tiên tri và số phận đế chế

Chương 9: Cơn lũ thứ hai


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu trời Tenochtitlan tối sầm, những đám mây đen kéo đến từ phía tây, báo hiệu một cơn bão sắp ập xuống thành phố. Dòng sông gần trung tâm đột ngột dâng cao, những con sóng nhỏ tràn vào các con hẻm, nhấn chìm các chòi lá và cửa hàng chợ. Dân chúng hoảng loạn, la hét, cố chạy thoát khỏi dòng nước cuồn cuộn.

Itzel đứng trên ban công đền thờ, mắt nhìn xuống dòng sông hung dữ. Chim quạ đen kêu vang trên bầu trời xám xịt, như nhắc nhở cô rằng điềm báo chưa bao giờ sai. Cô vội vàng hô lên:

“Các đồng minh! Nhanh lên! Giúp dân sơ tán khỏi khu vực nguy hiểm!”

Tlacaelel và bộ tộc của ông đã chuẩn bị sẵn sàng. Họ dùng thuyền nhỏ và bè tre dẫn dân chạy lên những vùng đất cao. Itzel cùng các quan trung thành trong triều, mặc cho mưa gió tạt vào mặt, phối hợp chỉ huy từng nhóm dân chạy về nơi an toàn.

Nhưng cơn lũ không đơn giản chỉ là thiên tai tự nhiên. Trong linh cảm thần linh của Itzel, cô nhận ra có điều gì đó siêu nhiên đang thúc đẩy dòng nước. Nó không chỉ là mưa hay lũ lụt bình thường, mà là một thử thách từ thần linh, hay thậm chí là sự cảnh báo cho những âm mưu đang dần lộ diện trong triều.

Khi dòng nước cuồn cuộn dâng cao, Itzel nhìn thấy một nhóm trẻ em bị mắc kẹt trên mái nhà, nơi nước đã tràn lên quá nửa. Cô không chần chừ, lao xuống dòng lũ cùng Tlacaelel và những người đồng minh. Cơn nước lạnh buốt xương, dòng chảy mạnh cuốn trôi những vật thể nhỏ, nhưng nhờ linh cảm và sự bình tĩnh, họ cứu được tất cả trẻ em.

Trở về nơi trú ẩn tạm thời, Itzel thở dốc, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. Mọi người xung quanh nhìn cô với sự ngưỡng mộ và lòng tin: tiên tri không chỉ dự đoán mà còn hành động để cứu dân chúng.

Trong đêm, khi dòng sông bắt đầu rút, Itzel ngồi lặng bên cuộn giấy cổ, ánh nến nhấp nháy phản chiếu trên khuôn mặt cô. Cô hiểu rằng cơn lũ thứ hai này là bài học và cảnh báo: thiên tai chỉ là một phần, còn âm mưu trong triều sẽ còn dữ dội hơn. Nếu không chuẩn bị, thành phố sẽ không thể đứng vững.

Mẹ cô, tu sĩ già, xuất hiện, đặt tay lên vai Itzel:

“Con đã cứu dân chúng hôm nay, nhưng đừng quên: thử thách thực sự còn phía trước. Kẻ thù trong triều và sức mạnh siêu nhiên sẽ không ngừng thử thách con.”

Itzel nhắm mắt, hít sâu, thầm nhủ:

“Con sẽ không để những thử thách này phá hủy đế chế. Con sẽ chiến đấu, dù phải đối mặt với thiên tai, âm mưu hay thần linh.”

Ánh trăng xuyên qua mưa, phản chiếu trên dòng nước còn sóng sánh, soi rõ quyết tâm của Itzel: cô không còn chỉ là tiên tri dự đoán điềm báo, mà là người dẫn đường, cứu dân và chống lại bóng tối trong triều.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×