Đại Hội Kiếm Khí được tổ chức tại Kiếm Đài Thiên Sơn, một quảng trường đá cổ kính có thể chứa hàng vạn người. Không khí sôi động, linh khí cuồn cuộn, cờ xí của các đại môn phái tung bay phấp phới, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ, tràn đầy hy vọng và cạnh tranh. Đây là sự kiện lớn nhất của giới tu chân, nơi các thiên tài thể hiện bản lĩnh và các môn phái lớn tìm kiếm liên minh. Ở vị trí trung tâm, Long Môn Đài cao chót vót, nơi những kiếm khách xuất sắc nhất sẽ tranh tài.
Trưởng lão Thiên Ứng và Lăng Triệt, người được kỳ vọng là ứng cử viên sáng giá nhất, ngồi ở vị trí chủ tọa danh dự của Kiếm Gia. Lăng Triệt khoác lên mình bộ đạo bào vàng rực rỡ, vẻ mặt cao ngạo, nhưng đôi mắt hắn thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh với sự lo lắng không che giấu. Tin tức về sự hủy diệt Tử Kiếm Quyết lan truyền nhanh chóng trong nội bộ Kiếm Gia, gieo rắc sự hỗn loạn và nghi ngờ về năng lực của Thiên Ứng. Thiên Ứng cố gắng tỏ ra điềm tĩnh, nhưng sự sợ hãi về cái tên Mặc Huyết khiến lòng bàn tay ông ta đổ mồ hôi. Ông ta biết, sự trở lại của Lăng Phong, dù với thân phận nào, cũng sẽ là tận thế cho sự nghiệp và quyền lực của mình.
Giữa lúc nghi thức khai mạc đang diễn ra long trọng, một bóng đen đột ngột xuất hiện trên bầu trời, tốc độ nhanh đến mức không thể nhận ra, mang theo một luồng khí tức tà ác và áp lực khủng khiếp, vượt qua mọi cảnh giới tu luyện hiện diện. Bóng đen đó đáp xuống giữa Long Môn Đài, ngay trước mặt Lăng Triệt, tạo ra một tiếng va chạm vang vọng, làm nứt cả đá nền. Hắn chính là Mặc Huyết, khoác áo bào đen, khuôn mặt lạnh lùng như băng, đôi mắt đỏ rực như hai hòn than cháy trong đêm, và thanh Huyết Thần Cổ Kiếm trên tay hắn phát ra ánh sáng đỏ máu rực rỡ.
Sự xuất hiện đột ngột này khiến toàn bộ hội trường rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối. Hàng vạn ánh mắt đổ dồn về hắn. Ai cũng nhận ra luồng khí tà ác này là của Ma Tu được đồn đại gần đây, nhưng không ai dám tin một Ma Tu lại dám công khai xuất hiện giữa Đại Hội Kiếm Khí.
"Ma Tu!" Thiên Ứng gầm lên, đứng bật dậy, cố gắng che giấu sự run rẩy bằng vẻ phẫn nộ. "Ngươi là ai? Sao dám phá hoại Đại Hội của Tiên Môn! Bắt hắn lại!"
Mặc Huyết cười khẩy, nụ cười đầy sự khinh miệt và hận thù. "Ta đến đây để tìm kiếm công bằng, Thiên Ứng. Các người muốn vinh danh một kẻ dối trá và phản bội sao? Ta đến để thách đấu."
Hắn đưa tay chỉ thẳng vào Lăng Triệt, ngón tay hắn không run rẩy, đầy uy quyền tuyệt đối. "Lăng Triệt! Thiên Kiếm Chi Tử? Ngươi không xứng. Ngươi đã đánh cắp ánh hào quang, giết hại sư huynh, và vu khống người vô tội. Ta, Mặc Huyết, thách đấu ngươi trên Long Môn Đài này! Nếu ngươi thắng, ta sẽ tự nguyện nộp mạng. Nếu ngươi thua, Kiếm Gia phải công khai mọi tội lỗi và giao nộp kẻ chủ mưu."
Lăng Triệt, bị khiêu khích giữa thanh thiên bạch nhật và trước mặt toàn bộ giới tu chân, không thể lùi bước. Sự kiêu ngạo của hắn bị tổn thương nặng nề, và hắn không thể để Thiên Ứng can thiệp. Hắn tin rằng bản thân đã đạt Kim Đan, đủ sức đánh bại bất kỳ Ma Tu nào, đặc biệt là một kẻ trông có vẻ mới chỉ ở cảnh giới Giả Đan.
