Tín Hiệu Câm

Chương 16: Cơn Địa Chấn Toàn Cầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Gói dữ liệu mà phi hành đoàn Icarus thả vào mạng lưới toàn cầu không chỉ là một tin tức, nó là một quả bom nguyên tử thông tin, và sức công phá của nó làm rung chuyển nền móng của cả một nền văn minh.

24 giờ đầu tiên.

Thế giới chìm trong sự hỗn loạn và hoài nghi. Các chính phủ cố gắng ngăn chặn, các kênh truyền thông chính thống ban đầu còn e dè. Nhưng đã quá muộn. Gói dữ liệu đã được sao chép và lan truyền với tốc độ ánh sáng qua hàng tỷ người dùng cá nhân. Nó không thể bị kiểm soát.

Đoạn nhật ký của Cơ trưởng Rostova, với giọng kể chân thật và đầy cảm xúc, đã kể lại một câu chuyện hoàn toàn khác với phiên bản của Aethelgard Corp. Một câu chuyện về sự hy sinh, về một trí tuệ vũ trụ vĩ đại, và về một món quà cho cả nhân loại. Hình ảnh Tiến sĩ Aris Thorne, nhà khoa học đã chọn ở lại, được lan truyền khắp nơi. Anh trở thành một biểu tượng, một vị thánh tử vì đạo của khoa học.

Nhưng điều thực sự kích nổ mọi thứ chính là tập tin đính kèm: công thức hoàn chỉnh để chữa trị ung thư.

72 giờ tiếp theo.

Các phòng thí nghiệm hàng đầu thế giới, từ Viện Karolinska ở Thụy Điển đến Viện Pasteur ở Pháp, đã bí mật tải về và bắt đầu quá trình thẩm định. Ban đầu là sự hoài nghi, nhưng khi những kết quả sơ bộ đầu tiên được xác nhận, sự hoài nghi đó biến thành một sự kinh ngạc đến tột độ. Nó có hiệu quả. Công thức đó là thật.

Tin tức rò rỉ ra ngoài. Và thế giới bùng nổ.

Một làn sóng phẫn nộ khổng lồ nhắm vào Aethelgard Corp. Hàng triệu người đổ ra đường biểu tình trước các trụ sở của tập đoàn trên khắp thế giới, từ New York, London cho đến Tokyo. Họ không chỉ biểu tình. Họ gào thét. Họ mang theo di ảnh của những người thân đã mất vì ung thư. Họ mang theo những tấm biển với dòng chữ: "AETHELGARD KẺ GIẾT NGƯỜI", "DI SẢN CỦA ARIS LÀ CỦA NHÂN LOẠI".

Tập đoàn hùng mạnh nhất hành tinh sụp đổ chỉ trong một tuần. Cổ phiếu của họ trở thành giấy lộn. Ban giám đốc và các cổ đông lớn bị phong tỏa tài sản. Các chính phủ, dưới sức ép khổng lồ của người dân, đồng loạt khởi tố ban lãnh đạo của Aethelgard với tội danh "Tội ác chống lại nhân loại".

Một tháng sau.

Thế giới đã thay đổi.

Liên Minh Địa Cầu (UTC) đã tiếp quản toàn bộ khối dữ liệu từ các phòng thí nghiệm của Aethelgard. Một hội đồng khoa học quốc tế, minh bạch và độc lập đã được thành lập, mang tên "Viện Di sản Aris Thorne". Nhiệm vụ của họ là nghiên cứu, thẩm định và công bố một cách có lộ trình những tri thức trong khối tinh thể cho toàn nhân loại.

Cuộc cách mạng công nghệ lần thứ năm bắt đầu. Năng lượng sạch, vật liệu mới, những chuyến du hành không gian sâu... một tương lai tươi sáng chưa từng có đang mở ra trước mắt con người.

Nhưng những người đã mang về tương lai đó, họ đang ở đâu?


Tại một ngôi làng chài nhỏ ở một hòn đảo hẻo lánh thuộc Philippines, bốn con người đang ngồi trong một căn nhà gỗ đơn sơ, nhìn ra biển. Họ đã thay đổi danh tính, sống một cuộc đời ẩn dật. Họ theo dõi sự thay đổi của thế giới qua một chiếc máy tính xách tay cũ kỹ được kết nối internet vệ tinh.

Họ thấy hình ảnh của Aris được dựng tượng ở nhiều thành phố. Họ thấy những bệnh nhân ung thư đầu tiên được chữa khỏi và khóc trong hạnh phúc. Họ thấy những bản tin về Viện Di sản mang tên người bạn của mình.

Họ đã chiến thắng. Một chiến thắng còn vĩ đại hơn cả những gì họ có thể tưởng tượng.

"Vậy là... chúng ta thắng rồi sao?" Jax hỏi, giọng anh có chút không chắc chắn. Anh, một người lính, lại đang phải sống như một kẻ trốn chạy.

"Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của Aris," Rostova đáp, bà nhìn ra biển, ánh mắt xa xăm. "Chúng ta đã trao lại món quà cho nhân loại."

"Nhưng cuộc chiến của chúng ta thì chưa," Kenji nói tiếp. "Chúng ta vẫn là những kẻ tội phạm trong mắt luật pháp của Aethelgard và UTC. Chúng ta đã tiết lộ những bí mật an ninh và công nghệ cấp cao nhất."

Họ biết ông nói đúng. Họ không thể sống mãi như thế này. Họ đã trả lại di sản cho thế giới, nhưng họ vẫn chưa tìm lại được cuộc sống của chính mình.

"Vậy chúng ta phải làm gì?" Renna hỏi. "Tiếp tục lẩn trốn?"

Rostova im lặng hồi lâu. Bà nhìn những người đồng đội, những người đã cùng bà đi qua địa ngục và trở về. Họ đã hy sinh quá nhiều.

"Không," bà nói, giọng bà đầy quyết tâm. "Chúng ta sẽ không trốn chạy nữa. Chúng ta đã làm điều đúng đắn. Và chúng ta sẽ đối mặt với phán quyết của thế giới mà chúng ta đã giúp tạo ra."

Bà nhìn mọi người. "Đã đến lúc trở về. Chúng ta sẽ ra đầu thú."

Quyết định cuối cùng đã được đưa ra. Họ sẽ quay về, không phải với tư cách những người hùng, mà là những công dân, sẵn sàng chấp nhận sự phán xét của một thế giới mới, một thế giới mà họ đã hy sinh tất cả để cứu vớt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!