thiên hạ huyền kiếm

Chương 3: Kiếm pháp lần đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh nắng ban mai chiếu qua những tán lá rừng, tạo thành những vệt sáng nhảy múa trên mặt đất phủ đầy lá vàng. Giang Ly theo sau Lục Hạo, bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. Trái tim cô vẫn còn đập nhanh sau trận truy đuổi hôm qua, nhưng giờ đây là cảm giác khác: vừa lo lắng vừa háo hức.

Họ đến một ngôi trại nhỏ nằm giữa núi rừng, nơi Lục Hạo thường luyện kiếm và dạy võ cho những đệ tử tinh túy. Không gian nơi đây tĩnh lặng, chỉ có tiếng chim hót và tiếng gió thổi qua núi. Giang Ly đứng trước khu tập luyện, ánh mắt rực sáng, cảm nhận được không khí võ học nồng nàn nơi đây.

“Ở đây, ngươi sẽ luyện tập và học cách áp dụng bí kíp một cách an toàn,” Lục Hạo nói, giọng trầm nhưng đầy uy nghi. “Nhưng nhớ, chỉ luyện từng chiêu một. Bí kíp không dành cho kẻ vội vàng.”

Giang Ly gật đầu, cảm thấy tim mình căng tràn quyết tâm. Cô biết, nếu muốn nắm vững bí kíp và sống sót trong giang hồ đầy rẫy nguy hiểm, không còn cách nào khác ngoài luyện tập chăm chỉ và rèn luyện bản thân.

Cô mở cuốn bí kíp ra, nhìn những ký tự cổ xưa uốn lượn như rồng bay phượng múa. Giang Ly lẩm nhẩm đọc, rồi khẽ đưa tay chạm vào thanh kiếm thắt lưng, cảm nhận dòng khí tiềm ẩn trong cơ thể. Hơi thở của cô hòa nhịp với thiên nhiên, tâm trí hoàn toàn tập trung vào từng động tác mà cuốn sách chỉ dẫn.

Lục Hạo đứng cạnh, quan sát từng cử chỉ của cô. “Cố gắng duy trì nhịp thở ổn định. Võ học không chỉ là sức mạnh mà còn là tinh thần và sự tập trung.” Anh nói, nhưng ánh mắt không rời khỏi cô, quan sát từng cử động nhỏ nhất, từ cách cô di chuyển chân đến cách tay giữ kiếm.

Giang Ly bắt đầu thử áp dụng chiêu thức đầu tiên: Phong Kiếm Phiêu Lưu, một chiêu cơ bản nhưng đầy uy lực. Cô hít một hơi sâu, nhấc kiếm lên, xoay người và chém về phía trước. Cú chém thanh thoát, dứt khoát, không hề thừa một cử động nào. Cú chém va vào không khí, tạo ra một luồng gió nhẹ, rung động qua tán cây.

“Không tệ,” Lục Hạo nói, giọng trầm nhưng đầy khen ngợi hiếm hoi. “Nhưng lực chưa đủ và nhịp di chuyển chưa nhuần nhuyễn. Cố gắng cảm nhận dòng khí trong cơ thể khi vận chiêu.”

Giang Ly khẽ mỉm cười, đồng thời cảm nhận một luồng năng lượng lạ chạy dọc cơ thể. Cô tập lại, tập trung vào nhịp thở và sự uyển chuyển của từng bước chân. Chiêu thứ hai, Huyền Long Vũ Kiếm, khiến cô phải dồn toàn bộ sức mạnh và linh hoạt di chuyển. Nhưng lần này, cú chém như có hồn, uy lực và chính xác hơn nhiều.

“Rất tốt,” Lục Hạo gật đầu. “Ngươi có thiên phú, nhưng cần thời gian luyện tập. Bí kíp này không phải ai cũng sử dụng được ngay.”

Giang Ly thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ánh mắt rực sáng. Cô biết, từng giây từng phút luyện tập ở đây sẽ giúp cô mạnh mẽ hơn, không chỉ về kỹ năng kiếm pháp mà còn về bản lĩnh đối mặt nguy hiểm.

Bất chợt, một tiếng kêu nhỏ vang lên từ phía rừng. Giang Ly giật mình, mắt tinh anh liếc về hướng đó. “Có người… hay là thú dữ?” Cô cảnh giác, tay nắm chặt kiếm.

Lục Hạo khẽ nhếch môi, ánh mắt sắc bén: “Không sao. Ta đã cảm nhận được luồng khí xung quanh. Ngươi yên tâm luyện tập. Mọi nguy hiểm ta sẽ bảo vệ phía sau.”

Giang Ly gật đầu, cảm giác vừa an toàn vừa mạnh mẽ trỗi dậy. Cô tiếp tục luyện tập, từng chiêu thức, từng động tác đều được dồn hết tâm trí. Trong trái tim, niềm khao khát trở thành huyền kiệt võ lâm ngày càng cháy bỏng.

Buổi luyện tập kết thúc khi mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu qua tán lá, tạo thành những vệt sáng lung linh trên sàn đất rừng. Giang Ly thở đều, mồ hôi ướt đẫm lưng áo nhưng trong mắt là niềm hứng khởi lạ thường. Cô biết, hành trình phía trước còn dài, nhưng hôm nay, cô đã bước những bước đầu tiên trên con đường trở thành huyền kiệt.

Lục Hạo đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn cô với vẻ trầm tư. Dù lạnh lùng nhưng khó giấu được sự quan tâm: “Ngươi có tố chất, Giang Ly. Nhưng nhớ, trong giang hồ, tài năng thôi chưa đủ. Sẽ còn nhiều kẻ thù rình rập, và nhiều thử thách phía trước. Hãy chuẩn bị tinh thần.”

Giang Ly mỉm cười, ánh mắt kiên định. “Tôi đã sẵn sàng. Dù là kẻ thù hay thử thách, tôi cũng không lùi bước.”

Rừng núi im lặng trở lại, nhưng trong không gian tĩnh lặng ấy, một ngọn gió nhẹ thổi qua, như đưa theo lời nhắc nhở: hành trình kiếm pháp và giang hồ mới chỉ bắt đầu, và những ngày tháng gian nan, thử thách, cũng như tình yêu âm thầm, đang chờ Giang Ly và Lục Hạo phía trước…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×