Nhã An bước vào văn phòng Minh Quân vào buổi chiều hôm đó, với tâm trạng không thể bình tĩnh. Dù đã quen với không khí căng thẳng của những cuộc họp quan trọng, nhưng mỗi lần đến gần Minh Quân, cô lại cảm thấy một sự căng thẳng lạ lùng. Hôm nay, khi cô bước vào phòng làm việc của anh, không khí lại càng nặng nề hơn.
Minh Quân đang đứng bên cửa sổ lớn, nhìn ra ngoài thành phố, dáng vẻ anh tỏ ra nghiêm nghị, không hề có dấu hiệu của sự thoải mái. Nhã An đứng một lúc, không biết nên lên tiếng như thế nào.
"Cô đến rồi à?" Minh Quân không quay lại, chỉ lên tiếng, nhưng giọng anh lạnh lùng đến lạ. "Cứ ngồi đi. Chúng ta có một vài vấn đề cần bàn."
Nhã An ngồi xuống chiếc ghế đối diện anh, cảm giác bất an không thể dập tắt. Cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng cô có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Minh Quân lúc này như một người đàn ông hoàn toàn khác so với vẻ lạnh lùng trước đó. Cái nhìn của anh có gì đó không thể lý giải, như thể anh đang giấu giếm một điều gì đó.
Anh đặt một tập tài liệu lên bàn, rồi đẩy về phía cô. "Đây là các báo cáo liên quan đến dự án lớn mà tôi đang phụ trách. Tôi muốn cô tham gia vào vai trò này, dù chỉ là tạm thời. Cô sẽ hỗ trợ tôi trong một số cuộc họp quan trọng."
Nhã An ngạc nhiên. "Tôi... tôi không phải là người có kinh nghiệm trong những cuộc họp như vậy," cô ấp úng. "Tôi chỉ là một người bình thường."
Minh Quân không tỏ ra ngạc nhiên trước câu trả lời của cô. Anh ngồi xuống, nhìn cô một lúc, rồi khẽ mỉm cười. "Cô sẽ học được. Và tôi tin cô sẽ làm tốt."
Cô không biết mình phải làm gì. Trong lòng cô, những câu hỏi vẫn xoay quanh. Tại sao Minh Quân lại chọn cô, một cô gái vô danh, để tham gia vào những cuộc họp quan trọng? Điều gì khiến anh tin tưởng cô đến thế?
"Anh không thể nói rõ hơn về lý do tôi phải làm công việc này sao?" Nhã An hỏi, hy vọng có thể tìm ra một câu trả lời rõ ràng.
Minh Quân nhìn cô, rồi cuối cùng anh thở dài, ánh mắt anh có vẻ mệt mỏi. "Cô có thể không hiểu ngay bây giờ, nhưng có một lý do. Tôi cần cô bên cạnh, không phải vì cô có kỹ năng, mà vì cô có một thứ mà tôi không tìm thấy ở ai khác. Một sự thuần khiết mà đôi khi tôi cần trong thế giới này."
Lời nói của Minh Quân khiến Nhã An cảm thấy bối rối. Cô không thể hiểu hết những gì anh đang nói, nhưng có một điều cô nhận ra là Minh Quân không phải là người dễ dàng chia sẻ suy nghĩ. Anh giữ kín mọi thứ, như một người đàn ông có quá nhiều bí mật mà không muốn để ai khám phá.
"Vậy tôi cần làm gì bây giờ?" Cô hỏi lại, lòng tràn đầy những câu hỏi chưa được giải đáp.
Minh Quân nhìn vào mắt cô, rồi lạnh lùng lên tiếng: "Cô sẽ theo dõi những cuộc họp quan trọng vào tuần này. Đừng lo, tôi sẽ chỉ dẫn cô từng bước."
Nhã An im lặng, không nói gì thêm. Cô đã nhận ra rằng, dù có muốn hay không, cuộc sống của cô đã bị cuốn vào một thế giới mà cô không thể dễ dàng thoát ra. Minh Quân có thể là một người đàn ông quyền lực, nhưng phía sau vẻ lạnh lùng ấy là những bí mật mà cô không thể đoán trước.
Trong suốt những ngày tiếp theo, Nhã An dần dần hòa nhập vào công việc mới. Cô tham gia vào các cuộc họp với Minh Quân và các đối tác, nghe anh giải thích những vấn đề phức tạp về công việc, về những chiến lược kinh doanh. Ban đầu, cô cảm thấy mệt mỏi và áp lực, nhưng dần dần, cô cũng bắt đầu hiểu hơn về công việc của anh và các quyết định mà anh đưa ra.
Tuy nhiên, mỗi lần Minh Quân nhìn cô, sự lạnh lùng trong ánh mắt anh lại khiến cô cảm thấy bối rối. Những lúc anh đứng gần cô, cô có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh, nhưng anh lại luôn giữ một khoảng cách xa vời, khiến cô không thể tiến lại gần. Minh Quân không phải là một người dễ dàng chia sẻ cảm xúc, và điều đó càng khiến cô tò mò về anh.
Một buổi tối, khi Nhã An đang ở văn phòng làm việc của mình, một tin nhắn bất ngờ từ Minh Quân đến. Nội dung chỉ vỏn vẹn một câu: "Tôi cần gặp cô ngay lập tức."
Cô vội vàng rời khỏi phòng và đi đến nơi anh hẹn. Khi đến nơi, Minh Quân đứng ở cửa phòng làm việc, một lần nữa, anh không tỏ ra quá vui vẻ hay thân mật. Anh chỉ khẽ gật đầu chào cô rồi bước vào.
"Chúng ta có việc cần bàn. Đây là một cuộc họp quan trọng." Minh Quân nói ngắn gọn.
Cô không thể tránh khỏi cảm giác lo lắng. "Anh cần tôi làm gì?"
Minh Quân không trả lời ngay, anh chỉ nhìn cô một lúc lâu, rồi cuối cùng lên tiếng: "Có một số điều mà tôi cần cô phải hiểu. Chúng ta không chỉ là đối tác công việc. Cô không chỉ là bạn gái giả của tôi. Và tôi không muốn cô chỉ đứng bên cạnh tôi như một vật trang trí."
Câu nói ấy khiến Nhã An choáng váng. Cô nhìn Minh Quân, không biết nên cảm thấy thế nào. Cái gì đang xảy ra giữa họ?