Buổi trưa sau “cái bẫy khép chặt” của Nam, lớp học vẫn còn vang vọng tiếng xì xào. Tuấn ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh mắt đăm chiêu, cảm giác áp lực đè nặng trên vai. Hương thì thầm:
– “Chúng ta không thể giải thích ngay lúc này, phải giữ bình tĩnh. Minh chắc chắn có cách.”
Minh, lớp trưởng, một mình lặng lẽ trong phòng học, không chịu vội tin vào đoạn video mà Nam tung ra. Cậu cẩn thận lấy laptop, mở lại các dữ liệu gốc từ camera lớp học mà Tuấn đã sao chép âm thầm. Minh phát hiện ngay một chi tiết bất thường:
Một khoảnh khắc trong video Nam công bố bị cắt ghép tinh vi, nhưng trong dữ liệu gốc, thời gian và các hành động của Tuấn hoàn toàn khác. Minh nhíu mày, lòng thầm nhủ:
– “Đây chính là bằng chứng để chứng minh Tuấn bị dàn cảnh. Nếu tận dụng đúng cách, có thể lật ngược tình thế.”
Minh nhanh chóng ghi chú lại từng điểm bất thường, đánh dấu những hình ảnh và hành động thực sự, rồi gửi thông tin bí mật cho Tuấn và Hương:
– “Các cậu xem kỹ nhé. Nam tưởng mình đã kiểm soát hoàn toàn, nhưng thực ra có nhiều mảnh ghép sai lệch. Đây là cơ hội để lật ngược tình thế, nhưng chúng ta phải tính toán từng bước.”
Tuấn đọc xong, tim đập nhanh, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm:
– “Cuối cùng cũng có cơ hội. Chúng ta sẽ không để Nam tiếp tục thao túng lớp nữa.”
Hương mỉm cười, đồng cảm:
– “Nhưng phải cẩn thận. Họ chắc chắn sẽ cảnh giác hơn sau vụ này. Mọi thứ phải chuẩn xác tuyệt đối.”
Trong khi đó, Nam và Khánh vẫn tự tin rằng Tuấn đã bị cô lập hoàn toàn, chưa hay rằng một vết nứt trong niềm tin đã xuất hiện – nơi Minh bắt đầu khám phá sự thật, mở ra cánh cửa phản công.
Bầu không khí lớp học dường như vẫn bình thường, nhưng bên trong, cục diện đang âm thầm dịch chuyển: Tuấn, Hương và Minh giờ đã có vũ khí để lật ngược tình thế, còn Nam và Khánh vẫn đang tự tin trong cái bẫy mà họ tưởng là hoàn hảo.