"Ngươi là một tên Ma Tu tà ác dám vu khống ta và Kiếm Gia! Ta sẽ dùng kiếm chính nghĩa để rửa sạch ô nhục này!" Lăng Triệt rút thanh Huyền Băng Kiếm ra, một thanh kiếm băng giá quý giá, phóng thích toàn bộ linh lực Kim Đan mạnh mẽ, tạo ra một luồng kiếm khí lạnh lẽo bao trùm Long Môn Đài.
"Chính nghĩa ư?" Mặc Huyết đáp lại bằng một tiếng cười lớn, đầy đau thương và mỉa mai. "Kiếm Gia đã mất đi chính nghĩa từ ba mươi năm trước rồi!"
Lăng Triệt không nói nhiều, hắn vung kiếm, chiêu thức Tuyết Linh Kiếm Pháp mạnh mẽ và tinh tế bay ra, tạo thành những bông tuyết băng sắc lạnh, tấn công Mặc Huyết từ mọi hướng. Đây là sức mạnh của Kim Đan chân chính, đủ để áp đảo bất kỳ kẻ nào dưới cảnh giới Nguyên Anh.
Mặc Huyết vẫn đứng yên, chỉ vung Huyết Thần Cổ Kiếm một nhát. Không phải là một chiêu thức Kiếm Gia, mà là một nhát chém đơn giản, thô bạo, nhưng mang theo sự cô đọng của ba mươi năm hận thù. Chiêu thức Huyết Nha của Huyết Kiếm Quyết, một luồng kiếm khí đỏ thẫm hình trăng khuyết, đụng độ với Tuyết Linh Kiếm Pháp. Sự va chạm không tạo ra tiếng nổ lớn, mà là một âm thanh ăn mòn ghê rợn, kiếm khí băng giá của Lăng Triệt nhanh chóng bị Huyết Nha nuốt chửng, băng tan chảy, linh lực bị hút khô.
Lăng Triệt hoảng sợ tột độ. Hắn chưa từng thấy một loại kiếm khí nào tà ác và mạnh mẽ đến mức này. Hắn lùi lại, cơ thể bị Huyết Nha làm cho tê dại, nội thương bị chấn động. Hắn nhận ra, đối thủ này không chỉ là Ma Tu, mà là một kẻ có sức mạnh hủy diệt vượt xa hiểu biết của hắn, một kẻ đã vượt qua giới hạn của sinh tử.
"Ngươi... ngươi không phải là Giả Đan!" Lăng Triệt gầm lên, khuôn mặt tái mét.
"Ta là ác mộng của ngươi," Mặc Huyết tiến lên một bước. Hắn vung tay, không dùng kiếm, mà ném ra một cuộn da cũ kỹ. "Ngươi muốn bằng chứng? Đây là lời khai của Triệu Long, người đã nhận hối lộ để vu khống ta, và chiếc thẻ bài này là bằng chứng cho việc các người nghiên cứu Tử Kiếm Quyết trong mật thất Tàng Kiếm Các." Cuộn da và thẻ bài rơi xuống đất, nhưng mọi tu sĩ cấp cao đều nhận ra dấu ấn của Triệu Long trên đó, cùng với luồng tà khí còn sót lại.
Thiên Ứng, người đã theo dõi trận đấu với sự kinh hoàng, nhận ra kế hoạch đã sụp đổ. Ông ta lao lên, cố gắng lấy lại cuộn da. "Ngươi dám vu khống Kiếm Gia! Lăng Triệt, giết hắn!"
Mặc Huyết không cho Thiên Ứng cơ hội. Hắn nhếch mép, thi triển một chiêu thức kiếm pháp quen thuộc, một chiêu thức mà chỉ Lăng Phong mới biết, một chiêu thức bị lãng quên của Tuyết Linh Kiếm Kinh, nhưng được nhuộm màu đỏ máu và tà ác. "Tuyết Linh Đoạn Hồn!"
Tuy chiêu thức có tên gọi quen thuộc, nhưng sát khí lại là Huyết Kiếm Khí. Nó không giết người, mà chỉ tạo ra một luồng áp lực mạnh mẽ, làm rung chuyển toàn bộ Kiếm Đài Thiên Sơn. Áp lực đó đánh thẳng vào linh hồn Lăng Triệt và Thiên Ứng, khiến cả hai hộc máu, quỳ sụp xuống, nhục nhã tột cùng trước hàng vạn tu sĩ. Mặc Huyết đã công khai sự phản bội và tà ác của họ trước toàn thiên hạ, kết thúc Đại Hội Kiếm Khí trong sự hỗn loạn và kinh hoàng.