thiên sứ nhà bên

Chương 10: Sinh nhật Blackie và những phút giây ngọt ngào


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng cuối tuần, Linh thức dậy với tâm trạng phấn khởi. Blackie đang cuộn tròn trên ghế, đôi mắt sáng long lanh nhìn cô. Linh vừa vuốt ve chú mèo, vừa cười: “Hôm nay là sinh nhật của cậu rồi, Blackie nhỉ? Chúng ta phải chuẩn bị một bữa tiệc thật đặc biệt.”

Trong lúc Linh đang lên kế hoạch, điện thoại rung lên. Đó là tin nhắn từ Huy:

"Nghe nói hôm nay là sinh nhật Blackie. Tôi có thể đến giúp cô chuẩn bị không?"

Linh mỉm cười, nhắn lại: "Dĩ nhiên rồi. Cảm ơn anh nhé, tôi sẽ cần sự giúp đỡ của anh đấy."

Chưa đầy nửa giờ sau, Huy xuất hiện tại căn hộ Linh, tay cầm một hộp bánh nhỏ, bên cạnh là vài chiếc bóng bay màu sắc. Anh nhìn Linh, nụ cười nhếch môi: “Chào cô gái và chú mèo đáng yêu. Tôi đến để tham gia buổi tiệc.”

Linh đỏ mặt, cười: “Anh… anh đến đúng lúc rồi. Tôi còn chưa kịp chuẩn bị hết mọi thứ.”

Huy nhún vai, ánh mắt tinh nghịch: “Không sao cả, tôi sẽ giúp cô. Sinh nhật Blackie phải thật vui nhộn chứ nhỉ?”

Cả hai bắt đầu trang trí căn hộ. Linh treo bóng bay, Huy xếp bánh và đồ ăn cho Blackie. Blackie chạy quanh, nhảy lên bàn, nhảy xuống ghế, như muốn kiểm tra xem mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa.

Linh cười, vừa dỗ Blackie: “Cậu ngoan nào… để chúng ta chuẩn bị đã, rồi mới ăn bánh nhé.”

Huy tiến lại gần, ánh mắt dịu dàng: “Cậu biết không… nhìn cô chăm sóc Blackie, tôi thấy cô thật sự ngọt ngào và đáng yêu.”

Linh đỏ mặt, cúi xuống, tim bỗng nhói nhẹ: “Anh… anh lúc nào cũng nói những lời khiến tôi xao xuyến.”

Huy nhếch môi, ánh mắt tinh nghịch: “Vậy tôi thành công rồi. Blackie chắc chắn sẽ thích bữa tiệc này, và tôi cũng vậy, vì được ở bên cô.”

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, họ đặt bánh sinh nhật lên bàn, thắp nến. Blackie nhảy lên bàn, ngửi ngửi, rồi nhìn Linh và Huy, như hiểu rằng hôm nay là ngày đặc biệt.

Linh nhìn Huy, nụ cười rạng rỡ: “Anh… cảm ơn anh đã giúp tôi chuẩn bị bữa tiệc này. Nếu không có anh, chắc tôi sẽ bối rối lắm.”

Huy cười, ánh mắt dịu dàng: “Không sao cả. Chỉ cần cô vui… là tôi hạnh phúc rồi.”

Linh thổi nến, Blackie nhảy lên bàn, nhảy quanh như ăn mừng. Huy lấy chiếc bánh nhỏ, cắt thành những miếng vừa ăn, cho Blackie thưởng thức. Cả hai cười không ngớt khi nhìn Blackie nhai ngon lành, đôi mắt sáng long lanh.

Sau khi Blackie ăn xong, Huy rót nước cam, đưa cho Linh: “Cô biết không… hôm nay, tôi thật sự vui. Không chỉ vì sinh nhật Blackie, mà còn vì được ở bên cô, cùng cô tạo ra khoảnh khắc đáng nhớ này.”

Linh đỏ mặt, tim đập mạnh: “Em… em cũng vậy… cảm giác được cùng anh làm việc, chơi với Blackie… thật sự hạnh phúc.”

