tin nhắn từ quá khứ

Chương 6: Rạn nứt đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Nam bước vào lớp với một cảm giác nặng nề. Sự kiện lớn hôm qua – thuyết trình bất ngờ – đã khiến mọi thứ trong lớp học không còn như cũ. Bạn bè bắt đầu nhìn Nam bằng ánh mắt vừa tò mò, vừa dè chừng, thậm chí là ganh ghét. Cậu nhận ra: sự nổi bật chưa bao giờ dễ chịu đến vậy.

Ngay khi vừa ngồi xuống, Tiến – người bạn cùng bàn vốn thân thiết nhưng cũng đầy ganh tị – cằn nhằn:

– “Sao cậu lúc nào cũng nổi bật như vậy? Chúng tôi đâu phải lúc nào cũng được may mắn như cậu!”

Nam cố nén cơn bực mình, trả lời khéo:

– “Chỉ là… cố gắng thôi mà.”

Nhưng lời nói của cậu không làm giảm căng thẳng. Một vài bạn khác trong lớp bắt đầu lén lút xì xào, ánh mắt họ đầy nghi ngờ và khó chịu. Nam chợt nhận ra rằng một hành động nhỏ hôm qua đã tạo ra một rạn nứt trong tình bạn và niềm tin của mọi người.

Trong giờ học, cô giáo phân công một bài thảo luận nhóm. Nam được xếp với Tiến và vài bạn khác, nhưng lần này sự rạn nứt bắt đầu lộ rõ. Một bạn trong nhóm không chịu hợp tác, liên tục phản bác ý kiến của Nam, và thậm chí cố tình làm cậu lúng túng trước lớp. Không khí căng thẳng đến mức Nam phải kiểm soát từng lời nói, từng cử chỉ, nếu không muốn mâu thuẫn bùng phát.

Đỉnh điểm xảy ra khi một câu trả lời của Nam bị bạn trong nhóm phản đối gay gắt:

– “Cậu cứ áp đặt ý kiến của mình! Chúng tôi cũng có quyền!”

Nam cảm thấy tức giận nhưng giữ bình tĩnh, nhắc nhở bản thân: mọi hành động đều có thể tạo ra hệ quả lan tỏa, không nên để cảm xúc chi phối. Cậu lặng lẽ phân tích, dùng lý lẽ thuyết phục nhóm, và cuối cùng bài thảo luận cũng kết thúc. Nhưng cậu biết rằng niềm tin giữa các bạn trong nhóm đã bị rạn nứt, và điều đó ảnh hưởng trực tiếp đến sự ủng hộ của họ trong những thử thách tiếp theo.

Buổi trưa, khi nghỉ giữa giờ, Nam phát hiện rằng một số bạn thậm chí đã lan truyền tin đồn, ám chỉ rằng cậu luôn biết trước mọi việc nhờ một “bí mật nào đó”. Dòng tin đồn này không chỉ khiến cậu bị xa lánh tinh thần, mà còn tạo ra ánh mắt nghi ngờ từ một số thầy cô. Cô giáo chủ nhiệm hôm nay nhìn cậu bằng ánh mắt dò xét hơn bình thường, như đang tìm hiểu điều gì khuất tất.

Nam lặng người, cảm nhận sức nặng từ hậu quả của sự thay đổi lớn. Cậu biết rằng quyền năng thay đổi quá khứ không chỉ mang lại cơ hội, mà còn kéo theo những rạn nứt khó lường trong mối quan hệ hiện tại. Một hành động tưởng như vô hại hôm qua, giờ đã trở thành nguyên nhân của xung đột, nghi ngờ và ganh ghét.

Khi tan học, Nam đứng một mình ngoài sân, tay cầm điện thoại. Tin nhắn từ quá khứ xuất hiện:

"Rạn nứt đầu tiên đã xuất hiện. Hãy học cách kiểm soát hậu quả. Quyền năng không chỉ là cơ hội, mà còn là gánh nặng."

Nam nhắm mắt, hít thật sâu. Cậu nhận ra rằng mỗi bước đi tiếp theo phải được tính toán kỹ lưỡng, không chỉ vì bản thân mà còn vì những người xung quanh. Một quyết định sai lầm có thể khiến cậu mất lòng tin, mất đồng minh, và tạo ra những hậu quả khó cứu vãn.

Buổi tối, Nam ngồi trước cửa sổ, viết vào sổ tay: từng lời nói, từng ánh mắt, từng phản ứng của bạn bè và thầy cô. Cậu biết rằng từ đây, trò chơi với thời gian và hậu quả của nó sẽ không còn là trò thử nghiệm nữa – mỗi hành động đều là bước đi chiến lược, mỗi quyết định đều mang sức nặng của tương lai.

Nam nhắm mắt, tự nhủ: Ngày mai sẽ là lúc cậu phải đối mặt với thử thách lớn hơn – không chỉ trong lớp học, mà còn trong chính mối quan hệ và uy tín của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×