Sáng hôm sau, bầu không khí lớp học đã thay đổi một cách rõ rệt. Tiếng xì xào lan khắp phòng, ánh mắt dò xét hướng về Tuấn, làm cậu cảm thấy một cảm giác nặng nề chưa từng có. Nam Phong đứng giữa lớp, nụ cười lạnh lùng và ánh mắt đầy mưu mô. Trên tay cậu là đoạn video mà Tuấn và Minh đã tiếp cận hôm qua, nhưng Nam đã khéo léo chỉnh sửa để biến nó thành bằng chứng “bất lợi” cho Tuấn.
– “Mọi người có thể xem đây,” Nam nói, giọng vang, đầy uy quyền. “Tuấn đã… thử thao túng sự việc trong lớp, và đây là bằng chứng rõ ràng nhất.”
Cả lớp lặng đi vài giây trước khi làn sóng nghi ngờ lan nhanh như cháy rừng. Một số bạn bè nhíu mày, lẩm bẩm:
– “Sao cậu ấy lại…?”
– “Không thể tin Tuấn lại làm vậy…”
Tuấn cảm nhận rõ cái bẫy khép chặt. Cậu biết video này đã bị cắt ghép tinh vi, nhưng trước lớp, mọi người chỉ thấy hình ảnh và hành động mà không hiểu bối cảnh. Cảm giác cô lập và áp lực đè nặng khiến Tuấn phải giữ bình tĩnh tuyệt đối.
Hương khẽ đặt tay lên vai Tuấn, thì thầm:
– “Đừng để họ thấy cậu hoảng. Chúng ta vẫn còn dữ liệu gốc, còn cách để lật ngược tình thế.”
Tuấn hít sâu, ánh mắt quyết tâm. Cậu biết rằng mọi lời giải thích lúc này sẽ khó thuyết phục, và bất cứ hành động vội vàng nào cũng sẽ khiến Nam chiếm thế thượng phong.
Nam đứng trước lớp, tận hưởng cảm giác quyền lực: mọi ánh mắt đều hướng về cậu ta, và uy tín Tuấn đang lung lay. Khánh lẳng lặng đứng cạnh, nở nụ cười mỉa mai, âm thầm tiếp thêm sức mạnh cho phe Nam.
– “Ai cũng nên suy nghĩ kỹ trước khi tin tưởng Tuấn,” Nam kết thúc, nụ cười lạnh như băng. “Bởi vì lớp này không thể bị thao túng.”
Bầu không khí trở nên ngột ngạt và căng thẳng, khiến Tuấn cảm nhận rõ: trận chiến đã chuyển sang giai đoạn công khai, nơi mỗi bước đi đều quyết định vị thế của cậu trong lớp.
Tuấn biết rằng để thoát khỏi cái bẫy này, cậu phải âm thầm phối hợp với Hương và Minh, tìm cách bảo toàn chứng cứ gốc, và chờ thời cơ để lật ngược tình thế một cách ngoạn mục, dù hiện tại lớp học đang nghiêng hẳn về phía Nam và Khánh.