tiếng vọng từ ly giang

Chương 4: Tiếng Vọng Và Tấm Bản Đồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trong một phòng kỹ thuật được dựng lên tạm thời, Lâm An đeo tai nghe, nhắm mắt lại, lắng nghe đi nghe lại đoạn ghi âm bị nhiễu. Tiếng "cạch, cạch" khô khốc. Và rồi là âm thanh kỳ lạ đó. Nó không giống tiếng gió. Nó có một tần số và nhịp điệu rất đặc biệt, như thể được lặp lại. Nó giống tiếng vọng, nhưng lại méo mó một cách phi tự nhiên.

Trong khi Lâm An đang chìm đắm trong thế giới âm thanh, Triệu thanh tra cho người khám xét lại toàn bộ du thuyền một lần nữa, tỉ mỉ đến từng chi tiết.

Và lần này, họ đã tìm thấy một thứ mà đội điều tra ban đầu đã bỏ qua vì cho rằng nó không liên quan.

Trong phòng ngủ của CEO Phan Vũ, kẹp trong một cuốn sách về lịch sử địa phương, là một tấm bản đồ du lịch của sông Ly Giang. Tấm bản đồ trông rất bình thường, ngoại trừ một điểm. Ai đó đã dùng bút đỏ, khoanh tròn một khu vực hẻo lánh trên sông, nơi có rất nhiều hang động đá vôi chưa được khám phá.

Bên cạnh vòng tròn đó, là một dòng ghi chú viết tay rất nhỏ:

"Nơi tiếng vọng bắt đầu?"

Triệu thanh tra lập tức mang tấm bản đồ đến cho Lâm An. Khi nhìn thấy dòng ghi chú đó, Lâm An mở bừng mắt.

"Tiếng vọng," cậu lặp lại.

Cậu bật lại đoạn ghi âm. Tiếng vọng trong đoạn ghi âm, và tiếng vọng trên tấm bản đồ. Đây không thể là một sự trùng hợp.

"Phan Vũ không phải đến đây chỉ để du lịch hay bàn chuyện làm ăn," Lâm An nói, giọng đầy vẻ quả quyết. "Ông ta đang tìm kiếm một thứ gì đó. Một thứ gì đó liên quan đến âm thanh kỳ lạ này, và nó nằm ở khu vực được đánh dấu trên bản đồ."

Vụ án mất tích bí ẩn vừa rẽ sang một hướng hoàn toàn mới. Nó không chỉ là một cuộc tranh giành kinh doanh. Nó còn là một cuộc truy tìm một bí mật nào đó được cất giấu giữa những ngọn núi đá vôi của Quế Lâm.

"Chuẩn bị một đội," Triệu thanh tra ra lệnh. "Chúng ta sẽ đến khu vực đó. Ngay lập tức."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×