Tiên Long

Chương 60: Chương 61


trước sau

Chương 61: Đột Phá Thần Lực Cảnh.
Cái mồm rộng tới gần trượng của Đại Bạch Sa dang ra hết cỡ, răng nanh trong mồm giống như vô số những thanh loan đao, trong lúc lao tới toát ra từng luồng hàn phong lạnh lẽo. Một đớp này nếu cắn trúng Lý Phàm, nhất định sẽ khiến hắn đầu mình hai đoạn.

Lý Phàm trong mắt ánh lên quang mang lạnh lẽo, dưới chân tiện đà bước sang bên trái một bước tiện đà né được cú đớp của yêu thú, theo sau cánh tay cầm mâu khẽ vận lực. Sám Hối Chi Mâu nhất thời cong lên như dây cung, vẽ nên trong không gian một đường cong tuyệt mĩ mà hung ác đập xuống mình Đại Bạch Sa.

Phanh...!

Một tiếng xương cốt nứt vỡ thanh thúy vang lên, thân hình to lớn của Đại Bạch Sa như một quả cầu thịt bị đánh bay ra ngoài, huýt lên một tiếng thê lương.

Lý Phàm một mâu đánh bay yêu thú, nhưng chưa đợi hắn kịp định thần, phải trái hai bên đồng loạt thổi tới một trận gió tanh, hai con Đại Bạch Sa đã nhân lúc này đồng loạt lao tới tập kích. Chưa hết, dưới chân Lý Phàm, một con Đại Bạch Sa cũng đang từ dưới nước nhanh chóng lao lên, há ra cái mồm rộng lớn hung ác dường như muốn đem Lý Phàm một ngụm nuốt vào.

"Hừ!"

Lý Phàm trong mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, bàn chân đạp mạnh xuống nước, cả người đã nhảy lên cao tới ba trượng tránh thoát đòn tần công của hai con Đại Bạch Sa hai bên, mà cùng lúc này cổ tay hắn khẽ xoay, hai tay nắm chắc cán mâu, đem cả thanh trường mâu giơ cao rồi mạnh mẽ bổ xuống.

Viu viu...!

Một bổ này, giống như Sơn Tinh Khai Sơn, Thủy Tinh Phân Hải, mang theo một cỗ ý cảnh phân chia thiên địa mà đánh xuống con Đại Bạch Sa đang ở dưới nước lao lên.

Hú...!

Đại Bạch Sa nhìn thấy thế không khỏi huýt lên một tiếng sợ hãi, chỉ là nó vốn từ lòng biển lao tới tập kích Lý Phàm, xung lực cực mạnh, trong lúc nhất thời cũng không thể quay đầu lại được nữa rồi.

Đại Bạch Sa cả người lao ra khỏi mặt nước, hướng tới Lý Phàm cắn tới, nhưng đón chờ nó là một thanh trường mâu đang như đại phủ hung tợn đập xuống.

Oanh...!

Máu tươi bắn lên tung tóe, cùng với đó là óc tương trắng hếu của Đại Bạch Sa. Một tiếng kêu thảm cũng chẳng kịp phát ra, nó đã bị Lý Phàm một mâu đánh nát đầu.

Lý Phàm sau khi hóa giải được sự vây công của ba con Đại Bạch Sa, đang muốn nhanh chóng lao xuống mặt biển thì bất chợt trước mặt tối sầm, một bóng đen khổng lồ đã hướng tới ngực hắn dâm tới.

Lý Phàm sắc mặt đại biến, nhưng hắn thân đang ở giữa không trung, cũng không còn cách nào có thể né tránh, hơn nữa một mâu vừa đánh xuống cũng chưa kịp thu tay lại, đành chỉ có thể trợn mắt nhìn cái đầu khổng lồ của một con Đại Bạch Sa tông mạnh vào ngực mình.

Oanh...!

Hộc!

Lý Phàm há mồm phun ra một ngụm máu tươi, cả người như đạn pháo bắn ngược lại phía sau. Một cú đâm này, làm hắn giống như vừa bị một tòa núi lớn đụng phải. Không những trước ngực đau đớn vô cùng mà dường như còn nghe thấy được cả tiếng xương cốt nứt gãy bên trong.

Thân hình Lý Phàm sau khi văng đi hơn mười trượng bèn hướng tới mặt biển phía dưới rơi xuống. Chỉ là ngay lúc này mặt biển nơi đó bọt nước tung tóe văng lên, theo sau hơn mười con Đại Bạch Sa khổng lồ đã ngoi dầu lên, mồm há rộng để lộ ra hàm răng trắng nhởn. Chúng đã thủ sẵn tại nơi này, chỉ cần chờ Lý Phàm vừa rơi xuống là đồng loạt xông lên, đem hắn cắn xé cho thi cốt vô tồn.

Phía xa xa tiểu Bạch trông thấy cảnh này không khỏi giận dữ hú lên một tiếng, ba con mắt kim quang đồng thời bùng ra, đang muốn nhảy ra khỏi bè lao tới thì một tiếng nói nhàn nhạt mà cổ lão đã vang lên:

"Tiểu tử kia, chủ nhân của ngươi sẽ không sao đâu, ngươi phải có lòng tin vào hắn chứ? Nếu như ngay cả chướng ngại này mà hắn cũng không vượt qua được, vậy thì hắn cũng không xứng làm chủ nhân của ngươi."

Quy lão hai mắt cũng đồng dạng nhìn về hướng Lý Phàm, lông mày tuy khẽ nhíu lại nhưng vẫn thản nhiên nói.

