Tia Sáng Nhỏ Của Đội Trưởng Cố

Chương 45. Ngoại truyện: Trai hay gái: Tia Sáng Nhỏ Của Đội Trưởng Cố


trước sau

- G- Giết người chặt xác!? Khụ khụ... sao anh biết lựa giờ mà kể quá vậy?

 

Trong phòng ăn có đông đủ thành viên. Quế Anh nuốt trọn miếng cơm vào cổ họng. Bảo Đăng cười cho qua chuyện rồi gắp cho vợ miếng thịt:

 

- Rồi rồi, vậy anh không kể nữa!

 

Anh trai của Bảo Đăng hắng giọng:

 

Hay nhỉ? Lâu lâu mới xôm tụ, anh chị đây muốn nghe chú mày kể vài vụ án thì lại không chịu?Anh thông cảm, vợ em đang hơi khó chịu trong người.Ừ thôi, nể tình Quế Anh đang mang "long thai". Ăn xong anh em mình ra một góc kể cũng được.Bảo Đăng phẩy tay:

 

Không được, tí nữa em đưa vợ đi khám. Có hẹn với bác sĩ rồi!Chậc! Chăm vợ quá nhỉ?Anh còn nói em? Hồi đợt chị dâu có em bé, anh có ngó ngàng gì đến em đâu? Với lại, tối nay đi siêu âm sẽ biết được giới tính của thai nhi!Ông Bà họ Cố nghe đến đây thì lên tiếng sau một khoảng im lặng ngồi ăn. Chất giọng tuy hơi lớn tuổi nhưng không giấu đi được niềm vui:

 

- Thật à!? Đã đến ngày biết giới tính rồi ư?

 

Quế Anh cười tủm tỉm:

 

- Vâng ạ! Lần trước mới thử thai thôi chứ chưa siêu âm. Con định đến hôm nay đi khám luôn ạ!

 

Cả nhà ai cũng vui mừng, người thì mong con gái, người thì mong con trai. Nhưng đối với riêng Bảo Đăng, dù là trai hay gái thì anh cũng sẽ nuôi dạy đứa trẻ hết mình.

 

Khoảng 8 giờ tối, trong lúc vợ đang vào phòng siêu âm, Bảo Đăng ngồi phía ngoài bồn chồn sốt ruột. Anh nhắn tin cho anh trai của mình.

 

(Anh ơi, ví dụ siêu âm ra con gái thì mình nên chăm vợ thế nào? Ra con trai thì sẽ thèm ăn gì? Hay là 2 giới tính có khác gì nhau không?]

 

Rất nhanh đã có tin nhắn đáp trả.

 

 

 

[Con gái thì không biết. Vợ anh sinh 2 lần con trai nào cũng thèm chua. Em xem có dấu hiệu gì không?]

 

(Quế Anh không đòi ăn gì nhiều, em ấy vẫn như bình thường, chỉ là dạo này hơi khó tính chút]

 

(Anh không nắm rõ, đợi tí có kết quả rồi hỏi bác sĩ cách chăm sóc xem sao)

 

Cố Bảo Đăng vẫn không yên tâm. Anh ngó sang bên cạnh, thấy một cặp vợ chồng tầm tuổi đang ngồi với nhau, bầu của cô vợ cũng khá to, liền bắt chuyện:

 

- Chào anh. Anh cũng đưa vợ đi siêu âm nhỉ?

 

Người chồng rất thân thiện đáp:

 

À, đúng vậy! Bọn tôi đi khám theo định kì! Còn anh?Vợ tôi đang trong phòng siêu âm. Mà bé trong bụng chị nhà là trai hay gái nhỉ?Gái đấy! Chúng tôi có 1 đứa con trai lớn rồi. Đây là đứa thứ hai. Dự là tháng rưỡi nữa sinh!Bảo Đăng kéo ghế xích lại gần, thận trọng hỏi:

 

- Vậy anh chị thấy mang bầu con trai hay gái dễ sinh hơn?

 

Bỗng cả hai bật cười:

 

- Ha ha ha! Đều khó cả! Anh lo cho vợ phải không?

 

Bảo Đăng đưa tay lên gãi đầu. Nhìn anh lúc này cứ ngố ngố, ngốc nghếch.

 

Ch- Chúng tôi lần đầu có con nên cũng hơi...Không sao. Sinh đẻ là một chuyện. Chăm con còn khó hơn ngàn lần. Từ từ rồi mình cũng làm được hết! Mà anh đã nghĩ ra tên con chưa?Bảo Đăng đáp ngay mà không cần suy nghĩ:

 

Vợ tôi muốn có con gái tên là Băng Thanh, con trai thì tên là Tuấn Hải.Ô... hai cái tên đẹp quá. Anh để vợ quyết hết à? Tự bản thân mình không chọn được hả?Em ấy thích là được. Tôi nghe theo.Đang nói chuyện thì bỗng Quế Anh bước ra, tay cầm theo một tập hồ sơ đựng mấy tấm hình siêu âm. Cố Bảo Đăng đứng bật dậy, vội vàng chạy đến:

 

- Sao rồi!? Bác sĩ nói sao!?

 

 

 

Quế Anh phì cười:

 

- Anh muốn con trai hay gái?

 

Bảo Đăng lắc đầu:

 

- Không quan trọng! Nếu là gái thì anh sẽ lập tức đi mua quần áo đẹp! Còn nếu là trai thì anh sẽ đi mua hàng tá đồ chơi về! Vợ mau nói đi! Anh muốn biết con mình tên là Băng Thanh hay Tuấn Hải!

 

Tay Quế Anh xoa bụng. Cô mặc kệ ánh nhìn khát khao chờ đợi của chồng, khẽ nhìn xuống bụng vài giây rồi mới ngẩng lên. Khóe môi không kìm được nụ cười:

 

- Cả hai được không?

 

Bảo Đăng đơ ra:

 

Hả?Anh đó! Nói rồi thì phải làm nhé! Anh vừa phải mua quần áo đẹp, vừa phải mua đồ chơi đó!Bảo Đăng nắm lấy hai vai của vợ, hỏi dồn:

 

Sinh đôi hả!? Vợ sinh đôi hả?Ữm.Cái gật đầu của Quế Anh làm Bảo Đăng vui sướng. Anh vội xem hình siêu âm rồi chạy lại khoe với cặp vợ chồng lúc nãy. Không những thế, anh còn la hét mang cái hình đó đi khắp bệnh viện. Ồn ào đến mức y tá phải ra nhắc nhở anh nhỏ tiếng lại.

 

Cuối cùng, Bảo Đăng ôm thật chặt vợ mình rồi dắt tay cô đi:

 

- Được rồi, anh sẽ giữ lời hứa! Ta đi mua đồ thôi vợ yêu!

 

"Hóa ra đội trưởng tổ điều tra trọng án khi ở bên tia sáng nhỏ của mình thì cũng chỉ là đứa trẻ con mà thôi!"

 

"À.. sắp tới lại có thêm 2 tia sáng nữa được ra đời".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!