thiên hạ huyền kiếm

Chương 2: Nguy cơ bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sương mờ vẫn còn vương trên lá cây, ánh nắng ban mai xuyên qua tán rừng như những mũi tên vàng lấp lánh. Giang Ly vừa khép cuốn bí kíp cổ xưa lại, chuẩn bị rời khỏi miếu thì tiếng lá xào xạc phía sau vang lên, báo hiệu một mối nguy hiểm đang rình rập.

Cô xoay người, kiếm trong tay lập tức trong tư thế phòng thủ. Ánh mắt tinh anh quét khắp xung quanh, tìm kiếm bất kỳ chuyển động nhỏ nào. Chưa kịp định thần, từ bóng cây, vài bóng người lao ra, nhanh nhẹn và dứt khoát. Những kẻ đó đều mang biểu tượng của một bang phái khét tiếng trong giang hồ, những kẻ săn tìm bí kíp thất truyền này suốt nhiều năm qua.

“Ngươi chính là đệ tử phái hiền hòa?” Một trong số chúng bước tới, giọng vừa trầm vừa lạnh. “Ngươi không nên chạm vào bí kíp. Giao nộp ngay, hoặc đừng trách chúng ta không nương tay.”

Giang Ly lùi một bước, đôi tay vẫn nắm chặt kiếm. Cô biết, một bước sai lầm có thể cướp đi sinh mạng. Nhưng trong lòng, cô không hề nao núng. “Ta không thể giao nộp bí kíp. Nó là cơ hội duy nhất để chứng minh khả năng của mình.” Giọng cô lạnh lùng nhưng kiên định.

Những kẻ đối diện nở nụ cười khinh miệt. Một trận chiến sinh tử tưởng chừng sắp nổ ra. Giang Ly nhấc kiếm lên, từng bước di chuyển nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, tránh những cành cây và rễ cây vướng víu. Cô hiểu rằng, trong rừng núi, mọi bước đi đều có thể là tử huyệt nếu không cẩn thận.

Kẻ dẫn đầu nhảy tới, vung kiếm chém thẳng về phía Giang Ly. Nhưng cô nhanh chóng né sang bên, vận khí cơ thể, đánh một chiêu phản công nhẹ nhưng chính xác vào vai đối phương. Tiếng kim loại va nhau, và một kẻ khác từ phía sau lao tới, nhưng bị Giang Ly dùng kiếm khẽ quật văng ra xa.

Trận đấu diễn ra chóng vánh, từng chiêu thức đều mang tính toán tinh tế. Giang Ly không chỉ vận dụng kỹ năng kiếm pháp học được từ phái mà còn thử áp dụng những chiêu trong bí kíp. Dù mới chỉ đọc vài trang đầu, cô vẫn cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn trong từng ký tự cổ.

Nhưng kẻ thù đông hơn cô rất nhiều. Một vòng vây đang dần siết chặt xung quanh, rừng núi hẹp không cho phép cô di chuyển thoải mái. Tim cô đập nhanh, nhưng lý trí vẫn giữ bình tĩnh. Giang Ly biết rằng, nếu chỉ dựa vào kỹ năng kiếm thuật hiện tại, cô khó lòng thoát khỏi vòng vây này.

Bỗng từ phía xa, một âm thanh vang lên, vang vọng giữa núi rừng: một tiếng hô mạnh, cùng với một luồng khí lạ mạnh mẽ xuất hiện, làm cho kẻ thù chựng lại. Ánh sáng sáng chói từ một thanh kiếm dài xuất hiện, chém bay một tên tiến sát gần Giang Ly.

“Lùi ra!” Một giọng nam trầm, lạnh lùng vang lên. Kế đó, bóng dáng một người đàn ông cao lớn, ánh mắt sắc bén, bước nhanh như gió, xuất hiện giữa trận chiến. Chỉ vài chiêu, những kẻ truy đuổi bị quật ngã, không kịp phản kháng.

Giang Ly nhìn người này, tim đập mạnh. “Ai… anh là…?” Cô thốt lên, vẫn chưa kịp định thần.

Người đàn ông quét ánh mắt xung quanh, rồi nhìn thẳng cô. “Ta là Lục Hạo, lão đại phái kiếm trong võ lâm. Ta đến để bảo vệ ngươi. Và ngươi, đừng bao giờ để kẻ khác biết rằng ngươi đã chạm vào bí kíp này.”

Cảm giác an toàn trào dâng trong Giang Ly, nhưng vẫn còn sự căng thẳng trong cơ thể. “Cám ơn… nhưng tôi… tôi không muốn làm phiền anh.” Cô khẽ cúi đầu.

Lục Hạo lạnh lùng nhưng ánh mắt lại tràn một tia quan tâm. “Không phải phiền, mà là vận mệnh đã đưa ngươi đến chỗ ta. Hãy theo ta, nếu muốn sống sót và luyện tập bí kíp.”

Giang Ly biết rằng đây là bước ngoặt, không chỉ cho sinh mạng của cô mà còn cho tương lai kiếm pháp mà cô hằng mơ ước. Cô gật đầu, để cho Lục Hạo dẫn đường, rời khỏi rừng núi đầy nguy hiểm.

Nhưng trong lòng cô vẫn nhen nhóm một lo lắng: số kẻ truy đuổi hôm nay chỉ là những con sói đầu tiên. Vẫn còn những thế lực mạnh hơn, nguy hiểm hơn đang chờ cô trong thế giới rộng lớn của võ lâm. Và để vượt qua tất cả, cô sẽ phải học hỏi, luyện tập, và đối mặt với những thử thách khắc nghiệt – cùng người đàn ông lạnh lùng nhưng trượng nghĩa bên cạnh…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×