Mà tiểu Bạch nghe xong lời này, tuy vẫn còn lo lắng nhưng nó cũng không lao lên nữa, chỉ khẽ gầm gừ hai tiếng rồi đứng yên tại chỗ.

Lại nói Lý Phàm đang hướng mặt biển rơi xuống, trong lòng không khỏi hiện lên một tia hoang mang:

"Chẳng nhẽ phải chết tại đây sao? Phải chết sao?"

Lý Phàm trong mắt không khỏi trơ nên một mảnh mê mang, nhưng dường như nghĩ tới điều gì, hắn không khỏi cắn mạnh đầu lười, đem đầu óc thanh tỉnh trở lại, há mồm gầm lên giận dữ:

"Ta không thể chết được. Tung tích phụ thân chưa rõ, đại thù chưa báo, ta sao có thê chết vào tay lũ sức sinh này được. Lên, lên cho ta."

Trong lúc gào thét, Lý Phàm cả người nguyên khí sôi lên kịch liệt, từ trong đan điền hắn nguyên lực tuôn ra dữ dội, tụ tập lại với nhau tại một điểm rồi bỗng nhiên... nổ mạnh.

Oanh Oanh Oanh...!

Nguyên lực tự thân nổ mạnh làm Lý Phàm rên lên đau đớn, khóe miệng trào ra máu tươi nhưng cũng nhờ sức mạnh của vụ nổ mà làm hắn ngưng lại giữa không trung trong khoảnh khắc.

Cùng lúc này, Lý Phàm hai mắt tơ máu vằn lên, dồn hết sức xoay ngược người lại, bàn tay nắm chắc trường mâu hướng tới hơn mười đầu Đại Bạch Sa phía dưới mạnh mẽ quật tới.

Trong lúc này, trong đầu hắn một mảnh yên lặng, trong tâm trí ngoài suy nghĩ phải giết chết mười đầu yêu thú kia thì đã không còn bất cứ tạp niệm nào nữa. Tâm thần một mảnh tĩnh lặng kỳ ảo, ngoài sát khí kinh khủng và sát tâm kiên định đang dần dần lớn mạnh lên, Lý Phàm không còn nghe thấy, ngửi thấy, nhìn thấy bất cứ điều gì nữa.

Mờ hồ, Lý Phàm cảm thấy cả thiên địa dường như trở nên khác biệt hơn. Như sáng sủa hơn, nhưng cũng mờ mịt hơn. Đây đó quanh hắn, là từng chùm từng chùm tia sáng đủ mọi màu sắc.

Xanh, đỏ, tím, vàng, đen trắng...!

Không những vậy, hắn còn thấy được rất nhiều thứ mà trước đây hắn chưa từng cảm giác được. Nguyên lực, rất nhiều hệ nguyên lực. Những nguyên lực đủ mọi sắc màu đang vởn vơ quanh quẩn trong thiên địa, giống như từng đám mây vật vờ trôi nổi trên bầu trời, mãi không tiêu tan.

Thiên Địa Nguyên Lực là gì?

Chính là năng lượng nguyên bản nhất, nguyên thủy nhất trong thiên địa.

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong Vũ Lôi Điện, Băng Hàn...

Tất cả các hình thái năng lượng nguyên thủy nhất trong trời đất này, đều được gọi là nguyên lực.

Mà Thần Lực cường giả, chính là có thể câu thông được với một loại hoặc nhiều loại nguyên lực này, nhờ đó mà hoàn toàn chuyển hóa nguyên lực bản thân thành loại nguyên lực thiên địa đó, qua đó đề cao sức sát thương của nguyên lực lên gấp mười lần, trăm lần.

Võ giả từ khi tu luyện, do công pháp khác nhau mà cũng sẽ cải tạo cơ thể theo đường lối khác nhau. Giống như một người tu luyện Băng hệ công pháp thì cơ thể sẽ dần dần chuyển thành băng thuộc tính, sau khi Tiên Thiên thành công thì sẽ hoàn toàn biến thành Băng Hàn Chi Thể, nhờ đó mà tới Thần Lực cảnh sẽ dề dàng câu thông được với băng hàn lực trong thiên địa hơn.

Chỉ là Lý Phàm tu luyện công pháp quá mức đặc biệt. Táng Thiên Thánh Pháp, không hề câu thông với bất cứ loại nguyên lực nào trong thiên địa. Thứ nó câu thông, chính là Hủy Diệt năng lực, là Sát Lục chi lực, là một loại ý chí phá diệt hết thảy, trấn áp hết thảy từ vạn cổ xa xôi buông xuống.

Lý Phàm từ khi tiến vào biển vẫn chậm chạp không đột phá, là do hắn không có sát tâm, không thể cảm nhận được Hủy Diệt nguyên lực. Nhưng lúc này khi sinh mạng bị uy hiếp, sát tâm Lý Phàm đối với đám Đại Bạch Sa này mạnh mẽ dâng trào, khiến cho hắn trong mơ hồ cảm nhận được Hủy Diệt Bổn Nguyên.

"Một mâu hủy diệt, đánh phá chư thiên. Sát Lục chi tâm, chúng thần đao phủ. Lũ súc sinh các ngươi, chết đi cho ta."

Lý Phàm hai mắt hắc quang bắn ra tới cả thước, hai tay gân xanh nổi đầy. Hắn há miệng hú dài một tiếng, Sám Hối Chi Mâu trong tay dường như trong lúc nhất thời đã hóa thành một con thạch long cuồng bạo, hướng tới đám Đại Bạch Sa phía dưới điên cuồng đập xuống...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!