Cuộc thẩm vấn được tiến hành ngay tại nhà hàng. Các vị khách, sau khi lấy lời khai và xác nhận không có triệu chứng gì, đã được cho về với yêu cầu giữ im lặng tuyệt đối. Giờ đây, sự chú ý hoàn toàn đổ dồn về đội ngũ nhân viên của Nhà Bếp Hoàng Kim. Bất kỳ ai trong số họ đều có cơ hội để bỏ thứ gì đó vào nồi súp.
Nghi phạm số một là A Tín, người bếp phó vừa bị sỉ nhục công khai. "Đúng, tôi đã rất tức giận," A Tín thừa nhận, nhưng giọng đầy thách thức. "Làm việc với ông ấy là một địa ngục. Nhưng tôi không ngu ngốc. Giết ông ta ngay trước mặt bao nhiêu người? Hơn nữa, món súp đó là tâm huyết của cả đội, tôi sẽ không bao giờ phá hỏng nó."
Nghi phạm thứ hai là Tiểu Mễ, nữ quản lý kiêm chuyên gia rượu vang, một người phụ nữ thông minh và sắc sảo. "Tôi và Chef Long chỉ có mối quan hệ công việc," cô ta trả lời bình thản. "Về tài chính, nhà hàng đang hoạt động rất tốt. Cái chết của ông ấy chỉ mang lại phiền phức chứ không có lợi lộc gì cho tôi cả." Cô ta có vẻ hoàn hảo, nhưng Lâm An để ý thấy cô ta liên tục dùng ngón tay cái miết nhẹ lên chiếc nhẫn ở ngón áp út – một cử chỉ của sự lo lắng được che giấu.
Nghi phạm thứ ba là Lão Trương, bếp trưởng món tráng miệng, một người đàn ông lớn tuổi và ít nói, đã làm việc cùng Chef Long từ những ngày đầu. "Ông chủ là một người có tài," Lão Trương nói chậm rãi. "Nhưng ông ấy cũng đã tạo ra quá nhiều kẻ thù." Khi được hỏi về bằng chứng ngoại phạm, ông ta chỉ nói mình ở trong khu bếp bánh ngọt suốt buổi tối, một mình.
Tất cả mọi người đều có lý do để ghét Chef Long. Nhưng không ai có lời giải thích cho câu đố về chất độc. Cuộc thẩm vấn dường như chỉ làm cho bí ẩn thêm dày đặc.