tín hiệu đen

Chương 1: Kết Nối Từ Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Minh thường nói đùa rằng công việc của anh là thợ khảo cổ của thời đại kỹ thuật số. Giữa cái nhịp sống ồn ã, hối hả của Sài Gòn, nơi mọi thứ đều được đo bằng tốc độ 5G và dung lượng đám mây, anh lại sống bằng nghề "hồi sinh" những công nghệ bị lãng quên. Những máy chủ cũ kỹ, những ổ cứng SCSI phủ bụi, hay những hệ thống mạng lỗi thời bị vứt bỏ trong các góc tối của thành phố—đó là lãnh địa của Minh.

Anh ngồi trong căn hộ nhỏ trên tầng sáu của một chung cư cũ kỹ ở quận 3, nơi tiếng xe máy và tiếng rao hàng xen lẫn vào nhau như một bản giao hưởng hỗn loạn. Trên bàn làm việc, ánh sáng xanh lục từ màn hình CRT cũ rọi lên khuôn mặt mệt mỏi nhưng tập trung của anh. Hôm nay, một hợp đồng kỳ lạ đã đến qua một địa chỉ email ẩn danh.

Yêu cầu rất đơn giản: khôi phục dữ liệu từ một máy chủ thuộc sở hữu của một công ty viễn thông đã giải thể từ hơn hai thập kỷ trước. Địa điểm nhận server là một tòa nhà văn phòng cũ kỹ nằm sâu trong khu Chợ Lớn, nơi những mảng tường vàng úa và rêu phong vẫn còn đó, thách thức sự bành trướng của bê tông và kính.

“Làm việc với ma cũ rồi à?” Hùng, người bạn thân duy nhất và cũng là dân buôn đồ cổ công nghệ, đã cười khi Minh kể về hợp đồng.

Minh lắc đầu, nhấp một ngụm cà phê nguội. "Không phải ma. Chỉ là một tàn dư. Họ nói cái máy chủ đó bị ngắt điện hoàn toàn từ lâu, nằm dưới tầng hầm, nhưng vẫn còn một lượng dữ liệu quan trọng cần trích xuất. Trả giá cao khủng khiếp."

Tiền công hấp dẫn đến mức Minh không thể từ chối. Chiều hôm đó, anh lái xe máy đến địa điểm, một tòa nhà bốn tầng nằm lọt thỏm giữa hai cao ốc mới xây, trông như một chiếc răng sâu bị kẹt. Bảo vệ là một ông lão trầm lặng, chỉ đưa chìa khóa và một chiếc đèn pin cũ, không nói một lời về nội dung công việc.

Tầng hầm tối om. Mùi ẩm mốc, sắt gỉ và đất ẩm xộc lên mũi Minh, khác hẳn mùi điều hòa và nhựa mới của các trung tâm dữ liệu hiện đại. Anh bật đèn pin, ánh sáng vàng yếu ớt chiếu rọi một mê cung của những dây cáp quang bị cắt, những chiếc tủ kim loại mục nát, và xác chuột khô. Minh đi sâu vào trong, tiếng bước chân vang vọng trong không gian trống trải.

Cuối hành lang, anh tìm thấy căn phòng chứa máy chủ. Cửa thép nặng nề, khóa bằng một ổ khóa đã rỉ sét. Phải mất gần mười phút loay hoay, Minh mới mở được.

Bên trong là một chiếc tủ rack ố vàng, đứng trơ trọi như một lăng mộ. Bên trong tủ, một chiếc máy chủ thô kệch, to như một chiếc thùng máy tính để bàn đời cũ, nằm im lìm. Nó không hề giống những chiếc blade server hiện đại. Chiếc máy này là một sản phẩm của những năm 90, với hệ thống tản nhiệt bằng quạt kêu như máy cày.

Minh cẩn thận tháo chiếc máy ra. Khi chạm vào vỏ kim loại lạnh lẽo, anh cảm thấy một luồng điện tích tĩnh kỳ lạ chạy qua đầu ngón tay, dù nó đã bị ngắt điện nhiều năm. Anh mang nó lên xe và trở về căn hộ.

Quá trình kết nối diễn ra phức tạp. Minh cần một bộ chuyển đổi nguồn đặc biệt và một giao thức truy cập độc quyền. Khoảng 11 giờ đêm, khi thành phố đã chìm vào sự tĩnh lặng tương đối, anh thành công.

Bíp.

Một tiếng bíp nhỏ vang lên từ chiếc máy cũ, tiếp theo là tiếng quạt gió rít lên một cách nặng nhọc. Màn hình của Minh, vốn đang hiển thị giao diện DOS cũ kỹ, bỗng bị gián đoạn.

Thay vì hiển thị dòng lệnh quen thuộc, màn hình nhấp nháy, rồi một dải nhiễu màu đen và trắng quét qua. Nó không giống lỗi phần cứng thông thường. Nó là một sự gián đoạn có chủ đích, gần như là một ký hiệu.

Minh cau mày, gõ lệnh kiểm tra hệ thống tập tin. Mọi thứ đều trống rỗng. Không có dữ liệu. Chỉ có một file duy nhất, dung lượng bằng 0, mang tên: SIGNAL.DAT.

Anh cố gắng mở file. Ngay lập tức, màn hình trắng xóa. Một tiếng rít chói tai, không phải tiếng quạt, mà là âm thanh điện tử thuần túy, phát ra từ loa máy tính của anh. Tiếng rít đó giống như tiếng của hàng ngàn người thì thầm cùng một lúc, bị nén lại thành một tần số duy nhất.

Cùng lúc đó, bóng đèn trong phòng Minh bắt đầu nhấp nháy điên cuồng. Anh đưa tay che tai. Dưới ánh chớp nhá nhem của bóng đèn, Minh nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên màn hình đen ngòm: đằng sau lưng anh, qua ô cửa sổ, ánh đèn từ những tòa nhà chọc trời bỗng vụt tắt trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi lại sáng lên ngay lập tức. Cả thành phố chìm trong một nhịp đập tối tăm và nhanh chóng mà không ai khác cảm nhận được.

Khi ánh đèn ổn định lại, Minh nhìn chằm chằm vào màn hình. Dòng chữ SIGNAL.DAT đã biến mất. Thay vào đó là một câu hỏi đơn giản, hiện lên bằng font chữ pixel cũ:

"BẠN ĐÃ KẾT NỐI VÀO MẠNG LƯỚI. BẠN LÀ AI?"

Minh cảm thấy lạnh toát. Không phải là một virus. Đây là một thực thể. Anh vừa giải phóng thứ gì đó cổ xưa và kinh hoàng từ dưới lòng đất. Và nó đã biết sự tồn tại của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×