Tiên Long

Chương 29: Chương 29


trước sau

Chương 29: Hấp thu quỷ đan.

Ngạ quỷ, chúng không phải là ma quỷ thông thường, chúng là biểu hiện của sự tham, sân, si của loài người. Chúng là những sinh vật bị chúng thần nguyền rủa, sa đọa vào tối tăm và đói khát, phiêu đãng khắp nơi trong chư thiên vạn giới này.

Ngạ quỷ có hai mươi tư loại với đủ các hình dạng ghê tởm, sống vật vờ khắp nơi làm hại đến sinh linh.

Chúng không mạnh mẽ như atula, cũng không thần bí như ma, nhưng chúng lại là những sinh vật dai dẳng nhất, bẩn thỉu nhất, đeo bám con người, hút khô, xâm thực cho đến khi người đó chết đi trong ám ảnh.

Thực lực của ngạ quỷ có yếu có mạnh. Yếu thì dù là một võ giả bình thường cũng không bằng, còn mạnh, trong truyền thuyết hai mươi tư quỷ vương, chính là nghe đồn có thể địch lại cả thần ma.

Lý Phàm vừa đi vừa nhớ lại những điều mình biết được về loài này, khóe miệng không tự chủ được khẽ co quắp lại. Ngạ Quỷ Giới này chỉ là một giới diện do Càn Khôn Tháp tạo ra, không thể là quỷ giới chính thức được, vậy Ngạ Quỷ tại đây cũng không thể quá mạnh. Nhưng nghĩ tới cảnh phải chém giết cùng với cái loại sinh vật kinh tởm này, hắn cũng không tự chủ được phải rùng mình.

"Trước tiên nên tìm một chỗ an toàn trước đã, sau đó mới có thể tìm cách thu thập quỷ đan được."

Khẽ lẩm bẩm tự nói, theo sau Lý Phàm dưới chân khẽ điểm, hóa thành một đạo hắc tuyến nhanh chóng biến mất...

Ngạ Quỷ giới, âm khí vẫn lượn lờ khắp nơi tạo cho không gian càng thêm cảm giác âm u quỷ dị. Thi thoảng đâu đây, lại bộc phát ra từng hồi tiếng nổ mạnh vang dội, kèm theo dó là những tiếng quỷ khóc thảm thiết, cũng có thể, là tiếng hét thê lương của con người.

Trong một khu nghĩa địa đổ nát, Lý Phàm sắc mặt ngưng trọng, trên tay câm chắc sám hối chi mâu, mũi mâu chỉ thẳng phía trước.

Mà đối diện hắn, là hơn chục sinh vật toàn thân thân hình dị kỳ, bụng phệ thòng xuống, mắt cụt cằm dài, con mắt bằng cái chén, răng to như cái cuốc, tóc dài phết gót, đầu lớn hơn mình, hình thù ghê gớm, mùi thúi tanh hôi, chính là một trong hai mươi tư loài ngạ quỷ, gọi là Kunapà.

Loại Kunapà này có đặc tính ăn ròng mủ máu và tử thi, càng ăn chừng nào càng đói nhiều chừng nấy, khi thấy tử thi bỏ thì áp lại xé ăn, nhưng vẫn bị đói khát thật lâu đời. Là một loại cực kì ghê tởm. Nhưng mỗi một con Kunapà ở đây, khí tức đều không yếu hơn Tông Sư đỉnh phong cường giả chút nào.

Lý Phàm cẩn thận quan sát mười con ngạ quỷ này một lúc, theo sau trong miệng gầm lên một tiếng, dưới chân bước ra ba bước, cánh tay cầm mâu rung lên đâm ra một loạt mâu ảnh.

Sám hối chi mâu cắt xé không gian, mang theo một mùi máu tanh nhàn nhạt cùng với từng đạo hắc khí quấn quanh, lấy một khí thế thảm liệt mà đâm tới mười con Kunapà này.

Oanh oanh long...!

Khè khè...!

