thương khung huyết kiếm

Chương 7: Hậu Quả Của Long Môn Đài và Sự Rạn Nứt Trong Tiên Môn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự im lặng bao trùm Kiếm Đài Thiên Sơn không kéo dài lâu. Ngay khi Mặc Huyết biến mất không một dấu vết, hội trường bùng nổ trong sự hỗn loạn và xôn xao. Hàng vạn tu sĩ từ khắp các môn phái lớn nhỏ đều kinh hãi trước sức mạnh của "Ma Tu" kia, nhưng hơn cả là sự nghi ngờ lan rộng về đạo đức của Kiếm Gia. Lời tố cáo công khai, cùng với cuộn da và thẻ bài tà khí, là những bằng chứng không thể chối cãi, dù Thiên Ứng có cố gắng phủ nhận đến đâu.

Thiên Ứng và Lăng Triệt vẫn quỳ trên Long Môn Đài, khuôn mặt biến dạng vì sự nhục nhã và linh lực bị chấn động mạnh. Thiên Ứng cố gắng gượng dậy, đôi mắt trợn ngược đầy tàn độc và sợ hãi. Ông ta biết, cái tên Mặc Huyết đã hoàn toàn hủy hoại thanh danh mà ông ta đã cố gắng xây dựng suốt ba mươi năm.

"Đồ khốn kiếp!" Thiên Ứng gầm lên, giọng nói khản đặc vì phẫn nộ. "Hắn là Ma Tu! Hắn dùng tà thuật để vu khống Kiếm Gia ta! Lăng Triệt! Đứng dậy! Phải chứng minh rằng lời hắn nói là dối trá!"

Lăng Triệt lảo đảo đứng lên, đôi mắt Kim Đan rực lửa hận thù, nhưng sâu thẳm lại là nỗi sợ hãi tột cùng. Hắn nhận ra chiêu thức cuối cùng, Tuyết Linh Đoạn Hồn, là độc nhất vô nhị của Lăng Phong. Hắn biết, kẻ thù không phải là một Ma Tu ngẫu nhiên, mà là linh hồn của sư huynh hắn, trở về từ địa ngục. Sự thật đó khiến hắn kinh hoàng hơn cả cái chết.

Các trưởng lão từ các phái lớn như Phù Vân Tông và Côn Luân Cung đã rời khỏi vị trí chủ tọa. Bọn họ không thể trực tiếp can thiệp, nhưng thái độ lạnh nhạt và ánh mắt dò xét đã nói lên tất cả. Đại Hội Kiếm Khí đã kết thúc trong nhục nhã, và Kiếm Gia đã mất đi sự tôn trọng của Tiên Môn.

Trưởng lão Bạch Hạc của Phù Vân Tông thở dài, chậm rãi nói với các đồng môn: "Sự việc này cần được điều tra rõ ràng. Thiên Ứng cần phải đưa ra lời giải thích thích đáng. Nếu Kiếm Gia thực sự liên quan đến tà thuật Tử Kiếm Quyết, thì vị thế của họ trong Tiên Môn sẽ không còn nữa."

Thiên Ứng phớt lờ những lời xì xào, tập trung vào việc truy đuổi. Ông ta lập tức ra lệnh phong tỏa toàn bộ khu vực, cử đi hàng trăm đệ tử tinh nhuệ nhất truy lùng dấu vết của Mặc Huyết. Tuy nhiên, Mặc Huyết đã biến mất hoàn toàn, như một làn khói đen hòa vào không khí.

Trong khi đó, Mặc Huyết đã ở rất xa. Hắn đang ngồi thiền trong một sơn động hẻo lánh, tận hưởng sự yên tĩnh và hấp thụ luồng linh lực hỗn tạp còn sót lại sau trận chiến. Dù chỉ là một màn dạo đầu, việc đối đầu với một tu sĩ Kim Đan đã giúp hắn củng cố Giả Đan và đẩy hắn đến gần hơn với việc kết thành Kim Đan chân chính. Sức mạnh của Huyết Kiếm Quyết không chỉ đến từ sự tu luyện, mà còn từ sự hấp thụ linh lực và tinh huyết của kẻ thù.

Hắn mở mắt, ánh nhìn sắc lạnh hướng về phía Tây. Kế hoạch báo thù của hắn không chỉ dừng lại ở việc làm nhục Lăng Triệt. Hắn cần hủy diệt toàn bộ mạng lưới hỗ trợ của Thiên Ứng. Mục tiêu tiếp theo của hắn là Đại Trưởng Lão Lưu Chính, một thương nhân giàu có và có thế lực, người đã cung cấp tài chính và vật liệu quý hiếm cho Thiên Ứng, bao gồm cả các loại dược liệu cần thiết cho việc tu luyện Tử Kiếm Quyết. Lưu Chính có một căn biệt thự bí mật nằm giữa khu rừng rậm của Đô Thành, nơi hắn thường xuyên giao dịch ngầm.