Cả hai ngồi xuống ghế, nhìn Blackie chơi với những quả bóng bay. Huy bất ngờ lấy một quả bóng bay, thổi nhẹ, rồi ném về phía Linh. Cô cười, đỡ bóng, rồi cả hai cùng chơi trò đùa với Blackie. Tiếng cười vang khắp căn hộ, xen lẫn tiếng mèo kêu vui nhộn.

Một vài khoảnh khắc hài hước xảy ra: Blackie nhảy lên ghế, làm Huy ngã nhẹ, Linh nhảy lên cười khúc khích, rồi cả ba cùng lăn lộn trên thảm. Không gian tràn ngập tiếng cười, tình cảm dần trở nên gần gũi và chân thành.

Sau khi trò chơi kết thúc, Huy lấy ra một món quà nhỏ gói cẩn thận, đưa cho Linh: “Cô… mở đi. Đây là món quà cho cô và Blackie.”

Linh mở ra, bên trong là một chiếc vòng cổ nhỏ cho Blackie, kèm theo một chiếc vòng tay xinh xắn cho cô, khắc tên cô và chú mèo. Linh đỏ mặt, tim đập mạnh: “Anh… anh không cần đâu, quá chu đáo rồi.”

Huy mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Tôi muốn… cả hai cùng nhau kỷ niệm ngày đặc biệt này. Không chỉ cho Blackie, mà còn cho cô nữa.”

Linh cảm nhận nhịp tim mình dồn dập, ánh mắt lấp lánh: “Cảm ơn anh… em thật sự rất hạnh phúc.”

Huy tiến lại gần, nắm tay cô, ánh mắt lấp lánh: “Vậy chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc Blackie, tạo ra nhiều khoảnh khắc vui vẻ như hôm nay… phải không?”

Linh gật đầu, tim rung động mạnh: “Vâng… em muốn thế.”

Blackie nhảy lên vai Linh, dụi đầu vào cổ Huy, như chứng kiến khoảnh khắc đáng yêu và ý nghĩa này. Cả ba cùng nhau ngồi bên cửa sổ, nhìn ánh nắng chiếu qua, cảm nhận hạnh phúc tràn ngập trong không gian.

Buổi tối, khi ánh đèn vàng rực rỡ chiếu xuống căn hộ, Linh và Huy cùng nhau dọn dẹp đồ chơi, lau bàn, nhưng không khí vẫn ngập tràn tiếng cười. Huy bất ngờ nắm tay Linh: “Cô biết không… mỗi khoảnh khắc bên cô, dù nhỏ nhặt như hôm nay, đều khiến tôi thấy hạnh phúc và muốn bảo vệ cô.”

Linh đỏ mặt, tim đập mạnh: “Em… em cũng vậy… mỗi khi bên anh, em thấy bình yên và hạnh phúc.”

Blackie cuộn tròn bên chân Linh, như chứng kiến tất cả. Cả ba cùng nhau trải qua khoảnh khắc đời thường nhưng đầy ấm áp, tình cảm giữa Linh và Huy tiến triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Từ buổi sáng chuẩn bị sinh nhật cho Blackie, tình cảm giữa Linh và Huy – hai trái tim vụng về nhưng chân thành – chính thức trở nên sâu sắc, lãng mạn và ngọt ngào hơn. Họ nhận ra rằng tình yêu không chỉ nảy nở từ những khoảnh khắc lớn lao, mà còn từ những hành động đời thường, những trò đùa nhỏ nhặt, và những phút giây bên nhau giản dị nhưng đầy rung động.

Và từ hôm nay, mỗi ngày bên nhau – dù là chơi với Blackie, dọn dẹp nhà cửa, hay chỉ đơn giản ngồi bên nhau – đều trở thành những kỷ niệm quý giá, mở ra một chương mới trong mối tình ngọt ngào, hài hước và đầy hy vọng của Linh và Huy.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×