tình tay ba thân phận giả mạo

Chương 10: Bóng Đêm Thật Sự


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi nghe lén được cuộc chia tay đầy nước mắt của An và Khải, Minh nhận ra: Tình yêu thuần khiết của Khải là thứ quý giá nhất mà gia tộc anh đã đánh mất. Và anh ta sẽ không để nó tuột khỏi tay.

Minh đã hoàn toàn bình phục. Trong suốt những ngày ẩn mình, anh không chỉ dưỡng bệnh mà còn nghiên cứu tỉ mỉ mọi thông tin mà An cung cấp. Anh biết rõ điểm yếu của cha anh, âm mưu đằng sau cuộc hôn nhân chính trị, và quan trọng nhất, lời hứa của Khải.

Lời hứa không bao giờ tin kẻ dối trá và giữ sự trong sạch. Đây chính là chìa khóa để Minh loại bỏ An.

Minh rời khỏi căn nhà gỗ vào một đêm không trăng. Anh mặc bộ đồ tối màu, hòa mình vào bóng đêm. Anh không còn là người bệnh tật yếu ớt nữa, mà là một nhà chiến lược vừa thoát khỏi ngục tù.

Màn Thay Đổi Vai Diễn

Minh biết anh không thể xuất hiện công khai ngay lập tức. Anh cần một cú chuyển giao quyền lực không gây chấn động.

Kế hoạch của anh là thay thế An một cách bí mật trong vai diễn Minh tại dinh thự.

Anh đến một ngôi nhà an toàn cũ kỹ của gia tộc, nơi anh cất giữ những vật dụng cá nhân. Anh thay bộ đồ cũ kỹ bằng bộ vest may đo hoàn hảo. Anh tập luyện lại phong thái, sự lạnh lùng và uy quyền mà anh đã từng sở hữu, và An đã bắt chước.

Nhưng Minh không chỉ muốn bắt chước An. Anh muốn vượt qua An.

Minh nhớ lại những lời An đã nói về vai diễn: Minh không có điểm yếu. Minh quyết định, anh sẽ diễn vai Đoàn Minh một cách tuyệt đối: lạnh lùng, sắc sảo, nhưng có chiều sâu tâm lý và sự tinh tế mà An không có. Anh sẽ sử dụng kinh nghiệm bị giam lỏng để làm cho ánh mắt anh càng thêm thâm trầm và khó đoán.

Thử Nghiệm Tình Cảm

Việc đầu tiên Minh làm không phải là gặp cha anh, mà là gặp Khải.

Anh lái chiếc xe sang trọng đến khu phố cũ. Chiếc xe đắt tiền của anh đỗ ngay đối diện xưởng mộc của Khải, một sự tương phản gây chú ý.

Minh bước vào xưởng. Mùi gỗ và sáp ong xộc vào mũi anh. Khải đang đóng gói một tác phẩm nghệ thuật. Anh ngước lên, thấy Minh – người mà anh tin là Minh kiêu ngạo, vị hôn phu sắp cưới của một tiểu thư quyền quý.

"Ngài Đoàn Minh?" Khải hỏi, giọng anh đầy vẻ cảnh giác và khinh bỉ.

Minh không nói gì. Anh nhìn Khải, rồi nhìn quanh xưởng. Anh nhìn thấy chiếc đàn piano cũ kỹ mà Khải đã sửa cho An/Mai, và mỉm cười, một nụ cười khó hiểu, thoáng qua.

"Tôi đến để mua một thứ," Minh nói, giọng anh trầm thấp và dứt khoát. "Một chiếc kệ gỗ. Tôi muốn nó phải tinh xảo và chân thật, không phải loại hàng loạt."

Khải cau mày. "Xưởng của tôi không bán cho giới thượng lưu. Ngài nên tìm đến những cửa hàng đắt tiền khác."

"Tôi biết." Minh bước lại gần Khải, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài bước chân. "Tôi cũng chán ghét sự giả tạo. Tôi đến đây vì tôi đã nghe nói về sự chân thật trong tác phẩm của anh."

Minh lặp lại chính xác những lời mà Khải thường nói với An/Mai.

Khải nhìn Minh, sự khó chịu của anh dần chuyển thành bối rối. Anh ta thấy sự lạnh lùng trong ánh mắt của Minh, nhưng cũng thấy một điều gì đó quen thuộc và giống Mai một cách kỳ lạ trong cách Minh nhấn mạnh từ "chân thật".

"Và nếu tôi từ chối?" Khải thách thức.

Minh rút ra một chiếc phong bì, bên trong là một tấm séc trắng. "Anh muốn gì? Tôi sẽ trả. Nhưng tôi sẽ không trả bằng tiền. Tôi sẽ trả bằng sự trân trọng. Tôi đã từng bị giam hãm trong sự giả dối, tôi biết giá trị của những thứ làm bằng tay, bằng tâm hồn."

Minh biết, Khải không thể cưỡng lại được sự trân trọng chân thành, thứ mà anh đã hứa sẽ không bao giờ để giới thượng lưu mua chuộc. Anh đang thử nghiệm lời hứa của Khải.

Khải đã hứa sẽ không để bị mua chuộc. Nhưng Minh không mua chuộc bằng tiền, anh mua chuộc bằng sự đồng cảm và vỏ bọc tâm hồn mà An đã tạo ra.

Minh đặt chiếc phong bì lên bàn, rồi rời đi mà không cần câu trả lời.

Anh bước ra khỏi xưởng, một nụ cười đắc thắng nở trên môi. Anh đã gieo một hạt giống nghi ngờ và tò mò vào Khải.

An, em đã thất bại, Minh nghĩ. Em chỉ có thể yêu hắn dưới một cái tên giả. Nhưng ta sẽ yêu hắn với thân phận thật của ta.

Bóng đêm bao phủ dinh thự Đoàn. Kẻ thừa kế thật sự đã trở về.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×