Mặc Huyết đứng dậy, khoác lại chiếc áo bào đen. Hắn không có thời gian để nghỉ ngơi. Sự hỗn loạn ở Kiếm Gia sẽ nhanh chóng được dập tắt, và Tiên Môn sẽ sớm hợp lực để săn lùng hắn. Hắn phải hành động nhanh chóng và tàn nhẫn hơn.

"Lưu Chính," Mặc Huyết lẩm bẩm, giọng nói đầy sự lạnh lẽo. "Ngươi đã giúp đỡ kẻ phản bội. Ngươi đã tài trợ cho sự hủy diệt của ta. Giờ ta sẽ lấy lại tất cả những gì ngươi đã mua bằng máu của ta."

Lưu Chính không phải là một kiếm khách, nhưng hắn có trong tay hàng chục tu sĩ Thối Thể và Trúc Cơ được thuê làm vệ sĩ, cùng với các trận pháp phòng thủ tiền bạc. Cuộc đối đầu sắp tới sẽ không phải là một trận chiến giữa các kiếm khách, mà là một cuộc đột kích vào trung tâm tài chính và quyền lực của kẻ thù. Mặc Huyết cần phải lấy đi toàn bộ tài sản, không phải vì hắn tham lam, mà vì hắn muốn làm suy yếu Thiên Ứng từ gốc rễ, cắt đứt nguồn lực khiến ông ta trở nên mạnh mẽ.

Hai ngày sau, Mặc Huyết đã đến Đô Thành. Hắn ẩn mình trong đám đông, cảm nhận sự lo lắng và nghi kỵ của người dân sau tin tức chấn động từ Đại Hội Kiếm Khí. Kiếm Gia, biểu tượng của sự chính trực, đã bị hoen ố. Tin đồn về sự trở lại của Lăng Phong đang lan truyền như cháy rừng, nhưng không ai dám khẳng định. Mọi người chỉ gọi hắn là Mặc Huyết, Ma Tu.

Mặc Huyết tìm đến biệt thự của Lưu Chính. Biệt thự được canh gác cẩn mật, ánh sáng mờ ảo từ đèn lồng chiếu lên những bức tường đá cao ngất. Mặc Huyết nhìn thấy sự kiêu ngạo trong cách xây dựng, sự lãng phí linh lực cho các trận pháp phòng ngự. Hắn cười nhạt. Tất cả sự xa hoa này sẽ sớm thuộc về hắn, hoặc bị hủy diệt.

Hắn bắt đầu hành động. Không dùng kiếm khí quá tàn bạo để tránh gây chú ý, Mặc Huyết sử dụng Huyết Ảnh Tật – một kỹ năng tốc độ của Huyết Kiếm Quyết, biến bản thân thành một cái bóng thoắt ẩn thoắt hiện. Hắn lướt qua các bức tường, vô hiệu hóa lính gác một cách nhanh chóng và lặng lẽ, không để lại bất kỳ âm thanh hay dấu vết nào. Hắn không cần phải chiến đấu với từng tên lính gác; hắn chỉ cần tìm ra nơi cất giấu tài sản và thông tin.

Việc đột nhập diễn ra suôn sẻ hơn hắn nghĩ. Lưu Chính, mặc dù giàu có, nhưng lại quá phụ thuộc vào tiền bạc và linh lực vật chất. Hắn không hiểu sự kinh khủng của một tu sĩ đã trải qua sinh tử và tu luyện trong Vực Sâu Hận Thù. Mặc Huyết tìm thấy một mật thất dưới sàn phòng ngủ của Lưu Chính, nơi có vô số rương vàng, pháp khí quý hiếm và quan trọng nhất, sổ sách ghi lại tất cả giao dịch bất hợp pháp giữa Lưu Chính và Thiên Ứng trong ba mươi năm qua. Đây là thứ có thể đẩy Thiên Ứng vào vòng lao lý của toàn bộ Tiên Môn. Mặc Huyết đã có được bằng chứng thứ hai, mạnh mẽ hơn nhiều. Hắn thu thập tất cả vào một chiếc túi Càn Khôn lớn, ánh mắt hằn lên sự quyết tâm. Cuộc báo thù không chỉ là về cái chết, mà còn là về sự hủy diệt danh tiếng, tài sản, và mọi thứ mà kẻ thù trân trọng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×