Nam tỉnh dậy với cảm giác bất an lạ thường. Đồng hồ báo thức trên bàn vẫn sáng nhấp nháy 6:30, nhưng điều khiến cậu run rẩy không phải là giờ giấc mà là một thông báo trên điện thoại mà cậu chưa hề thấy bao giờ:
"Đừng bỏ qua buổi thuyết trình hôm nay. Nếu không, mọi thứ sẽ thay đổi mãi mãi."
Nam chớp mắt, tự hỏi liệu mình vừa mơ hay điện thoại bị lỗi. Cậu nhấn mở tin nhắn, định xoá đi cho yên tâm. Nhưng khi đọc kỹ, tim cậu như nghẹn lại: tin nhắn không chỉ có chữ, mà còn kèm một tệp đính kèm lạ – một file hình ảnh cũ từ thời cấp ba, nơi cậu còn đang vật lộn với bài kiểm tra Toán. Cậu nhớ như in: đây là hình ảnh mà cậu từng chụp để nhắc nhở bản thân chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng, nhưng nó đã biến mất từ lâu.
Cậu run run chạm vào màn hình, file tự mở ra và hiện lên một dòng chữ mới:
"Nếu muốn sửa lỗi của chính mình, hãy làm theo từng bước trong 24 giờ tới."
Nam hít một hơi thật sâu, tự nhủ: “Chắc chắn là ai đó chơi trò đùa… nhưng tại sao… cảm giác này lại quen quen như thể chính mình gửi tin nhắn này?”
Cậu quyết định thử một điều điên rồ: trả lời tin nhắn, đánh chữ ngắn gọn: “Ai gửi tin nhắn này?”
Chỉ sau vài giây, màn hình rung lên. Một tin nhắn mới xuất hiện:
"Mình là cậu của 5 năm trước. Tin tưởng mình, từng bước sẽ dẫn đến sự thay đổi."
Nam lặng người. Cậu không biết nên sợ hay nên tin. Sự việc vượt ngoài mọi lý trí: cậu đang nhận được tin nhắn từ chính mình trong quá khứ.
Cả buổi sáng, Nam không thể tập trung học. Mỗi tin nhắn đều nhắc nhở, cảnh báo, và hướng dẫn cậu sửa những sai lầm nhỏ từ trước. Thậm chí, cậu nhận ra những chi tiết tưởng chừng bình thường – một câu nói với bạn bè, một quyết định chọn môn học – đều có thể được điều chỉnh.
Buổi trưa, cậu thử làm theo hướng dẫn đầu tiên: trong lớp, thay vì cãi nhau với bạn cùng bàn về một bài tập, cậu im lặng, đưa ra giải pháp hợp lý. Ngay lập tức, bạn cùng bàn nhìn Nam bằng ánh mắt khác: tò mò, nể phục, và – cậu nhận ra – một sự thay đổi nhẹ trong không khí lớp học.
Chiều hôm đó, khi Nam quay về phòng, một tin nhắn mới xuất hiện:
"Đừng dừng lại. Nếu muốn thay đổi kết quả kỳ thi sắp tới, hãy tiếp tục."
Nam căng thẳng, nhưng không cưỡng lại được cảm giác hứng thú lạ thường. Đây không chỉ là cơ hội sửa sai, mà còn là khả năng định hình cả cuộc đời mình – nếu cậu đủ dũng cảm để làm theo.
Cậu mở laptop, ghi chú từng chi tiết, lập danh sách những việc cần thay đổi. Mọi hành động nhỏ đều được cân nhắc kỹ lưỡng, từng bước từng bước. Nhưng bên cạnh cảm giác phấn khích, cậu cũng nhận ra một điều: mỗi sự thay đổi dù nhỏ, cũng có thể tạo ra những hệ quả không lường trước được.
Tối hôm đó, Nam ngồi bên cửa sổ, nhìn màn hình điện thoại. Tin nhắn cuối cùng hôm nay hiện lên:
"Ngày mai sẽ là bước ngoặt. Hãy cẩn thận với lựa chọn đầu tiên."
Cậu cắn môi, ánh mắt đầy quyết tâm. Trái tim vừa lo lắng vừa háo hức. Ngày mai, cậu sẽ bắt đầu thử nghiệm đầu tiên với quyền năng thay đổi quá khứ. Và không ai biết kết quả sẽ ra sao…
Bên ngoài, thành phố chìm trong ánh đèn vàng nhạt, mưa lất phất rơi trên những con đường ướt, như thể thời gian đang lặng lẽ chờ đợi một điều gì đó kỳ diệu xảy ra. Nam ngẩng đầu lên, nụ cười thoáng qua trên môi: cậu sẵn sàng bước vào trò chơi của thời gian, nơi mọi lựa chọn đều quyết định tương lai của chính mình.