Dù Linh đã cố gắng hết sức để tránh xa nam chính Tấn Phong và nữ chính Hiểu Vy, nhưng số phận dường như lại trêu ngươi cô. Trong kịch bản gốc, An Hạ và Hiểu Vy có một cuộc gặp gỡ định mệnh tại một quán cà phê sách, nơi Hiểu Vy làm thêm. Linh đã cố tình không đến quán cà phê đó, nhưng một sự cố bất ngờ đã đẩy cô vào tình huống không thể tránh khỏi.
Một buổi chiều, khi Linh đang trên đường đến thư viện để tìm kiếm tài liệu về quản lý tài chính (cô đang cố gắng tìm cách cứu vãn tình hình kinh doanh của gia đình An Hạ), chiếc xe riêng của cô bất ngờ bị hỏng giữa đường. Tài xế loay hoay mãi không sửa được.
"Tiểu thư, tôi xin lỗi. Chắc phải gọi xe khác đến đón thôi ạ," người tài xế nói, vẻ mặt áy náy.
Linh nhìn đồng hồ. Cô có một cuộc hẹn quan trọng với cố vấn tài chính của gia đình. Cô không thể đến muộn được. Cô nhìn xung quanh, thấy một quán cà phê sách nhỏ ở gần đó.
"Anh cứ sửa xe đi. Tôi sẽ vào quán cà phê kia ngồi đợi," Linh nói.
Khi bước vào quán cà phê, Linh lập tức nhận ra khung cảnh quen thuộc. Đây chính là quán cà phê sách mà Hiểu Vy làm thêm trong kịch bản gốc! Linh cảm thấy một dự cảm không lành.
Cô chọn một góc khuất, cố gắng không gây sự chú ý. Một cô gái với mái tóc dài, gương mặt thanh tú, đôi mắt to tròn và nụ cười hiền lành tiến đến bàn cô. Linh giật mình. Đây chính là Hiểu Vy – nữ chính "trắng sen" mà cô đã khắc họa trong kịch bản của mình.
"Chào quý khách. Quý khách dùng gì ạ?" Hiểu Vy hỏi, giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp.
Linh cố gắng giữ vẻ mặt bình thản. Cô biết Hiểu Vy là một người rất tinh ý. "Cho tôi một ly trà hoa cúc."
Hiểu Vy mỉm cười. "Vâng, quý khách đợi một lát."
Linh nhìn theo bóng Hiểu Vy, cảm thấy một sự khó chịu. Cô biết, vẻ ngoài hiền lành, thiện lương của Hiểu Vy chỉ là vỏ bọc. Bên trong, cô ta là một người đầy tham vọng và sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.
Trong khi chờ đợi, Linh lấy điện thoại ra, giả vờ bận rộn. Cô không muốn có bất kỳ sự tương tác nào với Hiểu Vy.
Một lát sau, Hiểu Vy mang ly trà đến. "Trà hoa cúc của quý khách đây ạ. Chúc quý khách ngon miệng."
Linh gật đầu nhẹ, không nói gì. Cô nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc ở đó. Nhưng Hiểu Vy lại không rời đi ngay.
"Hình như tôi đã gặp quý khách ở đâu đó rồi thì phải?" Hiểu Vy hỏi, ánh mắt cô ta đầy vẻ dò xét.
Linh giật mình. Cô nhớ ra, trong kịch bản gốc, Hiểu Vy đã cố tình "nhận nhầm" An Hạ để bắt chuyện, tạo cơ hội cho những âm mưu sau này.
"Chắc là cô nhầm người rồi," Linh nói một cách lạnh lùng.
Hiểu Vy mỉm cười, nụ cười vẫn hiền lành nhưng Linh cảm thấy một sự giả tạo. "Vậy sao? Trông quý khách rất quen. Tôi nhớ hình như quý khách có đến buổi tiệc từ thiện của họ Trịnh thì phải?"
Linh toát mồ hôi. Cô đã cố gắng tránh buổi tiệc đó, nhưng dường như thông tin về việc An Hạ đã đặt váy và có ý định đi vẫn bị lộ ra.
"Tôi không đến buổi tiệc đó. Tôi bị ốm," Linh nói một cách dứt khoát.
Hiểu Vy tỏ vẻ ngạc nhiên. "Vậy sao? Tiếc quá. Tôi cứ tưởng được gặp quý khách ở đó."
Linh cảm thấy khó chịu. Cô ta đang cố tình thăm dò cô. Linh quyết định kết thúc cuộc trò chuyện. "Tôi có việc bận. Phiền cô đừng làm phiền tôi nữa."
Hiểu Vy cúi đầu. "Vâng, tôi xin lỗi." Cô ta quay người đi, nhưng Linh vẫn cảm thấy ánh mắt cô ta dõi theo mình.
Linh thở phào nhẹ nhõm. Cô đã thành công trong việc tránh được một cuộc trò chuyện dài và những âm mưu ban đầu của Hiểu Vy. Nhưng cô biết, đây chỉ là khởi đầu. Hiểu Vy là một đối thủ khó lường hơn cô tưởng. Cô ta không chỉ yếu đuối, mà còn rất thông minh và khéo léo trong việc thao túng người khác.
Linh nhìn ly trà hoa cúc trên bàn, cảm thấy vị đắng chát trong miệng. Cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ này đã nhắc nhở cô rằng, dù cô có cố gắng tránh né đến đâu, cốt truyện gốc vẫn sẽ tìm cách kéo cô vào vòng xoáy của nó. Cô phải luôn cảnh giác, luôn sẵn sàng đối mặt với những rắc rối từ nữ chính "trắng sen" này. Hành trình "bẻ lái" số phận của cô sẽ còn nhiều chông gai.