thiếu gia giấu mặt

Chương 1: Thiếu gia bỏ nhà


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiếng ly thủy tinh va chạm mạnh trên bàn dài trong phòng ăn sang trọng khiến không khí vốn đã căng thẳng nay càng trở nên ngột ngạt.

“Con đã lớn, đừng mãi mơ mộng những chuyện viển vông nữa. Tập đoàn này sớm muộn cũng thuộc về con. Trách nhiệm của con là học cách kế thừa, chứ không phải đi tìm ‘tự do’ vớ vẩn gì đó!” – giọng ông Trần Thịnh, chủ tịch tập đoàn Trần Thịnh, vang lên đầy uy quyền.

Minh Hoàng siết chặt đôi bàn tay, mười đầu ngón tay trắng bệch. Đôi mắt anh ánh lên sự uất ức và thất vọng. Anh đã nghe câu này từ khi mười lăm tuổi, nghe đến mức thuộc lòng, nhưng chưa một lần cảm thấy đó là điều mình thật sự mong muốn.

“Cha có bao giờ hỏi con muốn gì chưa? Suốt hai mươi sáu năm qua, con sống như một cái bóng trong căn biệt thự này. Đầy đủ mọi thứ, trừ tình thương. Tiền và quyền lực không phải là tất cả, con không muốn nối nghiệp!” – giọng anh khàn đi, vừa nghẹn vừa tức.

Bà Lệ Hằng – mẹ anh – chau mày:
“Minh Hoàng, con nói cái gì vậy? Từ nhỏ đến giờ, chúng ta cho con mọi thứ tốt nhất, xe sang, trường quốc tế, du học nước ngoài… Còn chưa đủ sao?”

Anh bật cười, nụ cười chua chát:
“Đúng, con có tất cả. Nhưng con chưa từng có một bữa cơm gia đình ấm cúng. Con muốn cha mẹ ngồi nghe con kể về một ngày của con, nhưng cha chỉ biết họp, mẹ chỉ biết tiệc tùng. Thứ con cần không phải biệt thự, xe hơi, hay ghế chủ tịch. Con chỉ cần tình cảm thật sự!”

Không khí lặng ngắt. Ông Trần Thịnh đập mạnh tay xuống bàn:
“Đủ rồi! Nếu con thấy căn nhà này không còn chỗ cho con, thì cứ đi đi! Đừng quay lại cầu xin!”

Câu nói ấy như nhát dao đâm sâu vào lòng Minh Hoàng. Tim anh quặn thắt, nhưng đôi mắt vẫn sáng rực sự kiên định. Anh đứng bật dậy, kéo chiếc vali nhỏ đã chuẩn bị sẵn bên cạnh ghế.

“Con sẽ đi. Con muốn sống một cuộc đời của chính mình.”

Anh không quay đầu lại, mặc cho tiếng gọi với theo của mẹ mình lạc dần. Cánh cửa gỗ nặng nề khép lại, khép luôn tuổi thơ thiếu thốn tình thương trong nhung lụa của anh.

Ngoài kia, đêm thành phố rực sáng ánh đèn. Đứng trước cổng biệt thự, Minh Hoàng hít một hơi dài. Chiếc vali bé nhỏ kéo nghiến trên con đường lát đá, tiếng “lạch cạch” nghe vừa buồn bã vừa giải thoát.

Trong túi anh chỉ có vài bộ quần áo thường, một ít tiền mặt và chiếc điện thoại bình dân mua từ trước để tránh bị ai nhận ra. Anh quyết định tạm gác lại thân phận “thiếu gia Trần Minh Hoàng”, chỉ là một chàng trai bình thường mang cái tên giản dị “Hoàng Minh”.

Một chiếc taxi dừng lại bên đường.
“Đi đâu?” – bác tài hỏi.
“Ra khu trọ bình dân gần bến xe.” – Anh đáp dứt khoát.

Xe lăn bánh, bỏ lại phía sau ánh đèn lộng lẫy của biệt thự. Minh Hoàng áp trán vào cửa kính, ánh mắt lạc lõng. Nhưng trong lòng anh lại có chút nhẹ nhõm. Bao năm qua, anh sống như con rối trong tay cha mẹ, nay ít nhất, anh được tự quyết định cuộc đời mình.

Đêm ấy, anh thuê một phòng trọ tạm ở khu lao động nghèo. Căn phòng chỉ rộng chưa tới mười mét vuông, tường ẩm mốc, trần loang lổ, chiếc quạt kêu cọt kẹt. Giường cứng, nệm sờn cũ.

Minh Hoàng ngồi thừ trên chiếc giường ọp ẹp, nhìn xung quanh, rồi bật cười tự giễu.
“Từ nay, đây là nhà của mình.”

Lần đầu tiên trong đời, anh thấy hạnh phúc vì sự giản dị. Không còn những bữa ăn cầu kỳ có đầu bếp phục vụ, mà là hộp cơm bụi 25 nghìn ngoài đầu hẻm. Không còn tài xế riêng, mà là đôi chân tự bước đi trong con hẻm chật hẹp.

Anh mở chiếc ví da, đếm đi đếm lại số tiền ít ỏi. Nếu không nhanh tìm việc, anh sẽ chẳng trụ được lâu. Nhưng ít ra, đây là cuộc đời mà anh tự chọn.

Ngoài cửa sổ, tiếng cười nói của những người hàng xóm bình dân vang lên. Một đứa trẻ gọi mẹ, một đôi vợ chồng cãi nhau chuyện tiền điện, một bà cụ lẩm bẩm bán hàng rong. Những âm thanh ấy ồn ào nhưng thật sống động, điều mà trong căn biệt thự sang trọng kia chưa từng có.

Minh Hoàng ngả lưng xuống giường, nhắm mắt lại. Trong đầu anh, ngày mai sẽ bắt đầu một hành trình mới – hành trình của một “Hoàng Minh” không còn mang danh thiếu gia.

Dù phía trước có chông gai, anh cũng quyết không quay đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×