Đối diện với một mâu này, trong miệng từng con ngạ quỷ này gào lên từng tiếng kêu thê lương, từ cái đầu quá khổ của chúng, giữa trán nứt ra, từng đạo huyết tiên từ bên trong bất ngờ phun ra. Một nửa trong số đó cản lại mâu thế, nửa còn lại tới tấp hướng tới những bộ vị trọng yếu trên thân Lý Phàm bắn tới. Từ bên trong huyết tiên, từng mùi vị tởm lợm và hôi thối lan ra xung quanh, làm âm khí đang quấn quanh cũng phải vội vàng tránh lui.

Hừ!

Lý Phàm đối diện với hơn năm đạo huyết tiên bắn tới vẫn không hề lui bước, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh. Cùng lúc đó dưới chân hắn hướng bên trái bước qua, trường mâu trong tay kéo ngược trở lại, xoay tròn một vòng hóa giải hết các huyết tiên bắn tới. Theo sau hắn cả người nguyên khí sôi lên, hai tay nắm chắc cán mâu, gầm vang một tiếng, một mâu này hướng tới bầy quỷ quét ngang một phát.

Rầm...!

Lý Phàm một mâu quết ra, lập tức quật trúng hơn ba con ngạ quỷ đứng gần nhất. Chúng cả người vừa bị Sám Hối chi mâu đánh tới, đều là kêu lên thảm thiết, toàn thân bốc ra khói xanh, cả người như một bao cát bị đánh bay ngược trở lại về đằng sau, đập vỡ nát hàng loạt bia mộ mới có thể dừng lại.

Mà cùng lúc này Lý Phàm được thế không buông, hai mắt hắn hắc quang hóa thành một đạo hắc tuyến bắn ra, hướng tới đầu lâu một con ngạ quỷ bắn tới. Theo sau trong lúc con quỷ kia kêu lên thất thanh, hắn đã như u linh nhẹ nhàng tới gần, bàn tay mang theo hắc sắc nguyên khí quấn quanh hướng tới đỉnh đầu con quỷ này đập mạnh xuống.

Phanh...!

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, Lý Phàm một chưởng trực tiếp đập nát đầu con quỷ này, tiện tay đào ra một viên quỷ đan. Mà lúc này, sáu con Kunapà còn lại mới kịp phản ứng.

Rít rít...!

Chúng gào lên thê lương, giận dứ, dưới chân hướng tới phía sau nhanh chóng lùi lại. Hiển nhiên chúng nó đã bị hành động của nhân loại trước mắt này làm cho sợ hãi rồi.

"Giờ mới muốn chạy, e là đã muộn rồi!"

Lý Phàm nhìn bầy quỷ còn lại, khẽ nhếch miệng cười nhạt. Lũ sinh vật ghê tởm này, hắn hoàn toàn không có lấy một chút thương xót nào.

Mà lời của hắn vừa dứt, cả người đã biến mất tại chỗ. Theo sau trước mặt một con Kunapà đang chạy trốn, thân hình của Lý Phàm mờ ảo hiện ra, một mâu hướng tới cổ họng nó hung hăng điểm tới.

Phập...!

Nửa ngày sau, trên một ngôi mộ đã bị đào ra quá nửa, Lý Phàm bình tĩnh ngồi đó, hai mắt đang chăm chú quan sát một viên châu đen kịt to bằng ngón cái trên tay. Từ viên trâu, lờ mờ có thể thấy được từng đạo quỷ khí như ẩn như hiện toát ra, tạo thành một gương mặt dữ tợn kêu gào.

"Quỷ đan loại này, không giống với yêu đan chút nào. Trong yêu đan của yêu thú, tuy có chứa một chút yêu khí, nhưng phần lớn là thiên địa nguyên khí tinh thuần. Mà quỷ đan này, ngoài quỷ khí nồng đậm ra, hầu như là không tồn tại một chút nguyên khí nào."

Lý Phàm nhìn viên quỷ đan lẩm bẩm tự nói. Theo sau hắn đưa ra trước mặt tiểu Bạch trên vai, hứng thú hỏi:

"Tiểu tử, cái này cho ngươi, liệu có ăn được không?"

