn viên phái. Giang Ly đứng bên hồ, tay nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt vừa sáng rực quyết tâm vừa đượm lo lắng. Những ngày qua, cô đã luyện tập miệt mài, chiêu thức mới dần hoàn thiện, nhưng cảm giác bất an về giang hồ vẫn không hề giảm.
Lục Hạo xuất hiện bên cạnh, ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu sắc. “Ta đã nhận được tin từ các trinh sát trong võ lâm,” anh nói, giọng trầm nhưng nghiêm trọng. “Một âm mưu đang ẩn giấu, nhắm vào phái và cả bí kíp thần bí mà ngươi đang sở hữu.”
Giang Ly sững người, trái tim đập mạnh. “Âm mưu? Nhưng… ai dám nhắm vào phái chúng ta?”
Lục Hạo nhíu mày, ánh mắt sắc bén: “Không chỉ một bang phái. Có nhiều kẻ đang thèm muốn sức mạnh của bí kíp, họ sẽ không từ thủ đoạn nào. Ngươi phải cảnh giác và chuẩn bị tinh thần.”
Cả buổi sáng, họ đi dọc khuôn viên phái, kiểm tra từng cánh cổng, từng hành lang, từng điểm luyện tập. Không gian yên tĩnh nhưng căng thẳng, như thể từng bước chân đều bị theo dõi. Giang Ly cảm nhận rõ rệt nhịp tim mình tăng lên, nhưng đồng thời cô thấy quyết tâm trong bản thân mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Buổi chiều, khi các đệ tử tập trung luyện kiếm, Lục Hạo gọi Giang Ly lại. “Hôm nay, ta sẽ để ngươi thử sức trong một bài kiểm tra thực chiến đặc biệt. Ngươi phải dùng tất cả kỹ năng đã học, vận dụng chiêu thức mới, và phối hợp với đồng đội để đối phó với tình huống giả định. Đây là cách tốt nhất để chuẩn bị cho âm mưu ngoài giang hồ.”
Giang Ly gật đầu, tay nắm chắc kiếm, ánh mắt rực sáng. Cô biết, đây là cơ hội để kiểm tra kỹ năng, bản lĩnh và khả năng phối hợp. Bài kiểm tra bắt đầu, từng đòn đánh, từng bước chân đều uyển chuyển, mạnh mẽ, kết hợp với nhịp thở và dòng khí trong cơ thể.
Khi bài kiểm tra đạt đến cao trào, Lục Hạo bất ngờ đưa ra tình huống giả định: một nhóm kẻ thù xâm nhập vào khuôn viên phái, âm mưu cướp bí kíp. Giang Ly lập tức điều phối các đệ tử, kết hợp chiêu thức của mình với họ, tạo thành một màn phòng thủ uyển chuyển nhưng đầy sức mạnh. Thanh kiếm bay nhanh như chớp, luồng khí mạnh mẽ khiến kẻ thù phải lùi bước.
Sau bài kiểm tra, Lục Hạo đi tới, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa dịu dàng: “Ngươi đã làm tốt, Giang Ly. Nhưng hãy nhớ, ngoài giang hồ, không chỉ kỹ năng mà còn là chiến thuật, tinh thần đồng đội và sự tỉnh táo mới giúp sống sót. Âm mưu còn nhiều, và kẻ thù chưa bao giờ dễ dàng.”
Giang Ly thở đều, tay vẫn nắm chặt kiếm, ánh mắt rực sáng quyết tâm. Cô biết rằng, từ giờ trở đi, từng chiêu thức, từng bước chân sẽ quyết định không chỉ số phận trong võ lâm mà còn là con đường bảo vệ phái, bí kíp thần bí và người mà cô quý trọng – Lục Hạo.
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng nhuộm khắp khuôn viên phái, Giang Ly đứng nhìn xa xăm, cảm nhận sức mạnh và quyết tâm dâng trào trong cơ thể. Cô biết, phía trước sẽ còn nhiều âm mưu đen tối, nhiều kẻ thù rình rập, nhưng với kỹ năng, lòng dũng cảm và sự đồng hành của Lục Hạo, cô sẽ bước qua mọi thử thách…