tiểu thư nghịch ngợm và quan lãnh lùng

Chương 8: Lễ hội trăng rằm và trái tim lạc nhịp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm trăng rằm phủ Tưởng rực rỡ ánh sáng, khắp các hành lang và vườn hoa đều được trang trí bằng đèn lồng đủ màu, tạo nên một khung cảnh vừa lộng lẫy vừa mơ màng. Tiểu thư Tưởng Nhu đứng trước gương, chỉnh lại chiếc y phục màu hồng nhạt thêu hoa tinh xảo, mắt long lanh, vừa hồi hộp vừa háo hức. Hôm nay là lễ hội trăng rằm, và cô đã nghĩ ra một kế hoạch nhỏ để “trêu chọc” Quan Lâm.

Quan Lâm đã ra sớm, giám sát việc chuẩn bị lễ hội, ánh mắt nghiêm nghị nhưng vẫn tỏa ra sự dịu dàng, đặc biệt khi nhìn thấy những đèn lồng rực rỡ. Nhu đứng nép sau cánh cửa, tay cầm chiếc quạt giấy giấu bột, mắt dõi theo từng cử chỉ của ông, lòng rộn ràng: “Hôm nay phải khiến ông ấy bất ngờ mới được.”

Khi lễ hội bắt đầu, Nhu tinh nghịch dẫn theo vài hầu cận, đặt những chướng ngại vật nhỏ và ném bóng nước nhẹ vào người Quan Lâm từ phía sau, khiến ông giật mình, nghiêm nghị nhíu mày nhưng không quát mắng. Nụ cười khúc khích của Nhu hòa với ánh sáng từ đèn lồng, làm trái tim cô rung rinh.

Trong lúc lễ hội diễn ra, Nhu vô tình va chạm với Quan Lâm giữa khu vườn trăng sáng, cả hai cùng đỏ mặt, ánh mắt giao nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đầy ấm áp. Cô cảm nhận được nhịp tim mình rộn ràng, tim như muốn nhảy ra ngoài.

Một trò chơi thú vị khác bắt đầu: đố vui với giải thưởng là những chiếc đèn lồng xinh xắn. Nhu và Quan Lâm bị đặt vào cùng một đội, phải hợp tác để giành chiến thắng. Ban đầu, cả hai vẫn tranh cãi như mèo với chó, nhưng dần dần, những khoảnh khắc hợp tác khiến họ nhận ra tình cảm dành cho nhau sâu hơn.

Khi màn rước đèn trăng diễn ra, Nhu bất ngờ vấp phải một bậc đá nhỏ, Quan Lâm nhanh chóng đỡ lấy cô, ánh mắt dịu dàng không giấu được. Khoảnh khắc ấy khiến Nhu đỏ mặt, tim loạn nhịp. Mưa nhẹ đầu mùa hôm nay chưa từng làm cô cảm thấy rung động như thế, nhưng ánh trăng và ánh mắt Quan Lâm khiến trái tim cô lạc nhịp.

Sau lễ hội, mọi người cùng thưởng trà dưới ánh trăng. Nhu và Quan Lâm đứng cạnh nhau, đôi tay vô tình chạm nhau, ánh mắt giao nhau. Cô cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa khắp người, tim rộn ràng như muốn nói ra nhưng lại ngượng ngùng không dám thốt.

Hầu cận và bạn bè xung quanh thì thầm cười khúc khích, vừa lo lắng vừa thích thú khi thấy hai người đứng cạnh nhau, ánh mắt đầy ẩn ý. Cha mẹ Nhu lặng lẽ mỉm cười: con gái mình đã bắt đầu để ý đến Quan Lâm, và tình cảm giữa họ dần rõ ràng hơn.

Khi đêm dần tàn, Nhu đứng trên ban công, tay nâng tách trà nóng, mắt nhìn về phía Quan Lâm đang thu dọn khu vườn trăng, trái tim cô rung động mạnh mẽ. Những ngày tiếp theo hứa hẹn sẽ còn đầy ắp những trò đùa, va chạm dở khóc dở cười, xen lẫn những khoảnh khắc ấm áp và lãng mạn, đưa hai trái tim dần xích lại gần nhau hơn.

Hết chương 8.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×