tình yêu giữa lửa và lòng

Chương 3: Lời hẹn dưới gốc cây đa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hè nắng gắt, cánh đồng làng bừng sáng trong ánh mặt trời. Lan và Hùng lại gặp nhau dưới gốc cây đa già – nơi họ thường ngồi trò chuyện, cười đùa và chia sẻ những bí mật nho nhỏ. Lần này, không gian xung quanh tĩnh lặng hơn, chỉ còn tiếng lá xào xạc trong gió, như muốn nhấn mạnh khoảnh khắc quan trọng sắp diễn ra.

Hùng nhìn thẳng vào mắt Lan, giọng nói trầm nhưng đầy cảm xúc:

“Lan… mình biết chuyện sắp tới sẽ thay đổi tất cả. Mình sẽ phải đi xa, để bảo vệ quê hương. Nhưng trước khi đi, mình muốn hứa với em một điều.”

Lan im lặng, tim đập nhanh, dự cảm một điều gì đó quan trọng. Cô không dám nhìn xuống, sợ nếu rơi lệ sẽ phá vỡ khoảnh khắc ấy.

Hùng tiếp tục:

“Dù có xa nhau, dù có bao nhiêu ngày dài chờ đợi, mình sẽ luôn trở về với em. Mình hứa, tình cảm này sẽ không thay đổi, không bị chiến tranh hay thử thách gì làm phai nhạt.”

Lan cảm thấy lòng mình vừa ấm áp vừa nhói đau. Cô nắm chặt tay Hùng, cố gắng giữ bình tĩnh:

“Em… cũng sẽ đợi anh, Hùng. Dù có bao lâu, em sẽ luôn giữ niềm tin vào anh.”

Họ trao cho nhau một cái nhìn sâu lắng, ánh mắt chứa đựng sự chân thành, yêu thương và cả nỗi sợ hãi trước những ngày xa cách. Trong khoảnh khắc ấy, dường như cả thế giới ngoài cánh đồng đều tan biến, chỉ còn lại hai con người, hai trái tim hòa nhịp.

Hùng rút từ túi áo một chiếc khăn tay, trao cho Lan:

“Cầm lấy, mỗi khi nhớ mình, hãy nhìn vào khăn này. Nó sẽ nhắc em rằng mình luôn bên cạnh, dù ở nơi đâu.”

Lan khẽ mỉm cười, mắt long lanh nước:

“Em sẽ giữ thật kỹ, Hùng. Nhớ anh nhiều nhé.”

Khoảnh khắc ấy, dưới bóng cây đa già, lời hứa của họ trở thành dấu ấn không thể phai mờ. Dù chiến tranh đang gần kề, dù thử thách sắp tới đầy gian nan, tình yêu ấy đã được khắc sâu, đủ để cả hai giữ vững niềm tin trong những ngày sắp chia xa.

Hùng ôm Lan vào lòng một cái thật chặt trước khi đứng dậy, ánh mắt đầy quyết tâm:

“Nhớ giữ gìn bản thân, Lan. Mình sẽ trở về, bằng bất cứ giá nào.”

Lan gật đầu, cảm nhận từng nhịp tim của Hùng qua cái ôm ngắn ngủi nhưng ấm áp, biết rằng ngày anh rời đi sẽ là một thử thách lớn nhất của trái tim cô. Nhưng cô cũng hiểu, từ khoảnh khắc này, tình yêu của họ không chỉ là cảm xúc mà còn là niềm tin, là lời hứa, là sức mạnh để cả hai vượt qua những khó khăn sắp tới.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×