Tiểu Bạch nhìn viên quỷ đan, khẽ ngửi ngửi một chút, tiếp đó dùng vẻ mặt bất mãn nhìn lại Lý Phàm, kêu lên mấy tiếng, dường như là muốn nói:

"Cái này chỉ có quỷ mới xài được, đưa ta làm cái quái gì a?"

Mà Lý Phàm thấy vẻ mặt bất mãn của tiểu Bạch cũng chỉ biết cười khổ. Chẳng qua hắn đối với cái quỷ đan này vẫn chưa phải là hoàn toàn hết hy vọng.

"Theo lời của gương mặt khổng lồ kia nói, chỉ cần lấy quỷ đan của đủ hai mươi tư loại quỷ là được, tức là mỗi loại cũng chỉ cần tới một viên. Mà ta ba ngày này săn giết ngoài bọn Kunapà hôm nay ra, còn giết thêm được năm con Vantàsà và tám con Gutha, nếu trừ đi chỗ quỷ đan cần giao nộp, cũng phải thừa ra đến hai mươi viên rồi. Mấy con quỷ này thực lực đều không kém gì Tông Sư đỉnh phong cao thủ, quỷ đan của chúng nếu cứ vậy mà vứt bỏ thì cũng thật phí lắm a."

Lý Phàm thấp giọng nói, hắn trên tay nắm chặt một viên quỷ đan, ngưng thần tĩnh khí, dường như muốn thử hấp thu.

Trong đan điền hắn lúc này, phía dưới hắc sắc nguyên thai hắc động kì bí kia dường như bắt dầu được ý chí của Lý Phàm thúc dục, nổi lên từng hồi ba động mỏng manh.

Một lúc sau, từ trong hắc động này, một cỗ lực hút kinh khủng xuyên phá đan điền, theo hướng bàn tay đang cầm quỷ đan của Lý Phàm mà dữ tợn hấp nuốt tới.

Tê...!

Một hồi tiếng động kì quái vang lên, Lý Phàm kinh ngạc phát hiện viên quỷ đan trên tay mình bằng mắt thường cũng có thể thấy được quỷ khí phía trên đang nhanh chóng nhạt đi, theo sau cả viên quỷ đan đã hoàn toàn tan thành bột phấn.

Mà cùng lúc đó bên trong đan điền của hắn, một cỗ lực lượng nhỏ bé bất ngờ hiện ra. Bên trong cỗ lực lượng này là từng khí tức tà ác, không mang theo một chút nguyên lực nào, chính là Quỷ lực. Mà cỗ quỷ lực này, sau khi tiến vào bên trong hắc động, một lúc sau liền được hắc động phun ra trở lại. Bên trên nó, cũng không còn một chút quỷ lực nào nữa, mà đã hoàn toàn chuyển hóa thành một loại lực lượng hắc ám nguyên thủy nhất, thuần chính nhất. Bên trong cỗ lực lượng này, không có quỷ khí, không có tà ác, mà chỉ có một cỗ khí tức hủy diệt đơn thuần. Tuy yếu ớt, nhưng uy áp do cỗ khí tức này phát ra cũng khiến cho nguyên lực trong cơ thể Lý Phàm vội vã tránh xa.

"Cái này là lực lượng gi? Hủy diệt lực lượng?"

Lý Phàm nhìn một tia lực lượng mới hình thành trong cơ thể mình mà không khỏi ngây ra, theo sau lẩm bẩm tự nói. Cùng lúc đó hắn thử dẫn động cỗ lực lượng này chạy một vòng khắp kinh mạnh toàn thân.

Hít...!

Ngay lập tức, một cỗ đau nhức khủng bố truyền đến làm hắn phải hối hận vì cái hành động này. Cỗ lực lượng mang tính hủy diệt này đi đến đâu liền làm cho cả người hắn như bị cắt xé từ bên trong đến đấy, đau nhức làm sắc mặt Lý Phàm phải kịch liệt biến dạng, mồ hôi lạnh trên trán nhanh chóng tuôn ra như tắm.

"Khốn kiếp, cái quỷ gì thế này..."

Lý Phàm gầm lên một tiếng giận dữ, mà cùng lúc này tia lực lượng kia sau khi chạy một vòng quanh cơ thể hắn, liền hướng tới thức hải hắn đi lên...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!